Thị xã Thanh Hóa được thành lập từ khi nào?

51 lượt xem

Thị xã Thanh Hóa ra đời ngày 21/7/2023, đánh dấu cột mốc quan trọng trong quá trình đô thị hóa tỉnh Thanh Hóa. Từ huyện Thanh Hóa, thị xã kế thừa toàn bộ diện tích và dân số, mở ra triển vọng phát triển kinh tế - xã hội. Sự kiện này minh chứng nỗ lực nâng cao đời sống người dân của chính quyền địa phương, tạo động lực thúc đẩy tăng trưởng và hiện đại hóa khu vực. Việc thành lập thị xã Thanh Hóa góp phần đáng kể vào bức tranh phát triển chung của tỉnh.

Góp ý 0 lượt thích

Thị xã Thanh Hóa thành lập năm nào? Lịch sử hình thành thị xã Thanh Hóa?

Thị xã Thanh Hóa thành lập ngày 21/7/2023.

Út này, anh nhớ hôm đó đang ở quán cafe gần nhà, ngay mặt đường Lê Lợi, ly cà phê sữa đá 25k mà nghe tin này cũng bất ngờ. Đường xá đang sửa chữa ngổn ngang, tự dưng lên thị xã. Ngẫm cũng đúng, khu này phát triển nhanh lắm.

Mấy năm trước anh ra Thanh Hoá công tác, thấy huyện lỵ cũng sầm uất rồi. Bây giờ lên thị xã, chắc chắn còn thay da đổi thịt hơn nữa. Cơ hội đầu tư chắc cũng nhiều.

Huyện Thanh Hoá cũ giờ lên thị xã, bao gồm toàn bộ diện tích và dân số cũ luôn. Anh thấy đây là bước tiến tất yếu, hồi tháng 5 anh ghé qua thấy xây dựng rầm rộ lắm.

Hy vọng kinh tế xã hội phát triển mạnh, đời sống người dân được cải thiện. Chứ không lên thị xã mà vẫn ì ạch thì cũng bằng thừa Út ha. Đợt tới anh ra Thanh Hoá công tác lại, xem có gì thay đổi không.

Xã Thanh Hóa được thành lập khi nào?

Út hỏi Anh làm Anh nhớ.

Thanh Hóa… một cái tên gợi bao thăng trầm lịch sử. Không có xã Thanh Hóa, Út à.

  • Thành phố Thanh Hóa, nơi Anh lớn lên, thủ phủ của cả một vùng đất…

Ngày 1/7/1469, một dấu mốc.

  • Tây Đô… cái tên cổ kính, vọng về những triều đại xa xôi.

Rồi bao đổi thay.

  • Năm 1889, Thanh Hóa chính thức định danh.

Thời gian… như dòng sông lững lờ trôi, chứng kiến biết bao biến cố.

Anh nhớ con đường xưa, nhớ giọng nói ấm áp của bà.

Thanh Hóa… không chỉ là địa danh, mà là cả ký ức.

Thanh Hóa người miền gì?

Út đây. Thanh Hóa á… Bắc Trung Bộ. Nghe quen quen, đúng không? Như một đường ranh giới mong manh, giữa hai miền đất nước. Mà nói đến người Thanh Hoá… thì khó định nghĩa lắm.

  • Văn hoá giao thoa: Hình như, vừa có cái nét mạnh mẽ, phóng khoáng của người Bắc, lại vừa có cái gì đó mềm mại, thiết tha của người Trung. Như là… một bài thơ tình giữa hai vùng đất. Mỗi câu thơ, mỗi giọng nói đều là sự đan xen, hòa quyện.

  • Ngôn ngữ đặc trưng: Tiếng Thanh Hoá, Út nghe nhiều rồi. Nghe sao mà hay, lại gần gũi. Nhưng mà cũng có những từ, những âm, nghe lạ lạ, pha chút miền Trung. Lại nhớ những chiều tà ở quê ngoại, bà kể chuyện… giọng bà sao mà ngọt ngào…

Gió biển thổi về, nghe tiếng sóng vỗ rì rào… như tiếng thì thầm của lịch sử, của những con người nơi đây. Thanh Hoá, trong Út, là những cánh đồng lúa chín vàng óng ả, là những con người chất phác, cần cù.

  • Đặc trưng riêng biệt: Không chỉ ngôn ngữ, cả ẩm thực nữa. Ngon lắm. Bánh cuốn Thanh Hoá, nem chua, cá kho tộ… Mỗi món ăn là cả một câu chuyện, một ký ức… Út thích nhất là không khí làng quê, yên bình và thanh tĩnh.

Tóm lại, người Thanh Hoá mang đậm dấu ấn văn hoá giao thoa Bắc – Trung Bộ. Đấy là những gì Út biết.

Người miền Bắc gọi mẹ là gì?

Út này, người miền Bắc gọi là mẹ. Chấm hết. Mà sao Út hỏi câu này nhỉ? Định làm khảo sát tiếng địa phương à? Hay viết bài gì đó? Hồi xưa anh nhớ hồi cấp 2, có đứa bạn ở quê ra, suốt ngày gọi “u”. Nghe lạ tai ghê. Mà hồi đó anh hay xem phim “Đất phương Nam” nên quen với mấy từ kiểu má, u rồi. À mà phim đó hình như bối cảnh miền Tây phải không ta? Mà thôi kệ. Bắc thì cứ mẹ là chuẩn bài rồi.

  • Mẹ: cách gọi phổ biến nhất miền Bắc.
  • U: cũng có nghe nhưng ít hơn nhiều so với “mẹ”.
  • Thấy bảo có vùng gọi là “bầm” nhưng anh chưa nghe bao giờ. Chắc vùng núi hẻo lánh nào đó. Hồi anh đi Sapa cũng toàn nghe người ta gọi mẹ thôi. Hay là do mình ít giao tiếp nên không biết ta? Lần sau phải để ý mới được. Định tháng sau đi Mù Cang Chải, không biết có nghe ai gọi “bầm” không? À mà hình như đợt này bận quá, chưa chắc đi được. Mà thôi kệ, đi được thì đi.

Ủa mà Út hỏi để làm gì ấy nhỉ? Hay là Út đang học tiếng Việt? Hay là.. thôi anh đoán mệt quá. Nói chung là miền Bắc gọi “mẹ”. Xong!

Con của dì gọi là gì?

Út hỏi gì kì zậy trời… Để Anh nghĩ coi…

  • Con dì: Anh chị em họ? Chắc vậy á. Mà họ bên nào nữa mới ghê. Bên ngoại hay bên nội?
  • Con chú bác: Anh chị em họ luôn. Thiệt tình, cái này ai mà hổng biết. Mà tự nhiên hỏi chi zậy ta?
  • Con bá dì: Cũng anh chị em họ. Cái này là chắc chắn rồi đó.
  • Con cô cậu: … Anh chị em họ nốt. Trời đất, sao toàn họ hàng không zậy nè? Mà nè, nhớ hồi nhỏ hay chơi trốn tìm với mấy đứa con của cậu Ba lắm á. Giờ tụi nó ở đâu hết trơn rồi. Lâu quá không gặp.
  • Tóm lại: Họ hàng dòng họ gì đó… Nói chung là vậy đó Út.

Thím là chỉ ai trong gia đình?

Út đây! Thím á? Hồi nhỏ toàn nghe bà ngoại nói, rối tung cả lên. Giờ nghĩ lại mới thấy dễ hiểu.

  • Vợ chú gọi là thím. Đúng rồi, nhớ hồi đi chơi nhà chú Ba, con gái chú gọi vợ chú là thím. Hai chị em nó toàn gọi “Dạ thím ơi” nghe dễ thương lắm. Chú Ba thì suốt ngày càu nhàu, nhưng thím rất hiền. Mà hồi đó tui còn nhỏ xíu, chắc tầm lớp 3, lớp 4 gì đó.

  • Vợ bác gọi là bác gái. Cái này chắc chắn luôn. Nhà bác Tư bên cạnh nhà mình, bác gái hiền lắm, hay cho tui ăn bánh. Bánh bò, bánh flan, đủ cả. Bác gái còn dạy tui làm vòng tay nữa, mấy cái vòng làm bằng chỉ màu sắc sặc sỡ. Tuyệt vời!

Ơ hay, sao lại hỏi vậy? Có chuyện gì à? Hỏi linh tinh vậy. À mà nhớ hồi đó, nhà tui có nuôi con chó tên là Đốm, màu đen trắng, ngoan lắm. Đã lâu rồi không thấy nó nữa. Buồn ghê! Thôi, nói nhiều rồi, mệt quá. Hết rồi đó.

Chị của bố gọi là gì?

Út đây! Chị bố à? Bác gái chứ sao nữa! Đơn giản dễ hiểu như một cộng hai bằng ba ấy. Mà nói nhỏ nhé, hồi nhỏ Út cứ tưởng bác gái là… bà chủ quán nước mía gần nhà, suốt ngày thấy bác ấy đội nón lá, cười hiền. Thế mới thấy, cuộc đời này nhiều bất ngờ lắm nha!

  • Bác gái: Chị gái của bố. Cái này chắc chắn 100% luôn, không cần bàn cãi.
  • Cô: Em gái của bố. Đây cũng là kiến thức phổ thông, ai cũng biết.
  • Thím: Vợ của chú ruột (anh/em của bố/mẹ). Cái này dễ nhớ vì nghe cứ “thím” “thím” dễ thương.

Vợ bác trai? Ôi dào, cũng bác gái thôi. Đừng nghĩ nhiều cho mệt đầu, giống như việc chọn màu sơn nhà vậy, nhiều lựa chọn nhưng kết quả vẫn là… nhà mình thôi. Đúng không nè? Mà nhà Út đang định sơn lại màu vàng chanh đấy, tươi sáng lắm.

Vợ chú thì gọi là thím, chắc chắn rồi. Nhưng mà hồi nhỏ Út hay nhầm với dì, hai từ này nghe na ná nhau, dễ bị lẫn lộn lắm. Giờ thì Út phân biệt rõ rồi nha, đừng có cười Út ngây ngô nhé. À mà Út thích ăn bánh mì pate, bác gái có biết chỗ nào ngon không? Chỉ Út với nha!

Cháu dâu là gì?

Vợ của cháu trai gọi là cháu dâu. Cũng như vợ mình gọi mình là chồng.

  • Điệt phụ: Cháu dâu (gọi mình là chú, bác). Điệt là cháu trai. Phụ là vợ. Ghép lại thành vợ của cháu trai.
  • Tông điệt phụ: Cháu dâu (gọi mình là chú, bác họ). Tông là họ. Điệt phụ là cháu dâu. Cả cụm chỉ vợ của cháu trai bên họ.
  • Xưng hô Hán Việt: Thường dùng trong gia đình có truyền thống hoặc muốn thể hiện sự trang trọng. Ngày nay ít dùng. Hơi cổ.
  • Thông tin thêm: Tôn phụ là vợ của cháu nội gọi mình bằng ông, bà. Quan hệ nhiều đời. Khá phức tạp.
#Lịch Sử #Thanh Hóa #Thành Lập