Nên ăn bữa phụ lúc mấy giờ?
Giữa các bữa chính, cơn đói cồn cào làm bạn mất tập trung? Hãy bổ sung năng lượng với bữa phụ vào các khung giờ sau:
- Sáng: 9h30.
- Chiều: 3-4h.
- Tối (làm việc khuya): 8-9h.
- Đêm (làm ca đêm): 2-3h.
Bữa phụ chỉ cần cung cấp 10-15% năng lượng, không gò bó đủ 4 nhóm chất. Một cốc sữa chua, vài miếng trái cây hay nắm hạt là lựa chọn lý tưởng. Đừng để cơn đói làm phiền, hãy nạp năng lượng đúng lúc!
Bữa phụ: Nên ăn vào lúc nào là tốt nhất?
Mày hỏi bữa phụ ăn lúc nào ngon nhất hả? Ờ, để tao kể cho nghe cái lịch “chiến đấu” với mấy bữa phụ của tao nè.
Thường á, tầm 9h rưỡi sáng, bụng bắt đầu réo rồi, tao làm nhẹ cái bánh mì ngọt, kiểu bánh mì hoa cúc mà hồi đó mua ở ABC Bakery hết 15k đó. Hoặc không thì húp cốc sữa chua không đường mix hạt granola.
Chiều chiều, khoảng 3-4h, lúc này năng lượng tuột dốc không phanh, tao hay tống vào mồm trái chuối, hoặc làm hộp sữa đậu nành tự nấu. Nhớ có đợt nghiện trà sữa, tuần nào cũng phải làm ly size L mới chịu được.
À, còn vụ làm đêm nữa. Hồi trước tao có thời gian “cày” deadline đến 2-3h sáng, lúc đó mà không có gói mì tôm úp thì chắc xỉu. Nhưng mà giờ tao bỏ rồi, chuyển sang ăn trái cây với uống nước ép cho nó lành.
Bữa phụ, theo tao thấy, chỉ cần khoảng 10-15% năng lượng thôi. Không nhất thiết phải “all in” đủ 4 nhóm chất đâu. Cứ cái gì nhanh gọn, dễ ăn, lại hợp khẩu vị là tao quất thôi. Miễn sao đủ sức “chiến” tiếp là được.
Nên ăn gì vào xế chiều?
Mày hỏi chiều tà ăn gì hả?
Chiều tà…
Ánh dương nhuộm vàng khung cửa, thèm một chút ngọt đắng trên đầu lưỡi.
-
Socola đen, tan chảy như ký ức…
- Vị đắng len lỏi, hậu ngọt ngào, gợi nhớ ngày xưa trốn học, mua vụng một thanh. (Giá hồi đó có 5k).
- pTrái cây sấy, chút dai dai, chút ngọt thanh.
- Nắng hong khô, gió mơn man, đọng lại hương vị của đất trời. (Nhớ nhất là mít sấy má làm).
-
Cà rốt chấm sốt đậu gà, giòn tan, bùi bùi.
- Sốt đậu gà thơm lừng, quyện vào cái ngọt tự nhiên của cà rốt, giản dị mà ngon. (Hồi bé ghét cà rốt lắm).
-
Bánh quy giòn ngũ cốc, mộc mạc.
- Thơm lừng mùi lúa mì, giòn rụm trong miệng, nhắc nhớ cánh đồng quê. (Nhà tao ở quê mà).
-
Bơ đậu phộng, béo ngậy.
- Béo ngậy tan chảy, quyện cùng bánh mì, chiều tà thêm thi vị. (Loại Skippy là nhất).
-
Sữa chua Hy Lạp, mát lạnh.
- Mát lạnh trên đầu lưỡi, xua tan oi ả ngày hè. (Thêm chút mật ong nữa thì tuyệt).
-
Đậu gà, bùi bùi.
- Bùi bùi, thơm thơm, nhâm nhi ngắm hoàng hôn. (Món này mẹ tao hay làm).
-
Chuối, ngọt ngào.
- Ngọt ngào, mềm mại, lấp đầy khoảng trống trong lòng. (Chuối tiêu thì ngon nhất).
Nên ăn cơm trưa lúc mấy giờ?
Mày hỏi giờ ăn trưa hả? Ờ…
-
12h30 – 14h. Nhưng mà…
-
13h ngon nhất. Tao hay ăn lúc này, vừa hết deadline buổi sáng.
-
Muộn thì trước 16h. Mà ăn trễ quá… thôi dẹp đi. Mệt lắm!
- Tao có lần ăn lúc 4h chiều… tối khỏi ăn luôn. Kinh khủng!
- Mà sao phải ăn trễ dữ vậy trời? Deadline dí hả? Hay ngủ quên?
-
Dạ dày khó chịu. Rồi lại than thở.
Ăn đúng giờ đi. Đừng như tao.
Thế nào là bữa ăn hợp lý?
Mày hỏi tao thế nào là bữa ăn hợp lý á? Nghe như kiểu đang hỏi bí quyết trường thọ của mấy cụ rùa ấy nhỉ. Đơn giản thôi, đừng phức tạp hóa vấn đề:
-
Đa dạng như “tắc kè hoa”: Bữa ăn mà chỉ có mỗi cơm với rau thì khác gì cuộc đời chỉ toàn màu xám? Phải có đủ thịt cá trứng sữa, rau củ quả các kiểu. Như kiểu dàn hợp xướng ấy, mỗi loại góp một giọng, tạo nên bản giao hưởng dinh dưỡng.
-
Tỉ lệ “vàng”: Ăn uống cũng cần có “số má” đấy mày ạ. Không phải cứ thích ăn gì thì ăn. Phải cân đối giữa đạm, đường, béo, vitamin các kiểu. Giống như pha chế cocktail ấy, sai tỉ lệ là “toang” ngay.
-
Vừa đủ là “đủ xài”: Ăn ít quá thì ốm đói, ăn nhiều quá thì “phì nhiêu”. Phải vừa đủ năng lượng và chất dinh dưỡng cho cơ thể hoạt động. Giống như đổ xăng xe ấy, đổ vừa đủ đi, đừng có “tham” mà tràn bình. Mà thôi, chắc mày cũng biết đổ xăng rồi nhỉ?
Hiểu chưa cưng? Mà thôi, nói thế thôi chứ ăn uống cũng tùy vào “túi tiền” của mày nữa. Chứ tao nói phô mai blue cheese các kiểu, chắc mày lại “tái mặt” ấy chứ. Hehe.
Tại sao khi ăn nên nhai kĩ?
Mày hỏi hay đấy! Tao trả lời nè.
Nhai kĩ không chỉ là phép lịch sự trên bàn ăn đâu, mà còn là yếu tố then chốt để hệ tiêu hóa hoạt động trơn tru. Mày hình dung xem, thức ăn mà không được nghiền nát, nó như cục đá tảng mà bắt cái dạ dày phải xử lý ấy.
- Giảm gánh nặng cho dạ dày: Dạ dày đỡ phải xo bóp quá nhiều để nghiền thức ăn. Tao hay ví nó như kiểu mày bê cả tạ gạo so với bê từng lon ấy, khác biệt một trời một vực.
- Tăng khả năng hấp thụ dinh dưỡng: Khi thức ăn được nghiền nhỏ, enzym tiêu hóa dễ dàng tiếp cận và phân hủy hơn.
- Phòng tránh “bão táp” trong bụng: Đầy hơi, khó tiêu…mấy cái đó là hậu quả của việc thức ăn không được tiêu hóa hoàn toàn.
Nói chung, nhai kĩ không chỉ tốt cho bụng mà còn tốt cho cả đầu. “Căng da bụng, chùng da mắt” mà lị. Mày nhai kĩ, ăn chậm, não có thời gian nhận tín hiệu “no”, thế là ăn ít hơn, dáng cũng đẹp hơn. Cuộc đời đôi khi chỉ cần chậm lại một chút thôi, Mày thấy có đúng không?
Bữa ăn phụ nên cách bữa chính bao lâu?
Bữa phụ nên cách bữa chính 1-1.5 tiếng. Đơn giản là để dạ dày mày có thời gian xử lý. Ăn sát quá thì thành ra dồn dập, bữa chính có ngon cũng thành ngán. Tao nhớ hồi bé, mẹ tao toàn cho tao ăn chuối với sữa chua trước bữa cơm một lúc, nói để đỡ cồn cào. Giờ nghĩ lại thấy bà cũng khoa học phết.
-
Đường trong hoa quả, sữa: Đúng là có đường thật. Nhưng mày nghĩ xem, cơ thể cần năng lượng mà. Đường là nguồn năng lượng nhanh, dễ hấp thụ. Vấn đề là cân bằng. Ăn đúng giờ, đúng lượng thì chả sao cả. Tao còn thấy có nghiên cứu bảo ăn sữa chua trước bữa ăn giúp cải thiện hệ vi sinh đường ruột, tốt cho tiêu hóa nữa kìa. Cơ mà nghiên cứu nào chả có cái này cái kia, cũng tùy cơ địa mỗi người.
-
Trái cây, sữa chua, phô mai: Ba cái này được coi là bữa phụ lý tưởng vì dễ tiêu, lại bổ sung vitamin, khoáng chất. Như tao hồi bé, mê tít sữa chua đánh đá. Có lần trộn cả chuối với sữa chua vào ăn, ngon bá cháy! Bây giờ nghĩ lại vẫn thèm. Mà hồi đó tao gầy nhẳng, ăn bao nhiêu chả thấy béo. Đúng là tuổi trẻ tài cao, trao đổi chất nhanh như chớp. Giờ thì khác rồi…
-
Đầy bụng: Đúng là ăn bữa phụ quá gần bữa chính dễ gây đầy bụng, ảnh hưởng đến bữa chính. Nhưng mà đấy là khi mày ăn quá nhiều. Mày cứ hình dung dạ dày như cái túi, nhồi nhét quá thì nó căng ra, lúc đấy có muốn ăn thêm cũng chả nhét vào được nữa. Vậy nên, chìa khóa là điều độ. Ăn vừa đủ, để dành bụng cho bữa chính. Đời mà, cái gì quá cũng không tốt. Vừa đủ mới là nghệ thuật sống. Tao thấy mấy ông bà cụ ngày xưa ăn uống điều độ, ít bệnh tật, sống lâu phết đấy. Chắc cũng có lý do của nó cả.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.