Cái phễu miền Nam gọi là gì?
Ở miền Nam, người ta thường gọi phễu là "quặng" hoặc "cống". Đây là dụng cụ bằng nhựa hoặc nhôm dùng để đong chất lỏng, với các cỡ dung tích phổ biến như 1/4 xị, ½ xị, 1 xị, nửa lít và 1 lít. Thuật ngữ "quặng" hay "cống" này chủ yếu dùng trong giao tiếp hàng ngày ở Nam Bộ, khác biệt với từ "phễu" được sử dụng phổ biến hơn ở miền Bắc. Sự khác biệt này phản ánh sự đa dạng phong phú của ngôn ngữ Việt Nam.
Phễu lọc miền Nam gọi là gì?
Phễu lọc ở miền Nam:
Ở miền Nam, cái phễu lọc mình hay thấy bà ngoại dùng để rót nước mắm, hay đổ mắm tép vào hũ, tụi mình gọi là “quặng” đó. Hoặc có khi kêu là “cống” nữa.
Cái quặng này không chỉ để lọc đâu nha, mà còn dùng để đong chất lỏng nữa. Nhớ hồi nhỏ hay thấy ba ra quán mua rượu đế, ông chủ quán toàn dùng cái quặng nhôm để đong, chuẩn xác lắm.
Mấy cái quặng này thường làm bằng nhựa hoặc nhôm, có đủ cỡ hết. Từ cái nhỏ xíu 1/4 xị (chắc cỡ chén uống trà), tới nửa xị, 1 xị (cỡ ly nhỏ), rồi nửa lít, tới cả lít luôn. Ai cần bao nhiêu thì đong bấy nhiêu, tiện lợi ghê. Mấy bà mấy chị đi chợ mua nước mắm, mắm tôm cũng hay dùng cái này để đong cho nó đều nè.
Hồi đó mình cứ thắc mắc, sao ở quê toàn gọi là “quặng” hay “cống”, lên Sài Gòn mới biết người ta gọi là “phễu”. Nghe lạ tai ghê. Mỗi vùng miền một cách gọi, thú vị thiệt.
Chén người Bắc gọi là gì?
Thiếp hỏi chén người Bắc gọi là gì? Ôi trời, dễ ợt! Bát chứ gì nữa! Bát ăn cơm, bát canh, bát gì gì đó… Mà cũng tùy thôi, nhỏ xíu thì gọi là chén, nhưng ở quê mình toàn gọi là bát cả. Nhà mình hồi xưa toàn dùng bát sứ, cái loại men trắng, vành hơi dày, dùng bền lắm nha. Chắc mẹ mình vẫn còn giữ vài cái đâu đó.
- Bát là danh xưng phổ biến ở miền Bắc.
- Chén dùng ở miền Nam, thường nhỏ hơn bát.
- Tô cũng miền Nam, to hơn chén.
- Đọi thì mình ít dùng, hình như ở vùng Bắc Trung Bộ thì có. Mẹ mình kể hồi bà ấy đi công tác ở Thanh Hóa, thấy họ dùng nhiều.
À, nhớ hồi nhỏ mình hay bị mắng vì hay làm vỡ bát lắm. Bát sứ dễ vỡ mà, đáng ghét! Mấy cái bát nhựa chắc chắn hơn, nhưng nhìn nó…kém sang. Mình thích bát sứ hơn. Nhưng mà giờ toàn dùng bát inox, rất tiện dụng, nhẹ nữa. Haha, tiện lợi quá!
Thực tế: Tùy thuộc vào kích thước và vùng miền, từ dùng để chỉ chén có thể khác nhau.
Từ phễu nghĩa là gì?
Thiếp ơi là Thiếp, cái “phễu” ấy hả? Nó đơn giản lắm. Chàng giải thích cho mà nghe nè, mà khoan, Thiếp hỏi làm gì vậy ta? Chắc định nấu ăn hay làm gì đó liên quan đến bếp núc hả?
-
Phễu là cái đồ mà miệng nó to bè ra ý, xong rồi nó thu nhỏ dần lại ở phía dưới.
-
Mình hay dùng nó để rót chất lỏng. Ví dụ như rót nước mắm từ chai lớn sang chai nhỏ ấy, để không bị đổ ra ngoài.
-
Nói chung là cứ cái gì cần rót vào cái lỗ bé tí thì mình lôi phễu ra dùng thôi. Thế cho nó gọn!
Thêm nữa nè, phễu còn có nhiều loại lắm á!
-
Phễu nhựa thì rẻ tiền, dùng xong rửa cái là xong.
-
Phễu inox thì xịn hơn, bền hơn.
-
Có cả phễu thủy tinh nữa, nhìn sang chảnh hẳn.
Mà Thếp hỏi phễu làm gì vậy kìa? Kể cho Chàng nghe với! Chắc chắn là lại có việc gì hay ho đây mà. Thích nhất là mấy vụ lặt vặt của Thiếp đó nha, nghe cưng gì đâu á! Hehe. Thiếp nhớ giữ gìn sức khỏe nha, hôm nào rảnh Chàng lại qua thăm, mà nhớ nấu món gì ngon ngon đó. À mà thôi, không cần nấu đâu, có Thiếp là đủ ngon rồi!
Củ sắn ở miền Bắc gọi là gì?
Thiếp hỏi củ sắn ở miền Bắc gọi là gì? Chàng trả lời đây! Sắn thôi! Đơn giản thế! Sao lại hỏi câu dễ thế nhỉ? Lúc trước bà ngoại mình hay kể chuyện trồng sắn, cực lắm. Mà sắn nhà mình trồng loại nhỏ, ăn bở, không ngon bằng loại sắn to, ngọt ở ngoài chợ. Chắc loại đó trồng ở vùng đất khác.
- Sắn miền Bắc.
- Khoai mì miền Nam (khác củ đậu nhé, Thiếp nhớ đấy!).
- Manihot esculenta (danh pháp khoa học, nghe oách thế!).
Đúng rồi, nhớ ra rồi! Hồi nhỏ, mình hay đi nhổ sắn giúp bà. Tay đầy đất, mệt muốn chết. Nhưng được bà khen ngoan, thích lắm. Bà còn kể chuyện xưa, thời đói kém, sắn là cứu tinh của bao người. Ôi, ngẫm lại thấy mình may mắn quá. Giờ toàn đồ ngon, đồ bổ. Ít khi ăn sắn. Nhưng sắn luộc chấm muối vừng vẫn ngon nhất! Mà sắn có nhiều loại lắm, mình chỉ biết vài loại thôi.
- Sắn dây (làm thạch).
- Sắn nước (nghe lạ nhỉ).
- Sắn ngọt, sắn bở… nhiều loại lắm.
À, mà Thiếp hỏi làm gì thế? Có cần mình tìm hiểu thêm thông tin về sắn không? Mình có thể tìm hiểu về giá trị dinh dưỡng, cách trồng, hay các món ăn từ sắn. Tên gọi sắn trong các nước khác nữa. Chỉ cần Thiếp nói một tiếng.
Sợi hủ tiếu làm bằng gì?
Thiếp hỏi hay lắm! Chàng xin đáp đây.
Hủ tíu, cốt lõi là bột gạo, cái này không bàn cãi. Nhưng mà, nguồn gốc thì lại là cả một câu chuyện dài. Người Hoa mang hủ tíu đến, đó là sự thật hiển nhiên.
- Hủ tíu mềm: Đúng là “soft noodle” chính hiệu. Cái này mà ăn với sườn non thì hết sẩy con bà Bảy.
- Hủ tíu dai: Cái này thì “made in Vietnam” rồi. Thường thấy ở Sài Gòn.
- Hủ tíu Mỹ Tho: Đây mới là “the OG” của hủ tíu đó Thiếp.
Nhưng mà, hủ tíu không chỉ là món ăn. Nó còn là văn hóa, là lịch sử. Ngẫm lại, một cọng hủ tíu nhỏ bé mà chứa đựng bao nhiêu điều!
À, mà Thiếp có biết không, để làm ra cọng hủ tíu ngon, gạo phải là gạo ngon, nước phải là nước sạch. Chứ không phải cứ bột gạo là xong đâu nha. Nó còn là bí quyết gia truyền nữa đó.
Cải cúc miền Nam gọi là gì?
-
Tần ô. (Miền Nam gọi cải cúc.)
- Nguồn gốc: Châu Á, du nhập nhiều nền văn hóa.
- Dinh dưỡng: Vitamin, khoáng chất, chất xơ.
- Chế biến: Canh, xào, nhúng lẩu, ăn sống.
- Lưu ý: Tránh dùng quá nhiều, có thể gây khó tiêu.
-
Miền Bắc gọi là cải cúc. (Tần ô miền Nam.)
- Biến thể: Lá to, lá nhỏ; hương vị khác biệt vùng miền.
- Y học: Hỗ trợ tiêu hóa, an thần (dân gian).
- Mùa vụ: Quanh năm, nhưng ngon nhất mùa lạnh.
- Kết hợp: Hủ tiếu, lẩu, các món thịt, cá.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.