Thanh Hóa có bao nhiêu xã?

60 lượt xem

Số lượng xã của tỉnh Thanh Hóa không cố định. Do điều chỉnh hành chính thường xuyên (sáp nhập, thành lập), con số này biến động. Không có số liệu chính xác về số xã hiện tại. Để biết thông tin cập nhật, hãy truy cập Cổng thông tin điện tử tỉnh Thanh Hóa hoặc các nguồn chính thức khác. Chỉ những nguồn này mới cung cấp số liệu chính xác nhất, phản ánh kịp thời những thay đổi về đơn vị hành chính.

Góp ý 0 lượt thích

Thanh Hóa có bao nhiêu xã năm 2024? Cập nhật mới nhất

Số xã Thanh Hóa 2024: Không có con số chính xác. Liên hệ Cổng thông tin điện tử Thanh Hóa.

Bà ơi, hỏi tui câu này khó quá! Tui ở Sài Gòn, làm sao rành mấy vụ hành chính ở Thanh Hóa được. Tui nhớ hồi tháng 7 năm ngoái đi du lịch Thanh Hóa, ghé biển Sầm Sơn, ăn hải sản no nê. Mà lúc đó đâu có để ý mấy chuyện xã phường gì đâu.

Chuyện này thay đổi xoành xoạch lắm Bà. Hôm nay một kiểu, mai một kiểu, biết đường nào mà lần. Hồi xưa chỗ tui ở cũng sáp nhập lung tung hết trơn á. Nhớ hồi đó, năm 2018, tụi nhỏ gần nhà cứ than phiền đổi địa chỉ mệt nghỉ.

Tui thấy mấy chuyện hành chính này rắc rối lắm. Tốt nhất Bà cứ lên Cổng thông tin điện tử tỉnh Thanh Hóa coi cho chắc ăn. Chứ hỏi tui, tui chịu thua. Như hồi tháng 2 năm nay tui đi công tác ngoài Hà Nội, cũng phải lên mạng tra cứu thông tin. Mấy cái này đâu có nhớ nổi.

Mà nói thiệt, giờ tui chỉ nhớ giá bát bún bò Huế ở Thanh Hóa 35 nghìn, ngon rẻ bất ngờ. Chứ xã phường gì, tui quên hết rồi. Thôi thì Bà thông cảm cho tui nha!

Thanh Hóa nói tiếng gì?

Bà hỏi Thanh Hoá nói tiếng gì hả? Tiếng Thanh Hoá, đơn giản vậy thôi. Nhưng mà nói cho kỹ càng thì nó phức tạp lắm nhé. Nó là một phương ngữ thuộc nhóm Trung Bộ của tiếng Việt. Nghĩ sâu xa một chút, ngôn ngữ cũng như một dòng sông, cứ chảy mãi, thay đổi mãi, đúng không bà?

  • Vùng phân bố: Chủ yếu ở Thanh Hoá, trừ một vài vùng nhỏ phía đông Nga Sơn. Đồng bằng sông Mã là trung tâm. Tưởng tượng xem, lịch sử hình thành ngôn ngữ cũng thú vị như dòng sông ấy.
  • Đặc điểm: Khác biệt so với tiếng Việt chuẩn. Nghe có vẻ giống tiếng Nghệ An, nhưng vẫn có những điểm riêng biệt. Cái này thì phải sống ở đó mới hiểu hết được, nhiều sắc thái lắm. Ôi, nhớ hồi tôi đi thực địa ở Thanh Hóa, thú vị không tả xiết!
  • Phân loại: Thuộc nhóm phương ngữ Trung, nhưng lại có những nét riêng biệt, khá độc đáo. Chẳng hạn như, cách phát âm, ngữ pháp… có những điểm rất riêng, không lẫn vào đâu được. Đấy, bà thấy đấy, ngôn ngữ học cũng thú vị không kém gì những chuyện khác trong cuộc sống này.

Thú thật, nghiên cứu ngôn ngữ là cả một đời người đấy bà ạ. Tôi có người bạn làm luận án tiến sĩ về phương ngữ Thanh Hoá, khổ lắm. Nghiên cứu ngôn ngữ dân gian nó nhiều chi tiết lắm, phức tạp lắm. Nhưng mà cũng rất đáng để nghiên cứu.

Thanh Hóa gọi mẹ là gì?

Tui nói thẳng: Mẹ ở Thanh Hóa, gọi là Mẹ. Không vòng vo.

  • Bắc Bộ, Thanh Hoá: Cô thay dì, Chú thay dượng. Thầy/Thày giờ là Bố.
  • U, Bu, Bầm… xưa nay nay là Mẹ. Đơn giản thế thôi.
  • Tôi có bà ngoại quê ở vùng này, chính bà dạy tui. Không cần thêm gì nữa.

Lưu ý: Thông tin trên dựa trên kinh nghiệm cá nhân và được truyền lại trong gia đình. Khó có tài liệu chính thống ghi chép đầy đủ các cách gọi này qua các thời kì.

Em của mẹ gọi là gì hay dì?

Dì. Em gái mẹ. Đơn giản vậy thôi.

  • Dì: Em gái ruột hoặc em họ của mẹ. Nhà ngoại tôi gọi thế.
  • Cô: Em gái ruột hoặc em họ của bố. Nhà nội gọi khác.
  • Mợ: Vợ của cậu ruột. Khác vùng, khác cách gọi. Hồi nhỏ tôi hay nghe bà ngoại nhắc đến mợ Ba.

Thế thôi. Mỗi nhà mỗi khác. Gọi sao tùy. Quan trọng là tình cảm. Nhưng đừng quên: Gia đình là cả một hệ sinh thái phức tạp.

Dì là người như thế nào?

Tui trả lời Bà nè… Ông ngoại… bà ngoại… Hình ảnh ấy cứ hiện lên mờ ảo trong ký ức… như làn khói chiều bảng lảng trên dòng sông quê…

Dì? Ôi, dì của tui… người phụ nữ nhỏ nhắn, nhưng giọng nói ấm áp như mùa thu… Mái tóc bà luôn được chải chuốt gọn gàng, mùi hương thoang thoảng của dầu dừa thoảng nhẹ mỗi khi bà đến thăm. Tóc bà… giống tóc mẹ… cũng đen mượt… nhưng đã điểm vài sợi bạc… như những vì sao trên nền trời đêm thẫm.

  • Dì rất khéo tay. Dì đan những chiếc khăn len mềm mại, ấm áp. Mỗi lần đến nhà dì, tui luôn được tặng một chiếc khăn len xinh xắn, màu sắc tươi tắn.
  • Dì nấu ăn rất ngon. Món cá kho tộ của dì là món tui thích nhất. Vị ngọt của cá hòa quyện với vị đậm đà của nước dùng, thơm phức mùi nghệ và hành… thơm ngon khó cưỡng. Tui vẫn nhớ vị đó… đến tận bây giờ…

Dì hiền lành lắm. Giọng nói nhỏ nhẹ, từ tốn… như tiếng ru của gió chiều… Dịu dàng… như những cánh hoa sen trắng tinh khôi… Dì luôn quan tâm đến mọi người trong gia đình. Lúc nào cũng lo lắng, mỗi khi tui bị ốm… dì thường đến thăm… mang theo những món ăn bổ dưỡng… và những lời động viên… ấm áp…

  • Dì còn rất hay kể chuyện. Những câu chuyện cổ tích, những câu chuyện về cuộc sống… giọng bà trầm bổng, du dương… như một bản nhạc du dương… làm tui say sưa… nghe mãi không chán.
  • Dì rất yêu thương gia đình. Dì là người giữ gìn những giá trị truyền thống của gia đình… luôn hướng mọi người đến cái tốt đẹp… luôn là điểm tựa vững chắc cho anh chị em mẹ tui.

Dì… là người tuyệt vời… như một đóa hoa sen… tinh khiết và cao quý… trong lòng tui…

Con của chị gái ruột gọi mình là gì?

Con chị gái ruột gọi mình là gì? Cậu hoặc . Tuỳ giới tính mình thôi Bà. Dễ ẹc hà!

Con em gái ruột gọi mình là gì? Cái này mới rắc rối nè Bà ơi.

  • Miền Bắc: Bác (Nam hay Nữ gì cũng Bác hết trơn á). Tui nhớ hồi xưa tui ra Bắc chơi, cứ Bác Bác loạn xì ngầu, riết rồi chả biết ai là ai.
  • Miền Trung và Nam: Nam là Cậu. Nữ là . Cái này thì giống bên nhà Tui nè Bà. Tui ở Sài Gòn, em gái tui có thằng cu con, nó cứ lẽo đẽo theo tui kêu Dì ơi Dì à. Mà tui hổng có ưa nó đâu, tại nó phá dữ lắm, y như quỷ sứ con. Nó mà phá cái gì là tui đổ thừa cho con mèo nhà tui liền, hehe.

Thím là chỉ ai trong gia đình?

Thím là vợ của chú. Bà nhớ chưa? Vợ của bác là bác gái. Khác nhau đó nha bà! Chú – thím. Bác – bác gái. Dễ mà. Hồi nhỏ hay lẫn lộn lắm. Giờ thì nhớ rồi.

  • Thím: Vợ của chú.
  • Bác gái: Vợ của bác.

À mà hồi đó, tui với con bé Na, con của thím Bảy hay chơi đồ hàng với nhau. Con bé Na nó toàn giành đồ chơi của tui. Ghét thiệt! Mà thôi kệ, giờ nó cũng lấy chồng rồi. Hình như chồng nó làm bên xây dựng. Mà kệ nó chứ!

Thím Bảy làm bánh tét ngon lắm. Nhớ hồi Tết nào cũng qua nhà thím xin bánh tét. Bánh tét nhân chuối với đậu xanh là ngon nhất. Ước gì giờ cũng được ăn bánh tét thím Bảy làm nữa. Năm ngoái thím Bảy bị bệnh nên không làm bánh được. Tết này không biết thím có làm không ta? Mà thôi, chắc tui phải tự làm quá!

Thím – vợ của chú. Bác gái – vợ của bác. Ghi chú lại để khỏi quên nữa. Bà hiểu chưa? Chú – thím. Bác – bác gái. Dễ vậy mà hồi nhỏ tui cứ lẫn lộn hoài. Già rồi lú lẫn. hihi.

Miền Bắc gọi dì là gì?

Bà hỏi Tui á? Để Tui nói Bà nghe nè…

  • Ờ ha, miền Bắc… vẫn là dì thôi. Cái tình thân nó vậy, đâu dễ đổi. Nhưng mà…

  • Chồng của dì…à…là chú. Nhớ hồi nhỏ, cứ gọi líu lo chú ơi, chú à. Giọng quê nghe thương lắm.

  • Rồi còn em trai của mẹ… thì kêu là cậu. Hồi đó Tui hay lẽo đẽo theo cậu ra đồng.

  • Còn vợ của cậu á? Thì phải gọi là mợ rồi. Cái tiếng mợ nó sang sang, quyền quý.

  • Mà nè, miền Trung, miền Nam… họ kêu khác Tui đó nghen. Chồng dì là dượng, nghe lạ tai ghê.

  • Tui nhớ có lần vào Sài Gòn, nghe người ta kêu dượng mà Tui giật mình. Cứ tưởng ai xa lạ.

  • Cậu thì miền Nam cũng kêu cậu, mợ cũng vậy. Cái này thì giống Tui nè. Đỡ lạc lõng.

  • Tui hay nghĩ, sao cùng một người, mà mỗi nơi lại có một cái tên. Hay là tại cái giọng nói khác nhau.

  • Hay là tại cái gió, cái nắng ở mỗi miền nó khác. Nên cái tình cảm nó cũng hơi khác một chút xíu.

  • Thôi kệ, kêu sao cũng được. Miễn là trong lòng mình thương yêu nhau thiệt tình là được rồi Bà ha.

Thanh Hóa được mệnh danh là gì?

Bà hỏi Thanh Hóa được mệnh danh là gì hả? Tui nghĩ ngợi mãi mới trả lời được… Giờ này đêm rồi, đầu óc cứ lâng lâng.

Thanh Hóa, quê vua, đất chúa… Câu này nghe oai lắm. Nghe cứ như… ngày xưa, thời phong kiến ấy, Thanh Hóa giàu có, quyền lực ghê gớm. Nhớ hồi nhỏ, bà ngoại tui hay kể chuyện các vua chúa, nhiều người xuất thân từ Thanh Hóa lắm.

  • Vua Lê Lợi, khởi nghĩa Lam Sơn, thành công vang dội. Lê Lợi đúng là người Thanh Hóa.
  • Nhà Mạc, cũng có nguồn gốc từ Thanh Hóa. Lịch sử phức tạp thật. Tui học sử không giỏi lắm.

Đúng rồi, đất đế vương chung hội nữa. Nghĩ lại mới thấy, cái danh hiệu này hàm chứa biết bao nhiêu thăng trầm lịch sử. Nhiều triều đại, nhiều nhân vật nổi tiếng… Tất cả đều liên quan đến Thanh Hóa. Khó mà diễn tả hết được.

À, mà còn nữa… Thanh Hoá không chỉ có vua chúa. Mỗi ngọn núi, dòng sông, ngôi làng đều có truyền thuyết. Tui nhớ hồi đi chơi ở quê ngoại, bà ngoại kể chuyện núi Trí, sông Mã… nghe huyền bí lắm. Có cả chuyện tích, thần thoại nữa. Mỗi câu chuyện đều mang một ý nghĩa sâu xa, giúp người ta hiểu hơn về lịch sử, về con người nơi đây. Giờ nghĩ lại mới thấy, cái vẻ đẹp của Thanh Hoá không chỉ ở cảnh vật mà còn ở cả những câu chuyện, truyền thuyết ấy nữa. Nhớ quê nhà ghê.

#Số Xã #Thanh Hóa #Địa Lý