Quảng Nam còn được gọi là gì?
Quảng Nam: "Đất Quảng" - Tên gọi thân thương chứa đựng niềm tự hào của người dân về quê hương giàu truyền thống. Vùng đất trù phú, cái nôi của những danh nhân kiệt xuất, lưu giữ những di sản văn hóa đặc sắc. "Đất Quảng" - biểu tượng cho sự kiên cường, lòng mến khách và tình yêu quê hương sâu đậm.
Quảng Nam: Tên gọi khác là gì?
Em ơi, Quảng Nam người ta còn hay gọi là Đất Quảng đấy! Nghe thân thương lắm. Nhớ hồi hè năm ngoái, đi du lịch với cả nhà, mình ghé Hội An, người dân địa phương cứ gọi là “Đất Quảng” nghe dễ mến vô cùng. Giá vé vào phố cổ 120k/người, nhưng trải nghiệm tuyệt vời khỏi bàn.
Thực ra, cái tên “Đất Quảng” nó không chỉ là tên gọi thôi đâu mà nó chứa cả một niềm tự hào về lịch sử, văn hoá lâu đời của vùng đất này. Mình thấy đấy, nó thể hiện sự gắn bó mật thiết của người dân với quê hương mình.
Đúng rồi, đất Quảng trù phú, mình thấy rõ điều đó khi đi tham quan. Nhiều di tích lịch sử, những làng nghề truyền thống, mà mình ấn tượng nhất là những món ăn ngon tuyệt cú mèo. Chắc phải quay lại nữa mới được!
Tên gọi khác của Quảng Nam: Đất Quảng
Tại sao gọi là xứ Quảng?
Quảng Nam hay xứ Quảng… Nghe sao mà thân thương quá. Em biết không, cái chữ “xứ” ấy nó mang một hồn quê man mác, một chút gì đó thiêng liêng lắm. Giống như một miền đất hứa, một cõi riêng biệt, đậm đà bản sắc.
- Xứ: thường dùng để chỉ một vùng đất có nét văn hóa, lịch sử, địa lý riêng, tạo nên một bản sắc độc đáo, khác biệt so với các vùng lân cận. Ví dụ như giọng nói, ẩm thực, phong tục tập quán… đều mang màu sắc riêng. Anh nhớ hồi bé hay nghe bà kể chuyện, mỗi lần nhắc tới “xứ mình”, giọng bà lại trầm xuống, ánh mắt xa xăm như đang nhìn về một miền kí ức xa xôi.
Xứ Lạng, xứ Thanh, xứ Nghệ, xứ Huế rồi xứ Quảng… Mỗi vùng đất mang một âm hưởng riêng. Như một bản hòa ca của những câu chuyện kể, những giai điệu dân gian. Riêng xứ Quảng quê anh, đó là những điệu hò khoan, câu hát lý ngân nga trong gió biển, là hương vị nồng nàn của mì Quảng, cao lầu… Mỗi lần xa quê, anh lại thấy nhớ da diết cái hồn quê ấy.
- Xứ Quảng: chỉ vùng đất Quảng Nam, nổi tiếng với tính cách con người kiên cường, cần cù. Đất Quảng Nam còn là nơi sản sinh ra nhiều anh hùng dân tộc, những con người đã làm nên lịch sử. Anh tự hào là người con của xứ Quảng!
Tại sao gọi là xứ Quảng? Vì Quảng Nam có bản sắc văn hóa riêng biệt, đặc trưng, đậm đà, tạo nên một “xứ” riêng. Cái tên gọi “xứ Quảng” đã in sâu vào tiềm thức của người dân, như một lời khẳng định về bản sắc, về cội nguồn.
Quảng Nam nổi tiếng về cái gì?
Phố cổ, thánh địa. Đơn giản vậy thôi. Hội An, Mỹ Sơn. Cần gì hơn?
-
Di sản: Hội An – đô thị cổ, giao thương sầm uất một thời. Mỹ Sơn – trung tâm tôn giáo, kiến trúc độc đáo. Hai nơi, hai sắc thái, một Quảng Nam.
-
Thiên nhiên: Biển xanh, cát trắng, nắng vàng. Bãi Rạng, Cù Lao Chàm. Đủ cho em mơ mộng rồi đấy.
-
Ẩm thực: Mì Quảng, cao lầu. Chỉ cần nhắc tên thôi là đủ thèm rồi. Còn nhiều món khác nữa, khám phá từ từ nhé.
Ở Quảng Nam có núi gì?
Em hỏi Anh câu này, làm Anh nhớ tới hồi đi học địa lý quá! Quảng Nam mình núi non trùng điệp chứ bộ, đâu phải toàn biển với mỳ đâu.
- Núi Ngọc Linh sừng sững, “nóc nhà” của dãy Trường Sơn, cao 2.598m lận đó. Nghe đồn leo lên tới đỉnh, em sẽ thấy mình “bé như con kiến” so với thiên nhiên hùng vĩ. Mà thôi, leo núi mệt lắm, mình đi ăn mỳ Quảng cho khỏe.
- Lum Heo, Tion, Gole – Lang nghe tên lạ hoắc không? Mấy ảnh ở Phước Sơn đó, cao trên 1.800m cả đấy. Đợt nào em muốn “trốn” khỏi phố thị ồn ào thì lên đó “chill” nha. Nhưng nhớ mang theo thuốc chống muỗi, không là “heo” nó “lum” em đó!
Thật ra, Quảng Nam mình còn nhiều ngọn núi khác nữa. Nhưng kể hết ra thì chắc em “ngủ gật” mất. Thôi thì, để dành dịp khác Anh kể tiếp, em nha!
Quảng Nam có đặc sản gì làm quà?
Ái chà, Quảng Nam hả… để Anh ngẫm xem. Quà cáp Quảng Nam, cái vụ này nhức đầu à nha.
-
Mì Quảng: Cái này khỏi bàn, quá nổi tiếng rồi. Mà mua về sao ta? Khô hay tươi? Tươi chắc thúi mất, khô thì mất vị? Haizzz.
-
Cao Lầu: Cũng giống mì Quảng, nhưng mà… nó khác. Mà khác chỗ nào ta? Quên béng mất tiêu.
-
Bánh tráng cuốn thịt heo: Cái này dễ nè, mua bánh tráng, mắm nêm, thịt luộc sẵn. Nhưng mà… mắn nêm đem máy bay có sao không nhỉ? Chắc bị tịch thu quá.
-
Bánh tổ: Cái này ngọt ngào, dễ bảo quản nè. Nhưng mà… ai ăn bánh tổ giờ này? Toàn người già thôi. Bà nội Anh chắc thích nè.
-
Rượu Hồng Đào: Cái này… Anh không rành. Nhưng mà nghe nói mạnh lắm. Ông chú Anh mê cái này nè. Hồi Tết ổng uống xỉn quậy banh chành.
-
Nem nướng: Ngon á! Nhưng mà… ăn tại chỗ mới ngon. Mua về nguội ngắt ai thèm ăn.
-
Bánh tráng đập: Giòn tan trong miệng, siêu phẩm! Nhưng mà… dễ vỡ. Thôi dẹp đi.
-
Bánh canh Hội An: Hội An có bánh canh nữa hả? Anh nhớ toàn cao lầu với mì Quảng thôi á. Để Anh google thử coi.
U là trời, nhiều món quá! Mà món nào cũng dở dở ương ương. Sao ta? Hay là… mua hết đem về cho vui? Chắc tốn cả triệu bạc. Thôi dẹp, nghĩ tiếp…