Đi Yên Tử mua gì làm quà?
Ghé Yên Tử đừng quên mua quà lưu niệm ý nghĩa cho người thân!
-
Đặc sản núi rừng: Măng trúc Yên Tử làm món xào thịt bò thơm ngon khó cưỡng. Rau dớn tươi xanh, bắt mắt như dương xỉ, chế biến được nhiều món hấp dẫn. Mật ong rừng Yên Tử nguyên chất, bổ dưỡng cho sức khỏe.
-
Quà ngọt ngào: Bánh chè lam Yên Tử dẻo thơm, vị ngọt thanh tao. Rượu mơ Yên Tử thơm nồng, là món quà trang trọng biếu tặng.
Mua quà gì ở Yên Tử làm quà ý nghĩa, độc đáo và thiết thực?
Bây nghĩ sao ấy nhỉ? Yên Tử mà, đồ đặc sản nhiều lắm. Mình thấy măng trúc ngon, lạ miệng, mua về xào thịt bò ngon tuyệt. Lần trước mình đi, tháng 5 năm ngoái, mua cả cân măng tươi, chỉ 100k thôi, rẻ mà chất lượng.
Bánh chè lam cũng được, nhưng dễ bị khô nếu để lâu. Rau dớn thì… nhìn đẹp mắt đấy, nhưng mình thấy hơi khó bảo quản, lần trước mua về héo úa nhanh quá.
Rượu mơ Yên Tử thì sang trọng hơn, mà giá cũng “khá” hơn. Hồi Tết năm 2022, mình mua chai rượu mơ khoảng 300k, làm quà biếu bố mẹ vợ, thấy mọi người thích lắm. Mật ong rừng thì tốt cho sức khỏe, nhưng phải xem kĩ nguồn gốc cho chắc. Tóm lại, tùy người nhận mà chọn thôi.
Gợi ý quà: Măng trúc, rượu mơ, mật ong rừng.
Đi núi Yên Tử mất bao lâu?
Bây, câu hỏi của Tao về thời gian leo Yên Tử à? Thú vị đấy!
Thời gian leo Yên Tử phụ thuộc nhiều yếu tố, nhưng chủ yếu là phương tiện di chuyển và thể trạng của người leo. Chuyện đi bộ 6km mất 6-8 tiếng là chuyện thường tình, nhất là khi ít người. Nhưng nói vậy thôi chứ, đó là ước lượng dựa trên tốc độ trung bình. Thực tế, còn tùy thuộc vào địa hình, độ dốc, thậm chí cả tâm trạng nữa. Tao từng mất tận 9 tiếng, mệt muốn xỉu. Mà cái cảm giác chinh phục được đỉnh, đúng là không gì sánh bằng.
- Đi bộ: 6-8 tiếng, thậm chí lâu hơn nếu không có kinh nghiệm. Tùy thuộc vào thể lực cá nhân và điều kiện thời tiết nữa nhé.
- Xe điện: Nhanh hơn nhiều, chỉ mất khoảng 1-2 tiếng, tùy thuộc vào điểm xuất phát và điểm đến. Tuy nhiên, thiếu đi cái thú vị của việc chinh phục. Có khi lại cảm thấy vội vã, phí mất cái không khí thiêng liêng của núi rừng. Suy cho cùng, cuộc đời cũng vậy, vội vã quá cũng không hay.
Ngẫm lại, thời gian ở Yên Tử, không chỉ đơn thuần là thời gian di chuyển, mà là thời gian ta chiêm nghiệm, cảm nhận. Tao thấy mình đã thay đổi sau chuyến đi đó.
Thời gian là khái niệm tương đối lắm, nhỉ? Như thời gian trôi qua trên đỉnh núi Yên Tử, sao mà chậm đến thế. Cái cảnh vật, cái không khí trong lành, đã làm chậm nhịp sống của tao lại.
Thông tin bổ sung: Lên kế hoạch trước khi đi nhé, chuẩn bị đồ ăn, nước uống đầy đủ. Thời tiết trên Yên Tử thay đổi thất thường lắm.
Yên Tử, Quảng Ninh có đặc sản gì?
Bây hỏi đặc sản Yên Tử hả? Tao kể cho nghe nè, ngon bá cháy bọ chét luôn!
- Măng trúc Yên Tử: Giòn sần sật như sụn tai heo, chấm mắm chấm muối gì cũng ngon hết sẩy. Tao từng ăn ở chân núi, mua hẳn một túi về ăn dần, ngon nhức nách.
- Bánh chè lam: Ngọt lịm tim, dẻo quẹo, ăn một miếng là muốn ăn cả đĩa. Tao nhớ hồi đó mua về làm quà, cả nhà tranh nhau ăn, tí thì đánh nhau.
- Rau dớn: Xào tỏi là nhất! Vị nó lạ lạ, kiểu thanh đạm mà ăn hoài không ngán. Tao từng ăn ở quán gần chùa Đồng, ngon hơn mấy chỗ khác tao từng ăn.
- Rượu mơ Yên Tử: Thơm nức mũi, uống vào ấm bụng mà không bị nhức đầu. Uống xong làm bài thơ tình như gió luôn nha bây! (hic, cái này tao bịa á).
- Mật ong rừng: Ngọt thanh, thơm mùi hoa rừng, tốt cho sức khoẻ khỏi phải bàn. Tao mua một chai về ngâm chanh, uống mỗi ngày, thấy khỏe như trâu.
Tóm lại là: Măng trúc, bánh chè lam, rau dớn, rượu mơ, mật ong rừng. Đấy, 5 món ngon nhất Yên Tử đó, nhớ nhé!
Đặc sản Quảng Ninh là món gì?
Bây đây! Tao nói cho mà nghe, đặc sản Quảng Ninh á? Nhiều lắm, nói không xuể. Nhưng nếu phải chọn ra vài món “đỉnh của chóp”, thì:
-
Chả mực Hạ Long: Đây là “ông hoàng” rồi, khỏi bàn! Mực tươi ngon, giòn sần sật, vị ngọt tự nhiên. Tao từng ăn ở một quán nhỏ ven biển, ngon quên sầu luôn. Cái này có cả chả mực hấp và chả mực chiên, tùy sở thích. Nghĩ lại vẫn thèm!
-
Sá sùng: Cái này lạ tai, phải không? Nhưng mà thử rồi thì mê luôn. Loại này giàu dinh dưỡng lắm, nghe nói tốt cho sức khỏe nữa. Nó có vị hơi mặn mặn, ngọt ngọt, dai dai. Chế biến nhiều kiểu lắm, từ cháo sá sùng đến sá sùng xào… Thật ra, mỗi món ăn đều là một triết lý ẩm thực riêng biệt, thú vị vô cùng.
-
Cá thu: Cá thu một nắng Quảng Ninh nổi tiếng lắm, ngon bá cháy. Mà cá thu ngon nhất vẫn là cá tươi, được chế biến ngay tại chỗ. Thật ra, mỗi vùng biển sẽ cho ra những loại hải sản khác nhau, tạo nên sự phong phú đa dạng cho nền ẩm thực Việt.
Đấy, chỉ có vậy thôi nhé. Còn nhiều món ngon lắm, nhưng nói hết thì dài dòng lắm. Ngán, chả rươi… cũng ngon tuyệt cú mèo. Tùy khẩu vị mà chọn lựa thôi. Mỗi món ăn đều chứa đựng cả tâm hồn người chế biến, phải không?
Mặc gì khi đi Yên Tử?
Ái chà, Yên Tử hả? Để tao mách cho bây vụ mặc đồ đi Yên Tử nè:
- Cứ quần dài áo dài m phang, cho nó lịch sự. Dù không định vào chùa thì cũng là chốn linh thiêng, ăn mặc kín đáo tí cho phải phép.
- Đừng có mà diện đồ bó sát. Leo núi mệt bỏ xừ, mặc cho thoải mái vào, kiểu quần áo thể thao ấy, thấm mồ hôi tốt ấy.
- Đi giầy thể thao hoặc giầy bệt. Yên Tử toàn dốc với bậc thang, đi đôi cao gót thì xác định “toang” sớm. Tao nhớ đợt trước đi lên chùa Đồng, đi đôi bata mà còn thấy ê ẩm cả chân. Mà đấy là còn chưa kể vụ thời tiết Yên Tử hay thay đổi nha, nên chuẩn bị sẵn áo khoác mỏng, mũ nón các kiểu cho chắc kèo.
Nói chung là cứ thoải mái, lịch sự là okela hết. À, mà nhớ mang theo nước uống với đồ ăn nhẹ nữa, đường lên hơi bị dài đó.
Đi bộ lên đỉnh Yên Tử bao nhiêu km?
Bây à, 6km.
-
Yên Tử 1068m so với mực nước biển.
-
Đông Triều, ranh giới Bắc Giang – Quảng Ninh.
-
6000m đường bộ lên chùa Đồng.
-
6 tiếng đi bộ liên tục. Đường núi, bậc đá gớm lắm. Tao nhớ hồi leo Yên Tử với đám bạn đại học, năm 2015. Mệt bở hơi tai, nhưng lên đến đỉnh thì đúng là sướng. Nhớ mãi cái cảm giác đứng trên chùa Đồng, gió thốc, mây bay. Mà tao còn nhớ mua mấy cái vòng tay gỗ khắc chữ bán đầy đường lên nữa chứ. Giờ nghĩ lại thấy cũng vui vui. Lâu rồi không quay lại. Haizzz… tự dưng lại thấy nhớ Yên Tử.
-
Tối nay tự dưng lại mất ngủ, lướt net thấy câu hỏi của bây. Chắc do dạo này áp lực công việc nhiều quá, mệt mỏi. Thấy nhớ mấy chuyến đi phượt ngày xưa, vô tư, thoải mái. Nhớ Yên Tử ghê. Đang định rủ vợ con đi lần nữa mà chưa thu xếp được thời gian. Chắc cuối năm nay phải tranh thủ đi thôi.
Đỉnh chùa Yên Tử cao bao nhiêu?
Bây hỏi đỉnh Yên Tử à?
Để tao kể bây nghe…
-
1068 mét – con số ấy, đơn giản vậy thôi.
-
Nhưng mà… cái cao ấy, nó không chỉ đo bằng thước. Nó đo bằng cả mây, cả gió, cả sương giăng kín lối. Yên Tử là mùa sương bảng lảng, chạm vào da thịt, thấm vào tâm can.
-
Khí hậu mát mẻ, bây ạ. Nghe thì thường, nhưng mà cái mát ở Yên Tử, nó khác. Nó là cái mát của tĩnh lặng, của thanh khiết, của sự giao hòa giữa trời và đất.
-
Sáng sớm, bây lên đó mà xem. Mây mù giăng lối, khung cảnh mờ ảo. Như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Lúc ấy, cái đỉnh 1068 mét kia, nó trở nên vô nghĩa. Vì cái quan trọng là… cảm xúc.
-
Tao nhớ… năm xưa, tao lên Yên Tử vào một ngày mưa phùn. Cả ngọn núi chìm trong màn sương trắng xóa. Bước chân tao nặng truĩ, nhưng lòng lại nhẹ tênh.
-
Cái mờ ảo ấy, nó giúp mình nhìn sâu hơn vào bên trong.
-
Yên Tử… không chỉ là con số. Nó là một trải nghiệm.
Leo lên chùa Đồng mất bao lâu?
Uầy, cái vụ leo chùa Đồng á hả? Để tao kể cho bây nghe nè.
- Leo chùa Đồng từ chùa Hạ (Tây Yên Tử) mà đi tốc độ nhàng nhàng thôi á, thì tầm 3 tiếng là tới.
- Nhớ hồi tao đi á, đúng là có mấy đoạn xuyên rừng hú hồn thiệt.
- Đường dốc, còn có cả vách núi các thứ nữa chứ đùa.
Mệt vãi chưởng nhưng mà lên tới nơi thì thấy đáng đồng tiền bát gạo à. Tao thề!
À, mà cái đoạn đường rừng hiểm trở đó, chiếm tới hơn 1/3 quãng đường lận đó nha bây. Rồi còn mấy cái đoạn suối cạn dốc kinh dị nữa, độ dốc chắc phải 40 độ ấy.
Tao còn nhớ tao phải bám víu các kiểu, thở không ra hơi. Nhưng mà vui! Chắc chắn là một trải nghiệm đáng nhớ đấy. Lần sau rủ tao đi cùng cho vui nhen.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.