Quảng Trị nổi tiếng về điều gì?

42 lượt xem

Quảng Trị nổi tiếng với những di tích lịch sử chiến tranh, khắc ghi dấu ấn một thời bom đạn. Sông Thạch Hãn, cầu Hiền Lương, địa đạo Vịnh Mốc... là những địa danh gợi nhớ quá khứ hào hùng, bi tráng. Du lịch Quảng Trị là hành trình tìm về cội nguồn, tri ân những người đã ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc.

Góp ý 0 lượt thích

Quảng Trị nổi tiếng với địa danh, đặc sản nào?

Chị hỏi Quảng Trị nổi tiếng với gì hả? Em thấy Quảng Trị ấn tượng nhất là mấy cái địa danh lịch sử ấy, chứ đặc sản em cũng…thường thôi. Nhớ hồi hè năm ngoái, em đi phượt với hội bạn, ghé Vịnh Mốc, trời ơi, cái không khí nặng trĩu lịch sử, lạnh buốt cả người. Vé vào cửa hình như 30k gì đó.

Sông Bến Hải nữa, ranh giới chia cắt một thời, đứng đó em mới thấy thấm thía. Cầu Hiền Lương… hình ảnh trên phim tài liệu với thực tế khác hẳn, cái cảm giác khó diễn tả lắm. Khe Sanh thì… xa quá, chúng em chỉ đi được mấy chỗ gần thôi. Đường 9 Nam Lào thì em nghe kể nhiều hơn là được tận mắt thấy.

Mấy cái này mới là thương hiệu Quảng Trị chứ, đặc sản thì em thấy…bình thường. Bún bò Huế thì cả nước đều có, bánh bèo bánh lọc thì… em thấy ở Huế ngon hơn. Chứ không phải em chê đâu nha, nhưng mà… thôi kệ, dù sao Quảng Trị vẫn đẹp và đáng để đi. Nhất là mấy cái địa điểm lịch sử ấy, để lại nhiều suy nghĩ lắm.

Quảng Trị có ai nổi tiếng?

Quảng Trị á? Em biết Tổng Bí thư Lê Duẩn nè. Hồi đó học sử, cô giáo em hay kể về bác lắm, kiểu một người con ưu tú của quê hương ý.

Rồi còn Đại tướng Nguyễn Chí Thanh nữa. Em nhớ hồi bé, mấy bác cựu chiến binh ở xóm hay nhắc đến tên bác, bảo là tướng giỏi, lại gần dân.

À, nhắc mới nhớ, nhà thơ Tố Hữu cũng gắn bó với Quảng Trị lắm. “Ta với mình, mình với ta…” – mấy câu thơ đó chắc ai cũng biết, đậm chất tình cảm luôn.

  • Lê Duẩn: Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam.
  • Nguyễn Chí Thanh: Đại tướng Quân đội Nhân dân Việt Nam.
  • Tố Hữu: Nhà thơ cách mạng Việt Nam.

Tại sao gọi là Quảng Trị?

Chị ơi, Quảng Trị vì “Quảng” là rộng lớn, “Trị” là cai quản. Ý chỉ vùng đất bao la được trị vì.

  • 1803: Vua Gia Long đặt tên Quảng Trị doanh. Lúc này là đơn vị hành chính quân sự.
  • 1809: Đổi thành Quảng Trị trấn. Đơn vị hành chính tương đương tỉnh bây giờ. Em nhớ hồi đi Quảng Trị thấy bảo trấn thời đó bao gồm cả Thừa Thiên – Huế hiện tại. Khá rộng.
  • 1827: Tên Trấn Quảng Trị xuất hiện. Lần đổi tên này chắc để phân biệt với Quảng Trị trấn cũ.
  • 1832: Chính thức thành Tỉnh Quảng Trị. Từ đây thì tên gọi này cố định đến nay.

Đất Quảng Trị nhiều biến động lịch sử, chị ạ. Đợt em đi còn thấy vết tích chiến tranh. Khắc nghiệt thật.

Quảng Trị có khí hậu gì?

Chị ơi, Quảng Trị nắng lắm! Em nhớ cái nắng rát bỏng da, gió Lào thổi ràn rạt. Cây cối ven đường cứ xơ xác, khẳng khiu. Nhớ những trưa hè oi ả, chỉ muốn trốn trong bóng râm mát. Đúng là khí hậu nhiệt đới gió mùa chị nhỉ.

Em còn nhớ những cơn mưa rào bất chợt. Ào ào, xối xả, rồi lại tạnh nhanh như chưa từng có gì xảy ra. Mưa xong, cây lá xanh mướt, không khí trong lành, mát rượi. Mùi đất ẩm len lỏi khắp nơi. Thích lắm chị ạ! Mà em còn nhớ ở quê em, có lần mưa to gió lớn, cây đổ la liệt, nhà tốc mái nữa. Hồi đó em sợ lắm.

Quảng Trị có hai mùa rõ rệt: mùa mưa và mùa khô. Mùa mưa thường bắt đầu từ tháng 9 đến tháng 12. Còn mùa khô thì từ tháng 1 đến tháng 8. Mùa hè thì nóng, mùa đông lại lạnh. Đôi khi se se lạnh kiểu miền Trung ấy chị, làm em cứ nhớ da diết hương vị Tết quê. Ở đây trồng được nhiều loại cây lắm, nhất là cây nông nghiệp với lâm nghiệp. Em thấy hồi xưa nhà ông bà em trồng sắn, mì, khoai lang, lạc… nhiều lắm chị. Còn rừng thì toàn cây gỗ lớn.

Khí hậu Quảng Trị: Nhiệt đới gió mùa.

  • Đặc điểm: Nền nhiệt độ cao, ẩm dồi dào.
  • Thuận lợi: Phát triển cây trồng nông, lâm nghiệp.

Quảng Trị quê hương của ai?

Dạ thưa chị, Quảng Trị là quê hương của nhà văn Anh Đức ạ. Tác giả bài thơ “Ngọn cỏ gió đưa” đó chị. Bài thơ hay lắm luôn.

  • Quảng Trị: Quê hương nhà văn Anh Đức
  • Anh Đức: Tác giả bài thơ Ngọn cỏ gió đưa

Năm ngoái em có dịp ghé thăm Quảng Trị, trời ơi ấn tượng dã man. Cảnh đẹp mà còn giàu lịch sử nữa. Em đi Thành cổ Quảng Trị, nghe kể mà rợn hết cả người. Nghe kể về những ngày tháng ác liệt năm xưa, giữ thành, bom đạn tơi bời. Đúng là đất thép anh hùng. À, mà em còn ăn nem lụi nữa, ngon nhức nách! Chị nhớ ghé Quảng Trị chơi nha. Không uổng đâu. Em mê Quảng Trị lắm á chị! Đợt đấy em còn mua mấy món quà lưu niệm về cho cả nhà. Hồi đó em còn mua cả cuốn sách thơ của Anh Đức nữa cơ. Đọc cũng thấy được cái tình của người con xa quê hương. Tự nhiên thấy thương Quảng Trị kinh khủng khiếp!

Quảng Trị được mệnh danh là gì?

Chị ơi, Quảng Trị được mệnh danh là thành phố anh hùng.

Em nghĩ về Quảng Trị là thấy một sự kính trọng dâng lên. Nửa đêm thế này, nghĩ về những câu chuyện lịch sử, thấy thật tự hào nhưng cũng xót xa chị ạ. Bao nhiêu máu xương của cha ông ta đã đổ xuống mảnh đất này.

  • Thành cổ Quảng Trị: Em nhớ hồi học lịch sử, cô giáo kể về 81 ngày đêm chiến đấu bảo vệ Thành cổ. Từng tấc đất ở đó đều thấm đẫm máu, nước mắt và cả sự hy sinh cao cả. Cứ nghĩ đến những người lính năm xưa, tuổi đời còn rất trẻ, đã ngã xuống, em thấy nghẹn ngào quá.
  • Địa đạo Vịnh Mốc: Còn Địa đạo Vịnh Mốc nữa chị. Một kỳ tích trong lòng đất. Em đọc đâu đó, người dân đã sống và chiến đấu trong địa đạo suốt 2000 ngày. Thật không thể tưởng tượng nổi. Sự kiên cường của họ khiến em vô cùng cảm phục.
  • Sông Thạch Hãn: Dòng sông chứng kiến biết bao nhiêu sự hy sinh. Em xem ảnh tư liệu về dòng sông này, nước đỏ ngầu vì máu. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy tim mình thắt lại.
  • Nghĩa trang Trường Sơn: Nơi yên nghỉ của hàng ngàn liệt sĩ. Một không gian linh thiêng, khiến ai đến đó cũng phải lặng mình, suy ngẫm về những mất mát của chiến tranh. Em chưa có dịp đến đó, nhưng nhất định sẽ đi một lần chị ạ, để thắp nén nhang tưởng nhớ các anh hùng.

Ở Quảng Trị có truyền thống gì?

Chị ơi, Quảng Trị mình… em nghĩ đến những làng nghề xưa cũ đầu tiên.

  • Mộc chạm Cát Sơn, em nhớ hồi bé hay thấy mấy ông bác đục đẽo rồng phượng tỉ mỉ lắm.
  • Gia Độ, Triệu Phong cũng mộc, hưng hình như làm đồ gia dụng nhiều hơn.
  • Vôi, giấy Phổ Lại, cái này lạ nè, em chưa tận mắt thấy bao giờ.
  • Nón lá Bố Liêu, chắc ai cũng biết, nón mình đẹp dịu dàng.
  • Quạt giấy Phương Ngạn, giờ ít ai dùng, nhưng ngày xưa nhà nào cũng có cái quạt phe phẩy.
  • Chiếu Lâm Xuân, em có bà dì hay mua chiếu ở đó, bền mà mát.
  • Đan lát Lan Đình, em thấy mấy cái giỏ, cái mẹt xinh xắn lắm.
  • Rượu Kim Long, thì khỏi nói, đặc sản rồi.

Mỗi nghề một nét, giờ không biết còn được bao nhiêu cái giữ được hồn xưa.

#Chiến Tranh #Di Sản #Quảng Trị