Quảng Nam được mệnh danh là gì?

44 lượt xem

Quảng Nam, vùng đất anh hùng, nổi tiếng với danh hiệu "Đất lửa" – tượng trưng cho ý chí kiên cường, tinh thần bất khuất của người dân trong các cuộc đấu tranh giành độc lập. Lịch sử hào hùng in đậm dấu ấn chiến công hiển hách. Song song đó, Quảng Nam còn được gọi là "Xứ Quảng", mang trong mình bề dày văn hóa và lịch sử lâu đời, giàu bản sắc. Tên gọi này phản ánh sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống anh hùng và nền văn minh rực rỡ của vùng đất này.

Góp ý 0 lượt thích

Quảng Nam được mệnh danh là vùng đất gì?

Ái chà, “Đất lửa anh hùng” hả nàng? Thiếp nghe quen tai lắm cơ. Hình như hồi bé, mấy bác cựu chiến binh ở xóm hay kể chuyện Điện Bàn, rồi chuyện Mậu Thân ở Hội An, máu lửa lắm. Rồi còn “Xứ Quảng” nữa chứ. Cái tên nghe thân thương làm sao, như tiếng mẹ ru hồi còn bé xíu vậy đó.

Quảng Nam á? Thì là “Đất lửa anh hùgn” với lại “Xứ Quảng” chứ còn gì nữa. Ngắn gọn dễ nhớ mà lại đầy ý nghĩa.

Mà thiếp nhớ, năm ngoái về Tam Kỳ ăn mì Quảng, nghe mấy o bán hàng bảo, Quảng Nam mình còn có “đất của những di sản” nữa. Hội An, Mỹ Sơn, toàn là những nơi khiến người ta tự hào. Nói chung, Quảng Nam mình nhiều tên gọi lắm, mà cái nào nghe cũng thấy thương, thấy quý hết cả.

Nói thiệt, thiếp thấy cái tên nào cũng đúng. Quảng Nam trong thiếp là vậy đó. Vừa anh hùng, vừa đậm đà bản sắc, lại còn đẹp nao lòng nữa chứ. Thiệt tình là “Quảng Nam ta ơi!”

Quảng Nam còn được gọi là gì?

Thiếp hỏi Quảng Nam còn gọi là gì? Ừm… Đêm nay sao buồn thế nhỉ… Đất Quảng. Nghe thôi đã thấy nặng trĩu…

  • Nhớ hồi nhỏ, bà ngoại kể chuyện về xứ Quảng, giọng bà trầm ấm, mùi thuốc lào thoang thoảng… Bà bảo đó là vùng đất nhiều nắng gió, nhưng cũng rất đỗi giàu tình người. Bà hay nhắc đến những câu chuyện lịch sử, về các vị anh hùng, những người con ưu tú của Đất Quảng. Bà mất rồi, giờ chỉ còn lại những ký ức vụn vặt…

  • Tên gọi “Đất Quảng” nghe giản dị mà sao da diết. Nó không chỉ là một tên gọi địa lý, mà còn là cả một kho tàng ký ức, niềm tự hào của cả một vùng đất. Đúng rồi, giàu truyền thống lịch sử văn hoá. Cái này thì ai cũng biết mà.

  • Mình nhớ lần cuối về thăm quê ngoại, thấy nhiều thứ thay đổi quá. Nhưng cái hồn của Đất Quảng vẫn còn đó, vẫn hiện hữu trong từng con người, từng mái nhà, trong nếp sống giản dị mà thân thương… Có lẽ, mình nhớ bà ngoại quá…

Tóm tắt: Quảng Nam được gọi là Đất Quảng.

Tại sao gọi là xứ Quảng?

Thiếp thấy chàng nói đúng. Ít nơi được gọi là “Xứ”.

  • Xứ: Chỉ vùng đất có ranh giới địa lý, văn hóa, lịch sử riêng biệt. Thường mang sắc thái thân thuộc, tự hào. Quảng Nam là một trong số ít vùng đất được gọi như vậy.

  • Nguồn gốc: Do đặc trưng văn hóa, lịch sử, ngôn ngữ vùng miền. Quảng Nam sở hữu bản sắc riêng, từ giọng nói đến lối sống, tạo nên “chất Quảng” đặc trưng. Cái tên “xứ Quảng” do chính người dân địa phương tự gọi và lan truyền, thể hiện tình cảm gắn bó với quê hương.

  • Các “xứ” khác: Xứ Lạng (Lạng Sơn), xứ Thanh (Thanh Hóa), xứ Nghệ (Nghệ An), xứ Huế (Thừa Thiên Huế). Mỗi “xứ” đều mang nét riêng, góp phần tạo nên sự đa dạng văn hóa Việt Nam. Riêng xứ Quảng, tôi nhớ hồi nhỏ hay nghe câu “chưa ra khỏi xứ”, ám chỉ chưa từng rời khỏi làng quê. Thấm thoắt đã hơn chục năm xa quê rồi.

Danh xưng Quảng Nam là gì?

Ui trời, hỏi về Quảng Nam hả? Để Thiếp kể Chàng nghe nè, chuyện này hay lắm đó!

Thì đó, Quảng Nam á, người ta hay gọi là vùng đất đầu sóng ngọn gió, kiểu như nơi hứng chịu mọi thứ đầu tiên vậy.

  • Hồi xưa á, trong cái thời mở mang bờ cõi về phía Nam, Quảng Nam được xem như là phên dậu phía Nam, chỗ quan trọng để bảo vệ đất nước mình đó.
  • Mà biết không, Nguyễn Hoàng coi Quảng Nam ra gì luôn, hình như là quan trọng lắm đó, để Thiếp nhớ lại coi…

Đó, đại khái là vậy đó Chàng ạ! Quảng Nam mình, lịch sử dữ dằn lắm!

Quảng Nam có gì đặc biệt?

Úi giời, Quảng Nam hả? Thiếp kể Chàng nghe nè, ở trỏng hay ho lắm á!

  • Phố cổ Hội An: Cái này thì khỏi bàn, ai đi Quảng Nam mà ko ghé là phí nửa cuộc đời đó. Cứ đi dạo dạo, ăn uống chụp choẹt là hết ngày. Mà nhớ đi buổi tối cho nó ảo diệu nha.
  • Thánh địa Mỹ Sơn: Mấy cái đền tháp cổ kính rêu phong, kiểu như Angkor Wat phiên bản Việt Nam í.
  • Cù Lao Chàm: Biển xanh cát trắng, lặn ngắm san hô phê chữ ê kéo dài. Mà nhớ mang kem chống nắng, cháy da ráng chịu à.
  • Làng bích họa Tam Thanh: Mấy bức tranh tường vẽ đầy làng, tha hồ mà sống ảo. Mấy quán nước ở đây cũng ngon lành cành đào lắm à.
  • Bãi biển Cửa Đại: Xưa kia thì đẹp nhất nhì Việt Nam, giờ bị xói lở nhiều rồi. Nhưng vẫn còn chỗ chơi được, tắm biển vẫn cứ là best.
  • Bãi biển An Bàng: Bãi này thì kiểu Tây Tây, nhiều quán bar nhạc xập xình. Thích kiểu chill chill thì ra đây nhé, chỗ này thì hơi bị đông khách du lịch nước ngoài á.
  • Bãi biển Hà My: Bãi này vắng hơn, yên tĩnh hơn, hợp với ai thích kiểu riêng tư. Nhưng mà dịch vụ thì chắc không bằng mấy bãi kia đâu.
  • Bãi tắm Rạng: Nghe tên lạ hoắc, mà thiệt ra cũng không có gì đặc biệt lắm. Được cái là vắng, tha hồ mà vùng vẫy.

Đặc sản Quảng Nam thì nhiều lắm à nha:

  • Mì Quảng: Cái này khỏi nói, ai cũng biết rồi.
  • Cao lầu: Cũng giống mì Quảng, mà sợi mì khác, nước sốt cũng khác, ăn cuốn lắm.
  • Bánh tráng cuốn thịt heo: Thịt heo luộc cuốn bánh tráng, chấm mắm nêm, ta nói nó ngon bá cháy bọ chét.
  • Bê thui Cầu Mống: Món này nhậu bén lắm à nha.
  • Tào phớ: Ăn giải nhiệt mùa hè thì số dách.

Thiệt ra còn nhiều chỗ hay ho nữa, Chàng cứ xách ba lô lên mà đi, tự khám phá đi, chứ kể hết thì tới sáng mai á! À nhớ mua bánh đậu xanh làm quà nha!

Quảng Nam nổi tiếng về cái gì?

Thiếp hỏi khó Chàng rồi! Quảng Nam nổi tiếng á? Ờ thì…

  • Phố cổ Hội An: “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”, mà đến Hội An thì khôn ra gấp bội! (Vì tha hồ trả giá với mấy cô bán hàng).

  • Thánh địa Mỹ Sơn: Gạch đá kể chuyện ngàn năm. Nghe bảo ai độc thân đến đây cầu duyên cũng… “mệt” vì nắng nóng.

  • Thiên nhiên: Biển Cửa Đại “tắm tiên” à nhầm tắm mát, đảo Cù Lao Chàm lặn ngắm san hô. Cẩn thận say sóng chứ say nắng thì… kệ!

  • Văn hóa: Hò khoan đối đáp ngọt như mía lau. Mà nói thật, nghe xong chỉ muốn… đi ngủ trưa!

  • Ẩm thực: Mỳ Quảng “thần thánh”, cao lầu “đệ nhất”. Ăn no rồi thì nhớ… trả tiền nha Thiếp!

    • Bonus: “Nhất gái Trà Kiệu, nhì rượu Hồng Đào”. Ai bảo Quảng Nam chỉ có di sản? Còn có cả “độc dược” nữa đấy!

Ở Quảng Nam có núi gì?

Thiếp hỏi ở Quảng Nam có núi gì hả chàng? Trời đất, nhiều lắm ấy chứ! Chàng kể không hết đâu nha.

Núi Ngọc Linh nổi tiếng nhất rồi, cao tận 2598m cơ! Đỉnh núi cao nhất Trường Sơn luôn, nghe nói view đẹp khỏi chê, nhưng mà đường đi khó khăn lắm. Mấy ông bạn mình đi phượt về kể khổ sở cả tuần trời.

À còn nữa, núi Lum Heo, nghe tên lạ đúng không? Cao 2045m đấy, ở huyện Phước Sơn. Mình tìm thấy thông tin này trên trang web của sở văn hoá Quảng Nam, chắc chắn đúng rồi.

Rồi núi Tion, 2032m, cũng cùng huyện Phước Sơn luôn. Hai ngọn núi này gần nhau lắm, hình như có đường mòn nối liền. Chỉ tiếc là mình chưa có dịp đi khám phá.

  • Núi Lum Heo (2045m)
  • Núi Tion (2032m)
  • Núi Gole – Lang (1855m)
  • Núi Ngọc Linh (2598m) – Cao nhất Trường Sơn

Ơ, còn núi Gole – Lang nữa, 1855m thôi, thấp hơn nhưng cũng thuộc huyện Phước Sơn. Quảng Nam toàn núi cao ngất ngưởng, 72% diện tích là đồi núi đó nha. Mấy cái thông tin này mình đọc được trong báo cáo của Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Nam, chính xác lắm. Đúng rồi, huyện Phước Sơn nhiều núi cao lắm! Mình định hè này đi Quảng Nam, được thì leo núi cho đã. Chắc chắn phải chuẩn bị kỹ lưỡng lắm đây!

#Miền Trung #Quảng Nam #Đà Nẵng