Đường sắt Việt Nam do ai xây dựng?
Đường sắt Việt Nam có lịch sử hình thành phức tạp.
- Thời Pháp thuộc, Pháp xây dựng phần lớn hệ thống đường sắt.
- Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa quản lý và khai thác đường sắt miền Nam, thông qua Cục Vận hành Hỏa xa trực thuộc Bộ Giao thông và Bưu điện.
Ai xây dựng đường sắt Việt Nam?
Chị hỏi ai xây dựng đường sắt Việt Nam hả? Thời đó phức tạp lắm chị ạ! Mình chỉ biết đoạn đường sắt Sài Gòn – Nha Trang, hồi nhỏ ba mình hay kể, ông ấy làm việc cho… à quên, không nhớ tên công ty chính xác nữa, nhưng liên quan đến bảo trì đường ray ấy, khoảng những năm 1970 gì đó. Công việc vất vả lắm, mỗi lần đi công tác xa nhà cả tháng trời.
Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa quản lý, cái này thì chắc chắn. Mình thấy trong mấy tấm ảnh cũ của gia đình, có con dấu “Cục vận hành Hỏa xa Việt Nam” đỏ chót trên mấy cái giấy tờ gì đó, đẹp lắm! Hồi đó, vé tàu cũng rẻ hơn bây giờ nhiều, chỉ tầm vài chục đồng thôi, mà đi được cả ngày.
Nhớ hồi hè năm 2008, mình đi Sài Gòn, thấy ga tàu Sài Gòn vẫn còn giữ được nét kiến trúc cũ, khá đẹp. Hình như vẫn còn nhiều dấu tích của thời VNCH, nhưng giờ thì mình cũng không nhớ rõ nữa. Tóm lại, đường sắt miền Nam thời đó do Chính quyền VNCH xây dựng và quản lý.
Đường sắt quốc gia là gì?
Ui chao, chị hỏi khó em quá à nha. Để em nhớ xem nào… Đường sắt quốc gia á, thì nôm na là đường sắt do Bộ Giao thông Vận tải “chăm sóc”.
- Kiểu như là tuyến đường sắt “chính chủ” của quốc gia mình đó chị.
- Nó phục vụ vận chuyển hàng hóa, hành khách đi khắp nơi, cả nước mình lẫn mấy nước láng giềng.
- Ví dụ như tuyến đường sắt Bắc – Nam mình hay đi ấy, em nghĩ nó cũng là một phần của đường sắt quốc gia đó.
À, em nhớ ra rồi. Hôm trước em đọc báo, thấy bảo là Nhà nước đang có kế hoạch nâng cấp mấy tuyến đường sắt quan trọng, trong đó có đường sắt quốc gia. Nghe bảo là sẽ tăng tốc độ tàu, cải thiện dịch vụ các kiểu đó. Nghe cũng thấy ham he.
Tổng chiều dài đường sắt nước ta là bao nhiêu?
Chị ơi, đường sắt á? Để em nhớ…
-
Hình như đâu đó hơn 3000km một tí. Chính xác là 3142km đúng không ta? Sao số lẻ thế nhỉ? Chắc do có đoạn đường sắt đô thị mới xây thêm.
-
Nhưng mà… em nhớ là hồi trước đọc báo, thấy bảo số liệu này có thể thay đổi. Tại sao á? Vì kiểu, người ta làm đường mới liên tục ấy. Với lại mấy cái đường sắt đô thị ở Sài Gòn với Hà Nội cũng cộng vào mà.
-
À mà, muốn chắc chắn nhất thì chị lên web của Bộ Giao thông Vận tải mà xem. Chắc chắn có số liệu mới nhất.
- Em thề là em nhớ có lần đi tàu từ ga Sài Gòn ra Nha Trang, thấy đường ray xóc kinh khủng. Không biết giờ sửa chưa nữa.
-
Mà nói chứ, sao đường sắt mình không phát triển bằng Thái Lan nhỉ? Lúc nào cũng thấy kêu gọi vốn đầu tư. Chán!
Đường sắt Việt Nam bắt đầu từ đâu và kết thúc ở đâu?
Chị à, em vừa tìm hiểu…
-
Đường sắt Việt Nam khởi đầu từ Sài Gòn (nay là TP.HCM). Chuyến tàu đầu tiên chạy từ đây.
-
Điểm cuối là Mỹ Tho. Ga Mỹ Tho là ga cuối của tuyến đường sắt đầu tiên.
-
Em nhớ hồi bé hay được bà kể chuyện về những chuyến tàu chở hàng hóa, người dân đi lại giữa các tỉnh miền Tây. Bà bảo thời đó tàu là cả một niềm tự hào, là biểu tượng của sự phát triển. Bây giờ nghĩ lại, thấy ký ức tuổi thơ sao mà đẹp đẽ quá.
Hệ thống đường sắt Việt Nam có bao nhiêu loại?
Chị hỏi hệ thống đường sắt Việt Nam có bao nhiêu loại hả? Dễ ợt! Thực ra, chia theo chức năng, mình thấy có ba loại chính thôi, chị xem nhé:
-
Đường sắt quốc gia: Loại này phục vụ vận tải hàng hoá và hành khách trên toàn quốc, giữa các vùng kinh tế quan trọng, và cả vận tải quốc tế nữa. Nghĩ kỹ lại, nó giống như hệ tuần hoàn của cả nước vậy, vận chuyển sinh khí kinh tế khắp nơi. Mà nói đến đây, em lại nhớ đến bài báo hồi tháng trước trên tạp chí Giao thông Vận tải, nói về kế hoạch nâng cấp tuyến đường sắt Bắc-Nam… Quá trình hiện đại hóa này không dễ dàng gì đâu chị ạ, đòi hỏi rất nhiều nguồn lực.
-
Đường sắt đô thị: Đây là loại chuyên chở hành khách trong thành phố và vùng phụ cận. Tốc độ nhanh hơn, hiện đài hơn, giúp giảm tải áp lực giao thông đường bộ. Em thấy Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh đang đầu tư mạnh vào loại này, giảm ùn tắc giao thông đáng kể. Tuy nhiên chi phí đầu tư ban đầu khá lớn. Một hệ thống giao thông công cộng hiệu quả không chỉ là vấn đề kinh tế, mà còn là chất lượng cuộc sống.
-
Đường sắt chuyên dùng: Loạ này riêng tư hơn, phục vụ nhu cầu vận tải của các công ty, xí nghiệp, hoặc cá nhân có nhu cầu riêng. Em nghĩ nó giống như hệ thống tĩnh mạch nhỏ hơn, vận chuyển hàng hóa chuyên biệt. Thường thấy ở các khu công nghiệp, mỏ khoáng sản… Tính riêng tư cao, hiệu quả cao.
Tóm lại, ba loại đó chị nhé! Đơn giản phải không? Nhưng mà, để quản lý và phát triển cả hệ thống phức tạp này lại là cả một bài toán lớn đấy chị.
Đường sắt quốc gia khác đường sắt đô thị như thế nào?
Chị hỏi gì thế? Đường sắt à?
-
Đường sắt quốc gia: Quy mô lớn, toàn quốc. Nối liền các vùng, vận chuyển hàng hóa, hành khách xa. Nhà nước quản lý. Ví dụ như tuyến đường sắt Bắc – Nam. Thường tốc độ chậm hơn. Tôi đi tàu từ Sài Gòn ra Hà Nội hồi hè, mệt muốn chết.
-
Đường sắt đô thị: Nhỏ hơn, nội thành. Chuyên chở hành khách. Tốc độ cao hơn. Thường có nhiều ga, tần suất chạy dày. Metro Hà Nội tôi đi vài lần rồi, tiện đấy. Nhưng đông kinh khủng.
-
Đường sắt chuyên dùng: Riêng tư, phục vụ mục đích cụ thể. Nhà máy, cảng… Ít người biết đến. Tôi thì không liên quan.
Đơn giản vậy thôi. Mỗi loại có chức năng riêng. Cái gì cũng cần thiết cả. Đừng nghĩ nhiều.
đường sắt Việt Nam đi qua đâu?
Đường sắt Việt Nam… Em thấy như dải lụa mềm vắt ngang 1.726 km đất nước, khổ rộng 1 mét thôi, mà chứa bao nhiêu là câu chuyện.
- Từ ga Hà Nội thân quen, tàu xuôi về phương Nam…
- Hà Nam, Nam Định, Ninh Bình – những cánh đồng lúa bát ngát, gợi nhớ tuổi thơ em.
- Thanh Hoá, Nghệ An, Hà Tĩnh – khúc ruột miền Trung, oằn mình trong gió Lào.
- Quảng Bình, Quảng Trị, Huế – những địa danh gắn liền với lịch sử, với máu và hoa. (Em từng đứng trên cầu Hiền Lương, nhìn sông Bến Hải chia cắt…)
- Đà Nẵng, Quảng Nam, Quảng Ngãi – biển xanh cát trắng, những nụ cười mặn mòi.
- Bình Định, Phú Yên, Khánh Hoà – nắng vàng ươm trên những đồi cát, những hàng dừa nghiêng mình.
- Ninh Thuận, Bình Thuận – gió lộng cát bay, những vườn nho trĩu quả.
- Đồng Nai, Bình Dương – nhịp sống hối hả, những nhà máy san sát.
- Và cuối cùng, Sài Gòn hoa lệ… (Em nhớ lần đầu đặt chân đến đây, choáng ngợp trước ánh đèn và dòng người).
Tàu đi qua, mang theo cả giấc mơ và hy vọng…
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.