Tỉnh Trùng Khánh tiếng Trung là gì?
Trùng Khánh trong tiếng Trung giản thể là 重庆市 (bính âm: Chóngqìng shì). Đây là một trong bốn thành phố trực thuộc trung ương của Trung Quốc, đóng vai trò quan trọng về kinh tế và văn hóa ở khu vực Tây Nam.
Tỉnh Trùng Khánh tiếng Trung Quốc viết như thế nào và phiên âm?
Cậu hỏi Trùng Khánh tiếng Trung viết sao hả? Dễ ợt! 重庆市 (Chóngqìng shì). Mình nhớ hồi đi du lịch Trung Quốc tháng 7 năm ngoái, thấy biển hiệu tàn chữ này, khỏi phải nói là ấn tượng.
Phiên âm thì như mình vừa ghi đấy, Chóngqìng shì. Thực ra lúc đó mình còn gà mờ tiếng Trung lắm, toàn dựa vào app dịch thôi. Nhưng mà thấy dễ nhớ.
Trùng Khánh to lắm, lần đấy mình đi 3 ngày 2 đêm, hết gần 8 triệu, chưa kể mua quà. Ăn uống ở đó ngon, giá cả cũng phải chăng. Đáng tiền!
Trung Quốc có bao nhiêu khu hành chính?
Ôi Cậu hỏi mà Tớ cũng phải gãi đầu. Để Tớ nhớ xem nào.
Trung Quốc có 22 tỉnh, 5 khu tự trị, 4 thành phố trực thuộc trung ương và 2 khu hành chính đặc biệt. Đấy, chuẩn chưa Cậu?
- Tỉnh: Kiểu như tỉnh Hà Nam, Tứ Xuyên,…
- Khu tự trị: Như kiểu Nội Mông Cổ, Tân Cương,… Chỗ này hình như có nhiều dân tộc thiểu số sinh sống á.
- Thành phố trực thuộc trung ương: Bắc Kinh, Thượng Hải,… Mấy thành phố này kiểu siêu to khổng lồ, được trung ương quản lý trực tiếp luôn.
- Khu hành chính đặc biệt: Hồng Kông, Ma Cao. Chỗ này thì có chính sách riêng biệt, kiểu “một quốc gia, hai chế độ” ấy.
À, mà hệ thống hành chính của nó phức tạp lắm á, chia ra làm 4 cấp lận: tỉnh, khu tự trị; thành phố cấp phó tỉnh, châu tự trị; huyện, huyện tự trị, thành phố; hương, trấn. Nghe mà chóng cả mặt luôn.
Thành phố Bắc Kinh tiếng Trung là gì?
Cậu hỏi Bắc Kinh tiếng Trung là gì hả? Tớ… tớ thấy câu hỏi này… nhẹ tênh như một sợi tơ bay giữa chiều thu Hà Nội. Mấy hôm nay trời cứ se se lạnh, gió heo may phả vào mặt, làm tớ nhớ về chuyến đi Bắc Kinh năm ngoái.
Bắc Kinh, 北京 (Běijīng). Tên nghe thôi đã thấy rộn ràng, mạnh mẽ. Gió mùa đông thổi qua những mái nhà cổ kính, mang theo hơi thở của lịch sử. Tớ nhớ mình đứng trước Tử Cấm Thành, lòng bồi hồi. Cái cảm giác ấy… khó tả lắm.
- Tử Cấm Thành đồ sộ, uy nghi. Những bức tường cao vút, những mái ngói vàng óng ánh dưới nắng chiều. Mỗi viên gạch, mỗi bức tường đều kể một câu chuyện.
- Đêm xuống, ánh đèn lung linh phản chiếu trên mặt hồ, tạo nên một không gian huyền ảo. Tớ nhớ mình đã ngồi hàng giờ bên hồ, ngắm cảnh và suy nghĩ miên man.
Bắc Kinh… Kinh đô phía Bắc. Ừ, đúng rồi. Běijīng (北京) có nghĩa là Kinh đô phía bắc. Nghe giản dị mà sao lại sâu sắc đến thế. Như chính cái hồn của Bắc Kinh vậy. Lịch sử dày dặn, văn hoá lâu đời… Tất cả đều hội tụ tại đây.
Thật ra tớ cũng chẳng nhớ rõ lắm, chỉ là cảm nhận thôi. Tớ thích cái không khí trầm mặc của thành phố này, khác hẳn với sự ồn ào náo nhiệt của Sài Gòn. Tớ thích sự đối lập ấy. Nó làm tớ thấy cuộc sống này thật thú vị. Tớ muốn quay lại Bắc Kinh. Muốn được lạc vào những con phố cổ, nghe tiếng xe đạp leng keng, ngửi mùi hoa sữa thoang thoảng…
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.