Ăn gì ở mèo vạc Hà Giang?
Ghé Mèo Vạc, Hà Giang nhất định phải thử đặc sản địa phương! Thưởng thức bánh cuốn chan nước dùng đậm đà, cháo ấu tẩu ấm bụng xua tan cái lạnh vùng cao. Đừng quên thịt thắng cố thơm nức mùi thảo quả, mèn mén giản dị mà độc đáo, bánh tam giác mạch nhân đậu xanh bùi béo. Muốn lạ miệng hơn, hãy tìm đến lẩu gà đen, thắng dền, xôi ngũ sắc. Vị giác sẽ được đánh thức bởi hương vị núi rừng khó quên!
Mèo Vạc Hà Giang có đặc sản gì ngon, nổi tiếng nên thử?
Chế hỏi Mèo Vạc có gì ngon á hả? Uầy, em kể chế nghe nè, đi Hà Giang mà bỏ qua Mèo Vạc thì coi như phí nửa chuyến đi đó nha. Cái vùng đất này nó lạ lắm, đồ ăn thức uống nó cũng “quái” theo, mà “quái” theo kiểu ghiền á chế.
Nói thiệt, em không thích kiểu liệt kê “đặc sản Mèo Vạc gồm…” đâu. Em thích kể chuyện hơn! Chế cứ nhớ mấy món này, kiểu gì cũng có dịp thử:
-
Bánh cuốn trứng: Hà Giang chỗ nào cũng có, nhưng bánh cuốn trứng Mèo Vạc nó khác chế ạ. Trứng gà ta, tráng mỏng dính vào bánh, ăn nóng hổi giữa cái lạnh thì thôi rồi, ấm lòng dã man.
-
Cháo ấu tẩu: Món này “thử thách” nha. Đắng nghét luôn á. Nhưng mà ăn quen rồi lại thấy hay, lại thèm mới chết. Em nhớ hồi em đi năm ngoái, ăn ở một quán ven đường, 30k một bát mà no tới chiều.
-
Thắng cố: Thắng cố Mèo Vạc thì khỏi bàn rồi. Ngon nhức nách luôn. Đi chợ phiên, kiếm quán nào đông khách mà xà vào, đảm bảo không hối hận. Em hay ăn ở chợ Mèo Vạc lắm, giá cả cũng phải chăng nữa.
-
Mèn mén: Món này là “signature dish” của Hà Giang rồi. Ngô xay ra, đồ lên, ăn dẻo dẻo, bùi bùi. Hồi đầu em ăn không quen đâu, thấy nó nhạt nhẽo sao á. Ai dè càng ăn càng thấy ngon.
-
Bánh tam giác mạch: Cái này thì mua về làm quà là chuẩn bài luôn. Bánh nướng hoặc bánh hấp đều ngon. Mà chế nhớ chọn chỗ nào uy tín chút nha, chứ không lại mua phải bánh cũ, ăn chán lắm.
Ngoài ra, chế cứ mạnh dạn thử mấy món linh tinh khác như xôi ngũ sắc, thịt trâu gác bếp, lạp xưởng… Em đảm bảo chuyến đi Mèo Vạc của chế sẽ “đậm đà” hơn nhiều đó. Mà nhớ, ăn uống xong rồi thì phải leo đèo Mã Pí Lèng ngắm cảnh nha. Tuyệt đỉnh!
Hà Giang nổi tiếng món gì?
Ôi dồi ôi, Hà Giang á? Để Chế kể cho nghe nè, loạn xà ngầu hết cả lên!
- Thắng dền: Cái này ăn đêm phê lắm á, kiểu ngọt ngọt dẻo dẻo. Chế hay ăn ở cái quán gần chợ Đồng Văn ấy, mà quên mất tên rồi.
- Thắng cố: Nghe đồn nấu từ ngựa, trâu gì đấy. Chế thì không khoái món này lắm, mùi hơi bị nồng. Cơ mà nhiều người lại ghiền, bảo ăn cho ấm bụng.
- Thịt trâu gác bếp: Cái này thì chuẩn bài rồi. Khô khô, dai dai, nhắm với rượu ngô thì thôi rồi. Mua về làm quà cũng ổn áp phết đó.
- Lạp xưởng gác bếp: Tương tự thịt trâu thôi, nhưng mà nó là lạp xưởng. Chế thấy lạp xưởng Hà Giang ngon hơn mấy chỗ khác á, không biết sao nữa.
- Phở chua: Cái này lạ nè. Nước sốt chua chua ngọt ngọt, ăn cũng được, cơ mà không phải gu của Chế. Thấy bảo là đặc sản, nên cứ thử đi cho biết.
- Bánh tam giác mạch: Bánh này thì kiểu đặc trưng rồi, đi đâu cũng thấy. Ăn cho biết thôi chứ Chế thấy nó hơi khô, không có gì đặc sắc lắm.
- Xôi ngũ sắc: Xôi này đẹp mắt, mà ăn cũng ngon nữa. Mỗi màu một vị, xôi nếp dẻo thơm. Chế hay mua xôi này ăn sáng ở chợ.
- Bánh cuốn phố cổ Đồng Văn: Bánh cuốn ở đây tráng mỏng, ăn với nước mắm tự pha. Chế thấy cũng bình thường, không có gì quá đặc biệt.
- Mèn mén: Làm từ ngô xay.
- Cháo ấu tẩu: Nghe tên ghê, ăn thì đắng nhẹ.
- Gà đen: Chế chưa thử nhưng thấy nhiều người khen.
- Rêu đá: Hãi!
Ăn uống ở Hà Giang nói chung là lạ lạ hay hay đó. Chế đi hồi tháng 3 năm ngoái, lạnh teo cả người. Mà đi ngắm hoa tam giác mạch thì tuyệt vời.
Mèn mén Hà Giang là gì?
Chế ơi, mèn mén là cơm ngô đó chế. Mà ngô ở Hà Giang trồng trên đá tai mèo á, nghe đã thấy cực rồi. Mà đúng là cực thiệt, hồi em đi Hà Giang thấy họ toàn cuốc đất trên đá không à. Em nhớ đoạn Đồng Văn, Mèo Vạc gì đó, đá tai mèo dựng đứng lên luôn. Không hiểu sao trồng được ngô nữa, chắc đất ở kẽ đá nhiều dinh dưỡng lắm á chế.
- Mèn mén là cơm ngô.
- Nguyên liệu: Ngô trồng trên cao nguyên đá Hà Giang.
- Đặc biệt: Trồng trong hốc đá tai mèo.
Em nhớ hồi đó em ăn mèn mén chấm với thắng cố á chế. Thắng cố thì làm từ nội tạng ngựa, mùi hơi khó ngửi, em ăn không quen lắm. Cơ mà mèn mén thì dẻo dẻo, thơm thơm ngô, ăn cũng lạ miệng phết. Lúc đầu thấy hơi khô khan, ăn riết cũng ghiền chế ạ. Ở Hà Giang hình như nhà nào cũng có mèn mén á chế. Người Mông xem mèn mén như cơm gạo của mình vậy đó. Họ ăn suốt ngày luôn á. Mà em thấy ở Hà Giang toàn bán mèn mén với thắng cố thôi, chắc hai món này là đặc sản rồi.
- Mèn mén ăn với: Thắng cố (nội tạng ngựa).
- Cảm nhận: Dẻo, thơm ngô, lạ miệng.
- Món ăn chính của người Mông ở Hà Giang.
Còn món cháo ấu tẩu nữa chế, nhưng món đó em không dám ăn. Nghe nói độc lắm, chế có ăn chưa ta. Mà em cũng thấy lạ, sao ở Hà Giang lại trồng được nhiều ngô thế nhỉ. Đá tai mèo toàn đá là đá, không có đất mấy mà cây ngô vẫn sống được, chắc do khí hậu nữa á chế. Mà công nhận mèn mén với thắng cố cũng hợp nhau á chế, ăn một lần là nhớ mãi hihi.
Ăn gì ngon ở mèo vạc?
Chế hỏi ăn gì ngon ở Mèo Vạc hả? Thật ra, Hà Giang nói chung, Mèo Vạc nói riêng, ẩm thực khá phong phú đấy chứ. Bánh cuốn là lựa chọn dễ tìm, hầu hết các nơi đều có. Nhưng mà, nếu muốn trải nghiệm văn hoá ẩm thực địa phương đích thực thì phải thử những món khác.
-
Thắng cố: Món này khá đặc trưng vùng cao, nghe tên thôi đã thấy… mạnh mẽ rồi. Nguyên liệu chính là thịt ngựa, nội tạng, nấu với các loại gia vị tạo nên hương vị rất riêng. Ai thích đồ “nặng đô” thì nên thử, nhưng nhớ là phải có… dạ dày thép đấy nhé! Mấy anh bạn tôi bảo ăn xong ấm người lắm. Thật ra thắng cố không chỉ có ở Mèo Vạc mà còn ở nhiều vùng núi phía Bắc nữa. Tôi thấy nó phản ánh cả một nền văn hoá du mục nữa. Suy cho cùng, ẩm thực chẳng phải là một dạng nghệ thuật sao?
-
Cháo ấu tẩu: Nghe lạ tai nhỉ? Đây là một loại cháo được nấu từ cây ấu tẩu, một loại cây mọc hoang ở vùng núi. Vị cháo khá thanh đạm, hợp với khẩu vị người thích sự nhẹ nhàng, tinh tế. Tuy nhiên, phải tìm hiểu kỹ nguồn gốc của ấu tẩu để đảm bảo an toàn thực phẩm nhé. Thực ra, bản thân tôi vẫn đang tự hỏi về triết lý ẩn sau những món ăn dân dã này…
-
Bánh tam giác mạch: Món này thì khá phổ biến rồi, hầu như ai đến Hà Giang cũng biết. Vị giòn giòn, thơm thơm, ăn kèm với mật ong thì tuyệt vời. Nhân tiện, tôi nghĩ bánh tam giác mạch cũng thể hiện sự khéo léo, cần cù của người dân nơi đây.
Còn nhiều món khác nữa như mèn mén, thắng dền, bánh chưng gù, xôi ngũ sắc… Tùy khẩu vị mà lựa chọn thôi. Cá nhân tôi thấy, đi du lịch mà không thử món đặc sản địa phương thì phí lắm! Tóm lại, Mèo Vạc có nhiều đặc sản ngon, Chế cứ mạnh dạn trải nghiệm nhé!
Hà Giang có đặc sản gì nổi tiếng?
Chế nghe đây, để Em khai quật kho tàng đặc sản Hà Giang cho Chế nè:
-
Thịt gác bếp: Món này thì khỏi bàn, đậm đà hương vị núi rừng. Nhớ chọn loại thịt còn tươi, tẩm ướp gia vị chuẩn chỉnh mới ngon.
-
Trà Shan Tuyết cổ thụ: Uống vào thấy cả Hà Giang trong chén trà. Chế nào mê trà thì đây là chân ái. (Em thấy nhiều người sành trà còn sưu tầm cả ấm chén cổ để thưởng trà Shan Tuyết đó Chế).
-
Lạp xưởng Hà Giang: Cái vị chua chua, cay cay, béo ngậy, ăn là ghiền.
-
Rượu ngô: Uống một chén thấy ấm cả người, mà nhớ uống từ từ thôi nha Chế. (Rượu ngô mỗi vùng lại có bí quyết riêng, Hà Giang thì nổi tiếng nhờ men lá gia truyền đó).
-
Mật ong bạc hà: Ngọt ngào, thơm mát, tốt cho sức khỏe.
-
Hồng không hạt: Ngọt lịm, giòn tan, ăn là nhớ mãi. (Hồng không hạt Hà Giang được trồng ở vùng khí hậu đặc biệt nên mới có vị ngon khác biệt đó Chế).
-
Bánh chè lam tam giác mạch: Thơm ngon, bổ dưỡng, là món quà ý nghĩa.
-
Gạo Già Dui Xín Mần: Hạt gạo thơm, dẻo, nấu cơm ăn là no bụng. (Gạo Già Dui Xín Mần được trồng trên ruộng bậc thang, hấp thụ tinh túy của đất trời nên mới ngon đến vậy đó Chế).
Đấy, Em điểm qua vài món đặc sắc vậy thôi, Chế cứ từ từ mà thưởng thức nha. Mà Chế biết không, mỗi món ăn ở Hà Giang đều mang trong mình một câu chuyện, một nét văn hóa riêng đó.
Hà Giang có quà lưu niệm gì?
Chế hỏi quà Hà Giang á? Để em kể cho nghe, không lại bảo em “ăn Hà Giang, phá Hà Giang” thì chết:
- Thịt trâu gác bếp: Ăn một miếng là thấy cả núi rừng Đông Bắc trong miệng. Nhưng mà nhớ chọn chỗ uy tín không lại “trâu hóa bò” thì phí tiền.
- Lạp xưởng: Nghe tên tưởng của Tàu, ai dè “made in Hà Giang” đấy ạ.
- Bánh tam giác mạch: Ăn thì no mà ngắm thì xinh. Chụp ảnh sống ảo là hết sẩy. À mà bánh này mà chấm sữa đặc thì… thôi rồi, ngon nhức nách.
- Chè Shan Tuyết: Uống vào thấy mình thanh tao như tiên nữ giáng trần, quên hết sự đời.
- Rượu ngô: Uống vào say thì nhớ đường về nha chế. Đừng có “say Hà Giang, quên đường về” là em cười cho thúi đầu.
- Mật ong bạc hà: Ngọt ngào như lời ong bướm, nhưng nhớ cẩn thận ong đốt nha.
- Cơm lam Bắc Mê: Thơm ngon, dẻo bùi, mà ăn nhiều coi chừng “bụng lam” đó chế.
- Hồng không hạt: Ngọt lịm tim gan, ăn xong chỉ muốn yêu luôn người Hà Giang.
Nói chung, Hà Giang không thiếu quà, chỉ thiếu tiền thôi chế ạ! Mà chế đi Hà Giang nhớ “check in” cho em ké một tấm nha!
Hà Giang có dặc sản gì?
Chế ơi, Hà Giang đặc sản nhiều lắm, nói cả ngày không hết! Top 10 thì hơi ít, em liệt kê thêm vài món cho đã nhé!
-
Thắng Dền: Ngon tuyệt cú mèo, ăn đêm phê lắm! Chế thử đi, đảm bảo nhớ mãi, cứ như được… bay lên trời! Ông anh em hồi xưa kể, ăn xong ngủ say như chết luôn.
-
Thắng Cố: Lòng ngựa nhé, nghe thôi đã thấy “oách” rồi. Nhưng mà, mùi hơi… đặc trưng, kiểu “độc nhất vô nhị” í. Em thì thấy ngon, nhưng má em thì…chẳng dám lại gần.
-
Thịt trâu gác bếp: Ngon khỏi bàn! Khô nhưng vẫn mềm, ngọt đậm đà, nhai sật sật. Hồi tết nhà em ăn cả ký, hết veo luôn!
-
Lạp xưởng gác bếp: Cái này ăn kèm với cơm nóng, chấm tương ớt, tuyệt vời ông mặt trời! Chế thử kiểu nướng trên than hoa xem sao, ngon hơn hẳn đó nha.
-
Phở chua: Vị chua chua, cay cay, bgọt ngọt, đủ cả ba vị luôn, lạ miệng lắm! Thêm rau sống tươi mát nữa thì…chuẩn bài!
-
Bánh tam giác mạch: Dẻo dẻo, thơm thơm, chấm mật ong thì khỏi chê! Em thích nhất là loại nhỏ nhỏ, xinh xinh, ăn một lúc cả chục cái không biết chán.
-
Xôi ngũ sắc: Màu sắc rực rỡ, bắt mắt vô cùng! Vị thì tùy loại gạo, nhưng nhìn thôi cũng đã thấy ngon rồi. Em mê nhất là loại xôi tím, thơm dã man.
-
Bánh cuốn phố cổ Đồng Văn: Bánh mềm, nhân đầy đặn, chấm nước chấm đậm đà. Ai đến Đồng Văn mà không ăn bánh cuốn này thì phí cả chuyến đi.
-
Mận Tam Hoa: Món này phải ăn khi còn tươi mới ngon, chua chua ngọt ngọt, thanh mát. Em thích làm mứt mận, để dành ăn cả năm.
-
Rượu táo mèo: Chế nào thích uống rượu thì nhớ thử nhé! Hương thơm nồng nàn, vị chua chua, ngọt ngọt, rất dễ uống. Nhưng nhớ uống có chừng mực nha. Hồi Tết em uống say khướt luôn.
Thêm nữa, Hà Giang còn có rất nhiều loại rau sạch, đặc biệt là các loại rau rừng nữa đó Chế!
Ăn sáng gì ở mèo vạc?
Ối dồi ôi, chế hỏi mà em tưởng ai! Ăn sáng Mèo Vạc á? Chế cứ quất mấy chỗ này là auto no căng rốn:
- Thanh Phương Restaurant: Kiểu Á, Việt, ngon bá cháy bọ chét. Ăn xong chắc chắn mạnh như trâu!
- Mr. Hung Italian Restaurant & Bar Wine: Ý cái gì tầm này, nhưng biết đâu lại có món mì tôm trứng kiểu Ý thì sao? Thử đi chế!
- Adventure Restaurant: Việt Nam mình vẫn là nhất! Kiểu Việt mà không ngon thì chặt đầu em đi!
- Homestay Toàn Phương: Chắc kiểu homestay tự làm tự ăn, chế nào thích trải nghiệm dân dã thì nhích!
<liQuyet Hang Fast Food – Milk Tea: Mỹ với Anh gì ở đây, chắc bánh mì trứng với trà sữa thôi. Cơ mà “fast food” là auto nhanh, hợp với chế nào vội vàng.
Mà nè, Mèo Vạc sáng ra còn có xôi trứng kiến nữa đó. Chế dám thử không? Em thì em chạy mất dép!
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.