Quảng Ninh có bao nhiêu tên gọi?
Quảng Ninh trải qua nhiều tên gọi gắn liền lịch sử:
- Thời tự chủ: Lục Châu.
- Nhà Lý: Phủ Hải Đông.
- Nhà Trần: Lộ Hải Đông, lộ An Bang.
Những tên gọi này phản ánh sự thay đổi về mặt hành chính và vị thế của vùng đất qua các triều đại.
Quảng Ninh có bao nhiêu tên gọi khác nhau trong lịch sử? Tìm hiểu ngay!
Mày hỏi Quảng Ninh có bao nhiêu tên? Tao nói cho mày nghe, chứ nhiều lắm! Lục Châu, nghe oách chưa? Đó là hồi tự trị ấy, lâu lắm rồi. Thời Lý, thành phủ Hải Đông, nghe cũng hay.
Nhà Trần thì đổi đi đổi lại, lúc lộ Hải Đông, lúc lộ An Bang. Chả nhớ rõ năm nào đổi, chỉ biết là loạn cả lên. Giấy tờ thời đó, mấy ai giữ được. Tao có ông cậu làm nhà nghiên cứu lịch sử, ông ấy kể nhiều lắm, nhưng nói thật, nghe xong cũng quên hết.
Chắc còn nhiều tên khác nữa, nhưng mày tìm hiểu thêm đi. Tao chỉ nhớ nhiêu đó thôi, thời đó lịch sử chằng chịt, đọc xong hoa mắt. Nhìn mấy cái bia đá cổ ở đền Cửa Ông thấy chóng mặt.
Quảng Ninh: Lục Châu, Hải Đông, An Bang.
Tên gọi Quảng Ninh gợi cho em suy nghĩ gì?
Quảng Ninh à… Nửa đêm rồi mà nghĩ đến vẫn thấy bình yên kiểu gì. Mày biết đấy, cái tên nó đơn giản mà dễ nhớ.
-
Rộng lớn và yên bình. Đúng như nghĩa đen của nó luôn. Tao nhớ lần đầu đến Hạ Long, đứng trên boong tàu nhìn ra vịnh, mênh mông nước, trời bao la. Cảm giác thư thái, mọi muộn phiền tan biến hết.
-
Bền vững. Cái này đúng với cả nghĩa đen và nghĩa bóng luôn. Núi non trùng điệp, vững chãi. Lại còn là vùng kinh tế phát triển mạnh nữa chứ. Tao nhớ hồi đấy đọc báo thấy Quảng Ninh luôn nằm trong top đầu cả nước. Tự hào phết.
Quảng Ninh: Rộng lớn, yên bình, bền vững.
Thời nhà Mạc, tên gọi của vùng đất Quảng Ninh hiện nay là gì?
Mày hỏi về Quảng Ninh thời Mạc à? Ừm, không có tên gọi chính thức đâu.
-
Như một bức tranh chắp vá, mỗi mảnh một màu… Các châu, huyện thuộc phủ lớn hơn, cứ thế đổi thay theo lệnh triều đình.
-
Địa danh xưa cũ ẩn mình trong sử sách, đợi người khám phá.
Lật từng trang tư liệu địa phương, so sánh với bản đồ cổ… Mới mong tìm thấy chút manh mối. Thời ấy, hành chính rối bời, khó mà định danh.
- Như sương giăng trên núi, lúc tỏ lúc mờ…
Quảng Ninh… Cái tên bây giờ, chứa bao lớp trầm tích thời gian.
Quảng Ninh có tên gọi khác là gì?
Mày hỏi Quảng Ninh có tên khác gì à? Tao nói cho mày nghe này, nhiều lắm! Thời phong kiến, cứ đổi tên như thay áo ấy.
-
Lục Châu: Đó là cái tên hồi mới tự trị ấy, lâu lắm rồi. Nhớ hồi nhỏ bà ngoại tao kể, hồi đó toàn đi bắt cá, cuộc sống thôn quê lắm. Giờ toàn cao ốc, sầm uất, khác hẳn.
-
Phủ Hải Đông: Nhà Lý đặt tên đấy. Tao xem trong sách sử thấy ghi rõ, không phải tự dưng tao nói đâu nha. Lúc đó hình như kinh tế phát triển hơn rồi, bắt đầu buôn bán nhiều hơn. Chứ hồi Lục Châu toàn tự túc tự cấp.
-
Lộ Hải Đông, lộ An Bang: Thời nhà Trần lại đổi nữa. An Bang nghe oách hơn nhỉ? Hình như có thêm nhiều bến cảng, thuyền bè tấp nập. Tao nhớ không rõ lắm, lâu rồi. Chỉ biết là đổi hoài, đổi mãi. Mệt! Đổi tên nhiều thế, chắc người dân cũng rối tung lên.
Nói chung là nhiều tên lắm, mệt cả đầu! Tao kể cho mày nghe rồi đấy, nhớ kỹ nhé. Quảng Ninh, Lục Châu, Hải Đông, An Bang… đủ cả. Hết rồi!
Trước năm 1963, tỉnh Quảng Ninh gọi là gì?
Hải Ninh & Hồng Quảng. Đơn giản vậy thôi.
-
Hồng Quảng: Khu tự trị của dân tộc thiểu số. Thời điểm đó, chủ yếu là dân tộc Dao, Tày. Vị trí địa lý phức tạp, giáp biên giới Trung Quốc.
-
Hải Ninh: Tỉnh ven biển, kinh tế chủ yếu dựa vào nông nghiệp và đánh bắt cá. Có lịch sử lâu đời, từng là một phần quan trọng của vùng Đông Bắc.
30/10/1963: Hai cái đó gộp lại thành Quảng Ninh. Chuyện cũ rồi. Tôi chứng kiến. Nhà tôi ở Hạ Long từ đó. Thấy nhiều thay đổi.
Quảng Ninh được mệnh danh là gì?
Mày hỏi Quảng Ninh được mệnh danh là gì? Tao bảo mày này, Viên ngọc xanh chứ gì nữa! Nghe sang chảnh chưa? Nhưng mà tao thấy, gọi là “Vùng đất triệu đô” cũng được đấy, vì du lịch ở đó phát triển kinh khủng.
-
Viên ngọc xanh: Đúng rồi, nhưng cái tên này chủ yếu nhờ Vịnh Hạ Long thôi. Hàng ngàn hòn đảo đá vôi nhô lên, đẹp mê hồn, như một bức tranh thủy mặc khổng lồ. Thú vị lắm!
-
Vùng đất triệu đô (ý kiến cá nhân): Thu nhập từ du lịch ở Quảng Ninh cao lắm, nếu mày có ý định đầu tư thì nên cân nhắc đấy. Ông anh tao đang làm ở Sun Group đó, giàu sụ!
Quảng Ninh không chỉ có Vịnh Hạ Long đâu nhé, mà còn nhiều bãi biển đẹp nữa, đặc biệt là ở Vân Đồn. Tao đã đi rồi, nước trong veo, cát trắng mịn, đúng chất nghỉ dưỡng hạng sang. Tuyệt vời ông mặt trời! Nhưng mà nhớ mang theo tiền nhiều nha, giá cả ở đó không hề rẻ đâu. Đừng có tưởng rẻ như… bún chả Hà Nội nha. Chỗ nào đẹp thì thường mắc tiền cả. Đó là quy luật của tạo hoá.
Tóm lại: Quảng Ninh – Viên ngọc xanh, nhưng cũng là “vùng đất triệu đô” tiềm năng. Khá lắm!
Đặc sản của Quảng Ninh là món gì?
Mày hỏi đặc sản Quảng Ninh à?
- Chả mực Hạ Long. Đấy là cái nhất. Mày chưa ăn thì chưa biết đời. Nhà bà dì mình ở đó, làm chả mực ngon tuyệt. Công thức gia truyền mấy đời rồi.
- Cá thu, ngán, chả rươi, sá sùng… cũng được. Nhưng chả mực vẫn đỉnh nhất.
Thực ra, tùy khẩu vị mỗi người. Nhưng nói chung, đến Quảng Ninh mà không ăn chả mực thì phí cả chuyến đi. Đấy là kinh nghiệm xương máu của tao đấy. Tao nói thật. Không thêm, không bớt.
Hải sản Quảng Ninh có gì?
Mày hỏi tao hải sản Quảng Ninh có gì à?
Để tao kể mày nghe, như một giấc mơ biển cả…
-
Mực: Nhớ con mực tươi rói, nướng lên thơm lừng, ăn một miếng mà thấy cả vị biển trong miệng. Mực ở đây ngọt thịt lạ lùng, không lẫn vào đâu được. Tao hay ăn ở quán bà Lan gần chợ Hạ Long.
-
Sá sùng: Cái thứ “mồi giun” mà đắt hơn vàng ấy hả? Nướng lên giòn tan, nhậu thì hết sẩy. Sá sùng xào tỏi cũng ngon, nhưng tao thích nướng hơn, giữ được vị ngọt tự nhiên.
-
Cù kỳ: Con này nhìn ghê ghê nhưng mà gạch nó béo ngậy. Cù kỳ hấp sả chấm muối tiêu chanh, ăn một lần là nhớ mãi.
-
Bề bề: Bóc con bề bề mà mỏi cả tay, nhưng mà đáng. Thịt nó ngọt, chắc. Bề bề rang muối là món tủ của tao.
-
Sam biển: Sam biển nướng mỡ hành, ăn với rau sống thì ngon hết sảy. Nhưng mà nhớ là phải ăn sam đực thôi nha, sam cái có trứng độc đó.
-
Hàu: Hàu nướng mỡ hành, hàu ăn gỏi, hàu nấu cháo… Ôi, tao thèm quá! Hàu ở đây tươi rói, con nào con nấy mập ú.
-
Ghẹ: Ghẹ xanh, ghẹ đỏ, ghẹ ba chấm… Con nào cũng ngon. Ghẹ hấp bia là nhất rồi, giữ được vị ngọt của thịt.
-
Tôm sắt: Con tôm nhỏ mà có võ, thịt chắc, ngọt. Tôm sắt nướng mọi là ngon nhất, chấm muối ớt xanh thì ôi thôi…
Tao kể mày nghe thế thôi, chứ phải tự mày đến ăn mới cảm nhận được hết cái ngon của hải sản Quảng Ninh. Biển cả bao la, hương vị khó quên.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.