Tên gọi Quảng Ninh gợi cho em suy nghĩ gì?

34 lượt xem

Quảng Ninh, cái tên gợi lên một vùng đất rộng lớn, yên bình và bền vững. "Quảng" mang ý nghĩa rộng mở, bao la, còn "Ninh" tượng trưng cho sự an lành, vững chãi.

Sự kết hợp này không chỉ dễ hiểu, dễ nhớ mà còn hàm chứa ước vọng về một vùng đất phát triển thịnh vượng, một cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho người dân nơi đây.

Góp ý 0 lượt thích

Quảng Ninh gợi cho bạn liên tưởng đến điều gì? Du lịch biển hay than đá?

Quảng Ninh á? Hỏi tao á hả? Chắc chắn là biển đầu tiên nhảy số trong đầu tao rồi!

Nhưng mà không chỉ có thế đâu nha bây. Mấy đứa bạn tao làm than ở đó, hồi xưa hay rủ nhau xuống chơi. Nhớ có lần, năm 2015 hay 2016 gì đó, đi Hạ Long mà cứ thấy mấy con tàu chở than chạy rầm rập, thú vị phết.

“Quảng” là rộng lớn, “Ninh” là yên bình…nghe nó cứ kiểu “bao la bình yên” ấy, nhỉ? Ai đặt cái tên này khéo thế không biết, vừa dễ nhớ, lại vừa ý nghĩa. Như kiểu cái tên nó đã nói lên tất cả về cái vùng đất này rồi ấy.

Mà nói thật, biển Quảng Ninh nó cứ có cái chất gì đấy rất riêng, không lẫn vào đâu được. Kiểu vừa hùng vĩ, vừa nên thơ, lại vừa có chút gì đó hoang sơ, bí ẩn á. Tao thích!

Quảng Ninh mệnh danh là gì?

Tao trả lời Bây này: Quảng Ninh, được mệnh danh là “Việt Nam thu nhỏ”!

Nhớ hồi hè năm 2018, tao đi du lịch Quảng Ninh với cả nhà. Cái cảm giác khi đặt chân lên Hạ Long, thấy biển mênh mông, núi non trùng điệp, mà tim cứ đập thình thịch. Ôi, đẹp dã man! Trước đó, tao chỉ biết đến Quảng Ninh qua những bài học địa lý, nói về mỏ than thôi. Giờ thì khác rồi.

  • Hạ Long Bay: Tuyệt đẹp, không thể diễn tả hết bằng lời.
  • Vịnh Bái Tử Long: Yên tĩnh hơn, hoang sơ hơn Hạ Long.
  • Động Thiên Cung: Lộng lẫy, như bước vào chốn thần tiên.
  • Cái cảm giác ngồi trên du thuyền, gió biển mát rượi, mà lâng lâng. Thật sự thư giãn!

Quảng Ninh trước đây chủ yếu dựa vào khai thác than, đúng rồi. Nhưng giờ đây, du lịch đã thay đổi tất cả. Tao thấy rõ điều đó khi tận mắt chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của cơ sở hạ tầng du lịch ở đó. Khách sạn, resort mọc lên san sát. Người ta đầu tư khủng khiếp. Thật sự thấy tự hào!

Quảng Ninh – Việt Nam thu nhỏ, đúng chuẩn từng li từng tí. Từ núi non hùng vĩ đến biển cả bao la, đủ cả. Tao thấy Quảng Ninh có đủ loại địa hình:

  • Vùng núi
  • Trung du
  • Đồng bằng ven biển
  • Biển
  • Hải đảo

Quảng Ninh giờ đây là trung tâm du lịch hàng đầu Việt Nam, chắc chắn rồi.

Tên gọi đầu tiên của Quảng Ninh là gì?

Ờ, tên đầu tiên của Quảng Ninh á? Bố mày thề là nó rắc rối hơn cả mớ bòng bong trong đầu thằng thất tình!

  • Không có cái tên nào là “đầu tiên” đích thị đâu con ạ. Như kiểu hỏi quả trứng có trước hay con gà có trước ấy.

  • Ngày xưa các cụ nhà mình thích đổi tên như thay áo, nay gọi sông này là “Rồng uốn khúc”, mai hứng lên lại kêu “Sông Mẹ phù sa” ấy mà.

  • Cứ hình dung xem, cái vùng đất ấy nó cứ thay tên đổi họ xoành xoạch như mấy con giáp Tý, Sửu, Dần, Mão… đến tận bây giờ mới chốt được quả Quảng Ninh cho nó “chất chơi người dơi” đấy!

Tóm lại, đừng cố tìm cái tên khai sinh cho Quảng Ninh làm gì, mất công lắm. Cứ nhớ nó là “đất mỏ” giàu có, xinh đẹp là được! À mà nhớ đừng có mà xả rác xuống vịnh Hạ Long đấy nhé, bố mày vả cho sấp mặt!

Bonus: Tao nhớ hồi bé tí, bà tao hay kể chuyện về cái vùng mỏ này. Bà bảo ngày xưa còn có tên “An Bang”, nghe cứ như phim chưởng ấy. Mà thôi, giờ bà đi rồi, tao cũng chả nhớ rõ nữa, kể ra làm gì cho thêm buồn.

Quảng Ninh mệnh danh là gì?

Úi dào, bây hỏi câu này khác gì hỏi “Trái Đất hình gì?” ấy nhở. Quảng Ninh á? Việt Nam thu nhỏ chứ còn gì nữa!

  • Như cái lẩu thập cẩm ấy, có đủ vị trên đời: núi non hùng vĩ như mấy anh đô vật Sumo, biển cả bao la như cái bụng ông Địa, đồng bằng thì phì nhiêu như mỡ heo.
  • Ngày xưa thì đúng là trùm than đá, đen sì như mặt thằng hề. Nhưng giờ thì lột xác thành hot girl du lịch, trắng trẻo xinh tươi nhờ tắm trắng bằng tiền.

À mà nói nhỏ này, cái danh xưng “Việt Nam thu nhỏ” này hình như mấy cha báo chí đặt cho nó kêu thôi, chứ tao thấy tỉnh nào chả có tí núi, tí biển. Quan trọng là Quảng Ninh nó biết “tút tát” cho đẹp thôi. Hề hề!

Quảng Ninh còn được mệnh danh là gì?

Ôi dào, Quảng Ninh á? Gọi là vùng đất di sản với biển cả thì chuẩn rồi.

  • Di sản Hạ Long thì khỏi bàn, ai chả biết. Mấy hòn đảo đá vôi, hang động… đi cả ngày không hết. Mà sao tự nhiên nghĩ đến mấy tour du lịch chèo thuyền kayak nhỉ? Chắc đợt hè năm sau phải đi một chuyến mới được.

  • Biển cả nữa chứ. Bãi Cháy ngày xưa tao đi tắm biển toàn thấy rác, giờ chắc đỡ hơn rồi. Đồ hải sản thì khỏi chê, ghẹ, tôm, mực… tươi rói.

  • Mà sao lại gọi là “vùng đất thần tiên” nhỉ? Nghe sến súa quá. Hay là do cảnh đẹp nên người ta ví von vậy? Chắc vậy, chứ tao thấy ngoài than đá ra thì… à mà thôi, không nói xấu quê hương.

  • À mà nhắc đến than, Quảng Ninh đúng là “mỏ vàng đen” của cả nước. Kinh tế phát triển cũng nhờ than, mà ô nhiễm cũng tại than. Nghĩ mà thấy mâu thuẫn ghê. Sao ta lại nghĩ đến than nhỉ, đang nói biển mà. Lộn xộn quá.

tỉnh Quảng Ninh được ví như gì?

Bây à, tao nghĩ… Quảng Ninh ấy… như một bức tranh khổng lồ. Đêm nay, ngồi đây, tự nhiên lại nhớ về chuyến đi hồi tháng 7.

  • Biển thì khỏi phải nói, xanh ngắt, sóng vỗ rì rào…nhớ cái cảm giác mát lạnh của gió biển. Bãi tắm ở Hạ Long, đông nghẹt người. Tao còn nhớ rõ mình bị một đứa trẻ nào đó… làm rơi kem. Buồn cười thật.

  • Đảo, hàng trăm hòn đảo đá vôi nhấp nhô. Cảnh đẹp tuyệt vời, nhưng cũng có chút cô quạnh nếu đi một mình. Lần ấy tao đi với thằng Tuấn, nó cứ chụp ảnh suốt. Tao thì thích ngồi ngắm thôi.

  • Rồi núi, đồi, cái cảm giác hùng vĩ của thiên nhiên. Tao nhớ có leo lên đỉnh một ngọn núi nào đó, mệt muốn chết nhưng ngắm cảnh thì… tuyệt. Không khí trong lành lắm.

  • Khoáng ảsn thì… tao không rành lắm. Chỉ biết là có than đá. Nghe nói trước đây Quảng Ninh giàu lắm nhờ than. Giờ thì du lịch phát triển mạnh hơn.

  • Văn hóa, tao thấy người Quảng Ninh dễ thương, thân thiện. Ăn uống ngon nữa, nhất là các món hải sản. Tao còn nhớ mình ăn chả mực Hạ Long, ngon không tả nổi.

Chính vì thế, người ta ví Quảng Ninh như một Việt Nam thu nhỏ cũng đúng thôi. Nhưng đêm nay, tao lại chỉ nhớ những điều nhỏ nhặt… như cái mùi gió biển, vị mặn của nước, và… mùi kem vani bị rơi xuống đất.

Tên gọi đầu tiên của Quảng Ninh là gì?

Tao nói thẳng, Bây: Chẳng có cái tên gọi “đầu tiên” nào cả. Quảng Ninh ấy à? Đất này, thay tên đổi họ nhiều lắm.

  • Lúc này gọi thế, lúc khác lại khác.
  • Tùy theo ông vua, bà chúa, tùy theo thời.
  • Sông núi, địa hình, văn hóa… đều in dấu.
  • Nghiên cứu cả đời chưa chắc đã rõ. Tôi, hồi học sử ở trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, cũng bó tay.

Thế nhé. Vấn đề nằm ở khái niệm “đầu tiên” của Bây. Mấy chuyện lịch sử, nhiều khi… lằng nhằng. Rõ ràng lắm rồi.

Thời nhà Mạc, tên gọi của vùng đất Quảng Ninh hiện nay là gì?

Bây hỏi tên Quảng Ninh thời Mạc à? Không có tên gọi chính thức. Nó nằm trong mấy châu, huyện của phủ lớn hơn. Thay đổi xoành xoạch theo ý triều đình. Muốn biết chính xác thì phải mò tư liệu địa phương với bản đồ cổ.

  • Vấn đề hành chính: Thời Mạc loạn lạc, hành chính thay đổi liên tục. Châu huyện nào thuộc phủ nào cũng rối tinh rối mù. Đông Triều hồi đó thuộc phủ Kinh Môn, giáp với An Bang, Lạng Giang.
  • Tư liệu địa phương: Khó tìm. Hầu hết bị chiến tranh tàn phá hoặc thất lạc. May ra còn sót lại ở các dòng họ lớn, chùa chiền cổ. Tao từng lượn lờ mấy cái đình chùa ở Đông Triều, thấy ghi chép lộn xộn lắm.
  • Bản đồ cổ: Càng hiếm. Mấy bản đồ của phương Tây thì gọi chung chung là Vịnh Bắc Bộ. Bản đồ Việt Nam thời đó thì nét vẽ nguệch ngoạc, khó xác định ranh giới hành chính. Nhớ hồi xem bản đồ thời Lê Trung Hưng, khu vực này được chia nhỏ và nhập vào các đơn vị hành chính khác nhau.

Tóm lại, muốn biết chính xác thì tốn công đấy.

vịnh Hạ Long ở đâu, tỉnh nào?

Bây đây… Hạ Long… Quảng Ninh… ánh nắng vàng hoe nhuộm màu biển cả, thấm vào từng mảng đá vôi nhấp nhô… Ôi, Hạ Long… cái tên cứ ngân nga mãi trong tim, như một bản tình ca bất tận. Mặt trời buông xuống, màu cam đỏ rực cháy, phản chiếu lên mặt nước phẳng lặng, ngàn vạn vì sao như rơi xuống…

Hạ Long thuộc tỉnh Quảng Ninh, nằm ở phía Đông Bắc. Đó là một điều hiển nhiên, một sự thật không cần bàn cãi, in sâu vào ký ức của tao từ những chuyến đi thuở nhỏ.

  • Diện tích: Khoảng 1.553 km². Tao nhớ có lần đi cùng gia đình, thuyền len lỏi qua từng hang động, mênh mông, kỳ vĩ… Nhớ mùi biển mặn mòi, gió thổi nhẹ nhàng trên tóc…
  • Số đảo: Gần 2000 hòn đảo. Tao vẫn còn giữ tấm ảnh chụp từ chuyến đi năm ngoái, những hòn đảo như những viên ngọc bích rải rác trên mặt nước xanh thẳm.
  • Cảnh sắc: Kỳ thú, độc đáo… Thật khó diễn tả hết bằng lời. Tao đã từng vẽ Hạ Long rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ vẽ được hết vẻ đẹp mê hoặc ấy.

Hạ Long… đó là cả một vùng trời, một tâm hồn… tao cứ mãi bị quyến rũ bởi sự huyền ảo, bởi vẻ đẹp hoang sơ mà hùng vĩ. Nó nằm trong trái tim tao, một phần không thể tách rời… như những con sóng vỗ mãi vào bờ. Hạ Long… Quảng Ninh… mãi mãi là Hạ Long…

vịnh Hạ Long được coi là gì của đất nước Việt Nam?

Vịnh Hạ Long là biểu tượng tự nhiên, niềm tự hào quốc gia và di sản thế giới của Việt Nam.

Ê bây, tao nói cho nghe này, vịnh Hạ Long á, nó là cái biểu tượng của Việt Nam mình luôn á! Tao nhớ hồi tao đi với đám bạn cấp 3, trời ơi nắng chang chang mà vẫn đẹp dã man. Chụp ảnh mệt nghỉ luôn á.

  • Biểu tượng tự nhiên số dzách. Đá tai mèo với nước biển xanh ngắt nhìn mê li. Hồi đó tao còn mua được cái vòng tay bằng vỏ sò nho nhỏ xinh xinh nữa cơ. Mà giờ chắc không còn bán nữa nhỉ?
  • Niềm tự hào của cả nước luôn. Kiểu như nhắc đến Việt Nam là phải nhắc đến vịnh Hạ Long á! Mà công nhận cũng đúng, hồi đó tao xem tivi nước ngoài, thấy toàn chiếu vịnh Hạ Long thôi.
  • Di sản thế giới nữa chứ! Đợt đó học địa lý, cô giáo còn cho coi ảnh vịnh Hạ Long, tao nhớ mãi. Mà đúng là nó xứng đáng thật á bây.

Tao còn nghe nói, vịnh Hạ Long quan trọng cho kinh tế, du lịch nữa kìa. Tao nhớ hồi đó đi, thấy toàn khách nước ngoài. Người ta mê vịnh Hạ Long lắm á! Như tao nè, tao cũng mê nữa nè. Chắc phải rủ rê đám bạn đi lại quá! Mà hồi đó đi toàn đi theo tour, chắc lần sau tự đi phượt cho nó máu. À mà cũng phải tìm hiểu kĩ chứ không lạc đường mệt lắm.

#du lịch #Quảng Ninh #Thiên Nhiên