Tại sao gọi là xứ Quảng?
Xứ Quảng, tên gọi thân thương, mộc mạc, ít nơi có được. Cùng với xứ Lạng, xứ Thanh, xứ Nghệ, xứ Huế, Quảng Nam tự hào mang danh xưng "Xứ", thể hiện bản sắc văn hóa, ngôn ngữ riêng biệt. "Xứ" gợi sự gần gũi, gắn bó sâu nặng với mảnh đất, con người. Từ "Xứ Quảng" không chỉ đơn thuần là địa danh, mà còn là niềm tự hào về truyền thống, lịch sử, là tiếng lòng của người dân xứ Quảng. Sự khác biệt trong ngôn ngữ đã tạo nên nét độc đáo, góp phần làm giàu đẹp tiếng Việt.
Tại sao Quảng Nam, Đà Nẵng được gọi là xứ Quảng vậy?
Ông ơi, Quảng Nam, Đà Nẵng gọi là xứ Quảng vì nó là một trong số ít vùng miền được gắn với chữ “xứ” đó. Xứ Lạng, xứ Thanh, xứ Nghệ, xứ Huế rồi đến xứ Quảng mình. Thấy tự hào ghê! Tiếng nói dân tộc mình hay thiệt.
Ngôn ngữ nó tự nhiên gắn kết vùng miền lại với nhau, thành ra những cái tên thâ nthương như “xứ Quảng”. Hồi tui đi Hội An tháng 7 năm ngoái, nắng muốn xỉu, mà cứ nghe người ta xưng “dân xứ Quảng” là thấy gần gũi liền. Cái kiểu “người một nhà” á!
Quảng Nam, Đà Nẵng: Xứ Quảng.
Quảng Nam nổi tiếng về cái gì?
Ông hỏi Quảng Nam nổi tiếng gì?
Hội An và Mỹ Sơn. Hai di sản thế giới, đủ rồi chứ gì?
-
Phố cổ Hội An: Kiến trúc cổ kính, giao thoa văn hoá, đèn lồng rực rỡ. Tôi từng ở đó 2 tuần, tháng 7 năm ngoái, khách sạn gần cầu Nhật Bản. Đẹp, nhưng đông.
-
Thánh địa Mỹ Sơn: Chùa tháp cổ, tàn tích Chăm Pa. Không khí linh thiêng, đầy bí ẩn. Năm 2019 tôi đi, mưa suốt. Ảnh chụp dở.
Quảng Nam không chỉ có thế. Nhưng tui chỉ nói những cái đáng nói thôi.
Thiên nhiên, ẩm thực… Chuyện nhỏ. Ông muốn biết chi tiết hơn thì tự tìm hiểu đi. Tôi bận.
Quảng Nam nổi tiếng về món ăn gì?
Ông hỏi Quảng Nam nổi tiếng món gì à? Nhiều lắm.
- Mì Quảng: Quen thuộc quá rồi. Quán nào cũng thấy. Mà cũng đúng, đặc sản mà. Tui ăn suốt. Hồi trước còn học ở Tam Kỳ, sáng nào cũng mì Quảng. Ngán cũng phải ăn.
- Cao lầu: Cũng ngon. Nhưng mà hơi kén người ăn. Tui thấy sợi hơi cứng. Lần trước dắt nhỏ bạn đi ăn, nó chê quá trời.
- Bánh tráng cuốn thịt heo: Cuốn với rau sống, chấm mắm nêm. Tui thích ăn thêm mấy miếng dưa chua. Bà Năm đầu hẻm nhà tui làm ngon bá cháy.
- Nem nướng: Cái này ăn chơi chơi được. Nem nướng cuốn bánh tráng, rau, chấm tương. Thêm miếng khế chua chua ngọt ngọt.
- Bánh canh Hội An: Ăn cũng được. Nhưng mà so với bánh canh chả cá Nha Trang thì thua xa. Cá nhân tui thấy vậy.
- Bánh mì Hội An: Bánh mì Madam Khánh nổi tiếng quá rồi. Tui ăn thấy cũng bình thường. Chắc do khẩu vị mỗi người. Ông ăn thử rồi tự đánh giá.
- Bê thui Cầu Mống: Món này hao bia lắm. Cuối tuần tụ tập anh em làm dĩa bê thui, vài chai Ken là hết sẩy. Bê thui chấm mắm cái ngon nhức nách.
- Gà tre Đèo Le: Gà này chắc, thịt ngọt. Nướng lên thơm phức. Mà giờ toàn gà công nghiệp. Tìm được gà tre chuẩn khó lắm.
Nhiều món vậy thôi chứ tui thích nhất vẫn là mì Quảng. Đơn giản mà chất. Đôi khi hạnh phúc đến từ những điều bình dị nhất.
Ở Quảng Nam có núi gì?
Quảng Nam? Núi không thiếu.
- Lum Heo: 2.045m. Phước Sơn. Tìm thách thức ở đây.
- Tion: 2.032m. Cũng Phước Sơn. Thử sức leo kép xem sao.
- Gole – Lang: 1.855m. Phước Sơn tiếp. Địa hình hiểm trở.
- Ngọc Linh: 2.598m. Cao nhất Trường Sơn. Ranhgiới Quảng Nam – Kon Tum. Chuẩn bị kỹ vào.
72% diện tích là đồi núi. Đủ để ông lạc lối.
Phố Cổ Hội An mua gì làm quà?
Ông hỏi phố cổ Hội An mua gì làm quà hả? Tui nghĩ… gió biển mặn mòi vẫn còn vương trên áo, mùi trầm hương thoang thoảng đâu đây… Hội An chiều nay… như một giấc mơ.
Bánh đậu xanh, dẻo mịn, ngọt thanh… hương vị quê nhà cứ vấn vương mãi. Cái vị ấy, giống như hồi tui còn bé, bà ngoại hay làm cho tui ăn. Nhớ bà quá…
Rượu Hồng Đào, say nồng, mà lại ngọt dịu. Mỗi ngụm rượu, là cả một Hội An quyến rũ, một câu chuyện tình yêu… đậm đà. Mùi đào thoang thoảng, như tình mình… ngọt ngào mà man mác buồn.
- Bánh tổ, hình tròn như mặt trời nhỏ xíu, vàng rộm, thơm lừng.
- Tương ớt phố Hội, cay nồng, đậm đà, ngon tuyệt.
- Bánh su sê, giòn tan, ngọt ngào, hấp dẫn.
- Bánh ít lá gai, màu tím đặc trưng, vị ngọt bùi.
À, còn nữa… đèn lồng Hội An, lung linh sắc màu. Tui thích nhất những chiếc đèn lồng nhỏ xinh, treo trong nhà, ánh sáng ấm áp… như hơi ấm tình thân.
Những món quà ấy, Ông mua về nhé. Đừng quên mua thêm vài tấm ảnh, lưu giữ những khoảnh khắc tuyệt vời ở Hội An. Hội An… đẹp lắm… thật sự…
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.