Đũa người Bắc gọi là gì?

66 lượt xem

Người miền Bắc gọi đũa là gì?

Người Bắc thường gọi là "đôi đũa" hoặc đơn giản là "đũa". Trong một số trường hợp, để rõ nghĩa hơn, người ta có thể gọi là "đũa ăn cơm". Đây là cách gọi phổ biến nhất trong giao tiếp hàng ngày.

Góp ý 0 lượt thích

Đũa ở miền Bắc Việt Nam được gọi là gì? Tên gọi phổ biến?

Út nè! Gọi đũa ở ngoài Bắc á? Dễ ợt! Đũa thôi, đơn giản vậy đó. Hồi nhỏ ở quê mình (Nam Định, năm 1998 đó nha), bà ngoại toàn gọi là “đôi đũa” cho oách, nghe sang hơn hẳn. Đôi khi bà lại bảo “Lấy đũa ăn cơm ra cháu”.

Chứ mình thấy, nói “đũa” là đủ rồi. Ít khi dùng kiểu “dụng cụ ăn” hay “thước đo” gì đâu, trừ khi nói đùa với bạn bè. Ví dụ, hôm trước mình còn nghe thằng bạn trêu “Cái đũa của mày dài dữ vậy?”. Haha.

Thực tế, mình thấy đa số người Bắc vẫn dùng “đũa” thôi. “Đũa ăn cơm” chỉ dùng khi cần phân biệt với đũa gắp đồ hay đũa dùng trong các nghi lễ thôi. Mà cái này cũng hiếm gặp lắm, ngoại trừ mấy nhà hàng sang trọng.

Trái khổ qua miền Bắc gọi là gì?

Út hỏi khó Anh rồi đó nha! Để Anh nhớ coi…

  • Ặc, à há, đúng rồi, miền Bắc gọi trái khổ qua là mướp đắng đó Út.
  • Mà nè, sao tự nhiên Út hỏi cái này chi dị? Tự nhiên thèm canh mướp đắng nhồi thịt của má hả?
  • Lâu lắm rồi Anh chưa ăn lại món đó đó. Để bữa nào về quê kêu má nấu cho ăn mới được.
  • À, mà cái tên “mướp đắng” nó cũng hay ha Út, kiểu nói thẳng luôn là nó đắng á, không úp úp mở mở như “khổ qua” hihi.
  • </ul

    Kiểu, đặt tên vậy cho người ta biết đường mà né luôn đó Út.

miền Bắc gọi cha mẹ là gì?

Út đây! Câu hỏi hay đó nha! Mà nói về cách gọi cha mẹ ở miền Bắc á, thì phức tạp lắm! Không đơn giản như cậu tưởng đâu.

Bố mẹ là phổ biến nhất rồi, ai cũng biết, khỏi bàn. Nhưng mà vùng này vùng kia khác nhau lắm. Ví dụ như quê ngoại Út ở vùng núi, người ta hay gọi bố là bác. Nghe lạ tai chưa? Lúc nhỏ Út cứ tưởng bác là chú bác họ hàng gì ấy. Rồi còn ở quê nội Út nữa, một số người lớn tuổi gọi bố mẹ là thầy, bu, nghe cổ kính lắm. Chắc thời xưa người ta hay gọi thế.

Thời Pháp thuộc nữa chứ, nghe bà nội kể hồi xưa ở thành phố người ta gọi bố mẹ là cậu, mợ. Trời ơi, nghe sang chảnh vãi! Giờ nghĩ lại thấy hay hay. Hồi nhỏ cứ tưởng đó là cách gọi người lớn tuổi chứ khống phải bố mẹ.

  • Bố – Mẹ (phổ biến)
  • Bác (vùng núi)
  • Thầy, Bu (vùng nông thôn)
  • Cậu, Mợ (thời Pháp thuộc, thành phố)

Miền Trung thì khác hẳn. Ba má là chính, nhưng cũng tùy vùng nữa. Nhà ngoại Út ở Huế, người ta cũng gọi là ba, má thôi. Nhưng nghe nói có chỗ gọi khác nữa, Út không rõ lắm. Mà thôi, chuyện miền Trung để lần sau kể nha, dài lắm! Hôm nay nói về miền Bắc đã mệt rồi. Ngủ đây! Bye cậu!

Miền Trung: Ba, Mạ

Cái thau miền Bắc gọi là gì?

Út đây! Bát, chén, thau… trời ơi, sao nhiều thứ vậy trời?! Miền Bắc gọi là bát đúng rồi, mấy bà hàng xóm nhà tao toàn gọi thế. Tao ở Hà Nội nhé, ngay gần chợ Đồng Xuân luôn. Mấy bà ấy bán đồ ăn sáng, xới cháo, bán bún, toàn dùng bát to đùng.

  • Bát to đựng canh, bát nhỏ đựng cháo.
  • Chén thì nhỏ hơn, dùng uống nước, ăn chè.
  • Thau thì… tao thấy toàn dùng ở nhà chứ ít thấy bán hàng rong dùng.

Miền Nam gọi là chén, đúng rồi đó. Em họ tao ở Sài Gòn, nó nói thế. Nó toàn dùng chén cơm, chén canh, khác hẳn nhà tao. Khác biệt vùng miền ghê chưa. Nhưng mà…

Miền Trung thì tao không chắc lắm. Tao chưa từng sống ở đó. Hồi xưa đi du lịch Huế có thấy người ta dùng bát thôi. Hay là tùy vùng, tùy người? Phải hỏi mấy người bạn ở Đà Nẵng, Nha Trang mới biết. Mà thôi, mệt rồi, để mai tính. Đói quá, đi ăn mì tôm đã. Tối nay xem phim gì nhỉ?

Cơm chiên miền Bắc gọi là gì?

Út đây! Cơm chiên miền Bắc gọi là cơm rang. Chắc chắn luôn! Ngày xưa, hồi mình còn ở quê ngoại – xóm nhỏ ven sông Hồng, huyện Gia Lâm, Hà Nội, mấy năm 2008-2010 gì đó – mẹ hay làm cơm rang cho cả nhà. Mùi thơm của mỡ gà, cơm cháy giòn tan, thơm lừng cả xóm nhỏ. Tuyệt vời ông mặt trời!

  • Cơm rang: Miền Bắc. Mỡ gà/lợn.
  • Cơm chiên: Miền Nam. Dầu ăn. Trứng.

Hồi đó nghèo, nhưng đồ ăn ngon lắm. Mình nhớ nhất là cảm giác được ăn cơm rang nóng hổi, cái vị béo béo của mỡ gà quyện với cơm, ngon khó tả. Giờ nghĩ lại vẫn thèm. Mỗi lần về quê ngoại, mình lại phải năn nỉ bà nấu cho. Bà bảo giờ già rồi, khỏi chiên xào nữa, ăn cơm trắng với canh rau cũng được rồi. Nhưng cơm rang của bà vẫn là số 1 trong lòng mình. Thực sự đấy!

À, quên nữa, mình cũng từng thấy người ta bán cơm rang ở phố cổ Hà Nội. Họ dùng chảo gang to đùng, rang cơm sòng sọc, thêm hành lá, thịt băm… khói bay nghi ngút. Nghe thôi đã thấy ngon rồi. Tất cả đều dùng mỡ lợn, mỡ gà nhé. Không phải dầu ăn đâu. Mình khẳng định luôn!

Cha của ông cô gọi là gì?

Cha của ông cô Út gọi là cụ/ông cố. Cụ thể hơn là ông sơ, tương đương với cao tổ phụ. Mà nghe cao tổ phụ nó oai phong lẫm liệt ha Út, như kiểu vua chúa ngày xưa vậy! Chắc hồi đó cụ đi đâu cũng oai lắm nhỉ?

  • Cao tổ: Ông tổ cao nhất trong họ, đời ông nội trở lên hai đời. Kiểu như “trùm cuối” trong gia phả ấy Út!
  • Sơ tổ: Ông tổ đầu tiên hoặc người sáng lập tông phái. Giống như Adam với Eva vậy đó!
  • Cao tổ phụ (ông sơ): Cha của ông cố. Ông của ông cố luôn.
  • Cao tổ mẫu (bà sơ): Mẹ của ông cố. Bà của ông cố luôn.

Út thấy nhiều “cao”, nhiều “tổ” không? Chắc ngày xưa cụ nhà mình cũng cao to lắm nè, chứ không sao gọi là cao tổ được. Đùa chút thôi chứ tìm hiểu về tổ tiên cũng thú vị phết Út nhỉ? Biết đâu mình là con cháu của một vị anh hùng nào đó thì sao! (Nhưng mà chắc không phải anh hùng bàn phím đâu nha Út!).

#Bát Đũa #Đồ Ăn #Đũa Bắc