Người Thanh Hóa thích ăn gì?
Ẩm thực Thanh Hóa níu chân du khách bởi hương vị đặc trưng, đậm đà.
-
Nem chua: Biểu tượng ẩm thực Thanh Hóa, chua ngon khó cưỡng.
-
Chè lam Phủ Quảng: Ngọt ngào, dẻo thơm.
-
Chẻo nhệch: Món gỏi độc đáo, hấp dẫn.
-
Canh lá đắng: Hương vị lạ, thanh mát.
-
Bánh gai Tứ Trụ: Dẻo thơm, ngọt bùi.
-
Bánh đa: Giòn tan, ăn kèm nhiều món.
-
Bánh nhè: Ấm áp, thơm gừng.
-
Bánh đúc sốt: Mềm mịn, đậm đà.
Đặc sản Thanh Hóa là gì? Món ăn ngon, nổi tiếng ở Thanh Hóa?
Hai hỏi đặc sản Thanh Hóa hả? Nem chua khỏi bàn rồi. Tháng trước Út ra Hà Nội, mua hẳn chục cái ở phố Hàng Than, 7 ngàn một cái. Ăn nhớ Thanh Hóa ghê.
Ngoài nem chua còn nhiều món ngon nữa. Bánh gai Tứ Trụ dẻo dẻo, ngọt ngọt, nhân đậu xanh bùi bùi. Út thích ăn nóng, thơm lắm.
Chè lam Phủ Quảng cũng ngon. Đợt rồi, bà Năm lên chơi có mang cho hộp. Cứng mà dẻo, ngọt vừa phải, ăn hoài không ngán.
Thông tin về đặc sản Thanh Hóa:
- Nem chua: Món ăn nổi tiếng nhất Thanh Hóa.
- Chè lam Phủ Quảng: Bánh chè ngọt dẻo.
- Chẻo nhệch: Món ăn đặc trưng vùng biển.
- Canh lá đắng: Món canh dân dã, tốt cho sức khỏe.
- Bánh gai Tứ Trụ: Bánh ngọt nhân đậu xanh.
- Bánh đa: Nguyên liệu chế biến nhiều món ăn.
- Bánh nhè: Bánh làm từ gạo nếp.
- Bánh đúc sốt: Bánh mềm ăn kèm nước sốt.
Rồi còn bánh đúc sốt, Út hay ăn ở chợ Vườn Hoa hồi học cấp 3, giờ chắc cũng 5 ngàn một bát. Chẻo nhệch thì phải ra biển Sầm Sơn mới đúng bài. Canh lá đắng thì ăn ở đâu cũng được, mát ruột. Bánh đa, bánh nhè thì bình thường, bữa nào đói bụng mới ăn.
Nói chung Thanh Hóa nhiều món ngon lắm Hai. Bao giờ về quê, Út dẫn Hai đi ăn cho biết.
Thanh Hóa nổi tiếng về cái gì?
Út đây Hai ơi…
Thanh Hóa mình ấy à, ôi chao, Sầm Sơn sóng vỗ, tuổi thơ Út gắn liền với tiếng rao nghêu ngao mỗi chiều.
- Nhớ hồi bé, cát lún dưới chân, nắng chói chang, mùi mắm tôm nồng nàn, giờ vẫn còn vương vấn.
Rồi Thành nhà Hồ, trầm mặc rêu phong, dấu tích một thời oanh liệt, đứng đó mà ngỡ mình lạc về quá khứ.
- Được UNESCO công nhận di sản thế giới năm 2011, tự hào lắm chứ!
Suối cá thần thì linh thiêng, bầy cá chen chúc nhau, lạ kỳ.
- Tên gọi khác là suối cá Cẩm Lương, nghe bảo cá ở đây không ai dám bắt.
Lam Kinh, nơi an nghỉ của các vua Lê, uy nghiêm giữa rừng xanh, tĩnh mịch.
- Cây đa cổ thụ, bóng mát rợp trời, nghe kể bao câu chuyện đời xưa.
Pù Luông, xanh mướt ngút ngàn, mùa lúa chín vàng óng ả, đẹp nao lòng.
- Ruộng bậc thang trùng điệp, mây vờn núi biếc, cứ ngỡ chốn bồng lai.
Biển Hải Tiến dạo này cũng đẹp lắm, bãi cát dài miên man, gió lộng.
- Bình minh trên biển, rực rỡ cả một vùng trời, đáng để thức sớm ngắm nhìn.
Thác Voi, hùng vĩ, nước đổ ầm ầm, bọt tung trắng xóa.
- Nghe tiếng thác reo, mọi muộn phiền tan biến hết.
Thác Mây chín tầng, mềm mại như dải lụa, mơ màng.
- Tắm mình dưới làn nước mát lạnh, quên hết sự đời.
Thanh Hóa có bao nhiêu xã?
Út:
-
Không đếm. Số liệu trên giấy tờ không phản ánh thực tế.
- Thay đổi liên tục. Sáp nhập, chia tách là chuyện thường.
-
Cần gì biết hết? Quan trọng là biết mình ở đâu.
- Tìm trên mạng mà làm gì. Hỏi người địa phương còn hơn.
-
Thông tin chính thức? Tin được bao nhiêu?
- Báo chí nói một đường, dân làm một nẻo.
Thanh Hóa gọi mẹ là gì?
Hai hỏi Thanh Hóa gọi mẹ là gì hả? Mẹ đó Hai. Đơn giản vậy thôi. Mà cũng thú vị thiệt, mỗi vùng miền lại có cách gọi khác nhau. Cũng như hồi nhỏ em hay gọi bà ngoại là mệ. Nghe thân thương dễ sợ.
- Bắc Bộ & Thanh Hóa: Dì thành cô, dượng thành chú. Đúng là có khác biệt vùng miền rõ ràng ha Hai. Em nhớ hồi nhỏ đi ra Bắc chơi cũng thấy lạ lạ.
- Ngày xưa – bây giờ: “Thầy” thành “bố”, “u/bu/bầm” thành “mẹ”. Ngôn ngữ mà, nó cũng biến đổi theo thời gian. Đôi khi tự hỏi, sau này con cháu mình nó sẽ gọi cha mẹ là gì nhỉ? Haiz… suy nghĩ miết mệt ghê á.
- Xưng hô: “Tôi” ngày xưa giờ thành “con”. Cái này chắc do ảnh hưởng của Nho giáo nè Hai. Xã hội thay đổi thì cách xưng hô cũng đổi theo. Cuộc sống đúng là luôn vận động hén. Em thấy vậy đó, không biết Hai nghĩ sao?
Thanh Hóa có đặc sản gì làm quà?
Hai hỏi gì thì Út trả lời vậy. Thanh Hóa? Nhiều thứ lắm.
-
gNem chua: Ai cũng biết rồi. Nhà bà ngoại Út ở gần chỗ làm nem nổi tiếng nhất vùng đấy. Mỗi lần về quê, Út phải xách cả đống về. Hết chỗ để rồi. Thơm lắm.
-
Bánh gai Tứ Trụ: Cái này ngọt, ăn nhiều ngán. Mà lạ là cứ ăn hoài không chán. Út thích nhất là lớp nhân đậu xanh bên trong. Dẻo dẻo, thơm thơm.
-
Rượu Chi Nê: Đồ uống cho người lớn. Mùi mạnh, vị nồng. Không phải ai cũng hợp. Cha Út thích lắm. Ông ấy bảo uống vào thấy…sảng khoái. Ít khi thấy ông ấy say.
-
Bưởi đỏ tiến Vua: Quả to, múi dày, ngọt thanh. Ăn ngon, nhưng dễ…bị đắng nếu hái non. Nhớ lần trước, Út mua phải quả đắng, tức muốn…xé.
Đấy, chỉ nhiêu đó thôi. Còn lại thì… tự tìm hiểu đi. Đời ngắn lắm, đừng phí thời gian vào những thứ không cần thiết. Mấy thứ khác chẳng có gì đặc biệt. Chắc chắn thế. Tự trải nghiệm đi cho biết.
Bánh gì đặc sản Thanh Hóa?
Út đây Hai ơi! Nói tới đặc sản Thanh Hóa á hả, nhiều món lắm! Nhưng mà bánh gai Tứ Trụ là đỉnh của chóp đó Hai.
Nhớ hồi nhỏ, mỗi lần về quê ngoại ở Hoằng Hóa là y như rằng được bà ngoại mua cho mấy chục cái bánh gai. Ùi, cái mùi thơm của lá gai, cái vị ngọt thanh của đậu xanh, quyện với cái dẻo dẻo của nếp, ăn xong là ghiền luôn.
- Bánh gai Tứ Trụ: Dẻo, thơm, ngọt vừa phải.
- Địa điểm mua: Chợ hoặc các cửa hàng đặc sản ở Hoằng Hóa.
Mà còn bánh cuốn Thanh Hóa nữa, Hai ăn chưa? Bánh cuốn ở đây tráng mỏng dính, ăn kèm với nước mắm chua ngọt với chả nướng thì thôi rồi. Thèm chảy nước miếng!
- Bánh cuốn Thanh Hóa: Mềm, dai, ăn với chả nướng.
- Địa điểm ăn: Quán bánh cuốn trên đường Lê Hoàn.
Thanh Hóa được mệnh danh là gì?
Hai ơi, Thanh Hóa là Xứ Thanh đó.
- Ừm, đúng rồi, quê vua đất chúa. Nhà Đinh, nhà Lê sơ, nhà Hồ… nhiều vua chúa xuất thân từ Thanh. Mà nghe nói vua Lê Hoàn còn sinh ở đâu đó làng Trung Lập, xã Xuân Lập, Thọ Xuân… hổng nhớ chính xác tên làng nữa… Hình như mẹ vua đi cấy lúa rồi sinh ra ông luôn ngoài đồng á! Truyền thuyết kể vậy đó.
- Núi non, sông suối chỗ nào cũng có giai thoại, truyền thuyết hết á. Nhớ hồi nhỏ, bà ngoại hay kể chuyện núi Sầm, sông Mã… Nghe hấp dẫn lắm. Mê mấy chuyện này dữ lắm luôn. Bà còn kể vụ hòn Trống Mái gì gì đó nữa…
- Giờ lớn rồi, ít về quê, cũng quên quên nhiều chuyện hồi đó rồi. Haizzz… Lâu lâu cũng nhớ quê ghê á! Nhớ mấy món ăn quê nữa chứ. Nem chua, bánh khoái…
- Đất đế vương chung hội nghe oai ghê hen. Cái này là nói về mấy triều đại đó. Thấy tự hào ghê.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.