Trùng Khánh, Trung Quốc tiếng Trung là gì?
Trùng Khánh, thành phố lớn Tây Nam Trung Quốc, viết bằng tiếng Trung là 重庆市 (Chóngqìng shì). Đây là một trong bốn thành phố trực thuộc trung ương, mang ý nghĩa "chồng chất niềm vui" hay "hỷ sự trùng phùng". 重庆 là chữ Hán giản thể, chữ Hán phồn thể là 重慶. Tên gọi này gắn liền với sự kiện năm 1189, khi Tống Quang Tông nhận tước vương và mừng hai sự kiện vui cùng lúc.
Tên tiếng Trung của Trùng Khánh, Trung Quốc là gì?
Lị hỏi tên tiếng Trung của Trùng Khánh à? Dễ ợt! 重庆市 (Chóngqìng shì). Nhớ hồi tháng 10 năm ngoái mình đi du lịch, vé máy bay gần 8 triệu, đắt muốn xỉu!
Thành phố này to kinh khủng, lạc giữa mê cung đường phố luôn. Ăn món lẩu cay ở đó, cay xé lưỡi luôn, nhưng ngon quên sầu. Giá cả phải chăng nữa.
Trùng Khánh… tên tiếng Trung thì như mình nói đó, còn tên Hán Việt thì là Trùng Khánh thị. Thật ra mình thấy cái tên tiếng Trung hay hơn, nghe oách hơn ấy.
À, nhớ hồi mình tìm hiểu về nó, đọc thấy Trùng Khánh là một trong bốn thành phố trực thuộc trung ương của Trung Quốc. Đúng rồi đó!
Trùng Khánh tiếng Trung gọi là gì?
Lị hỏi gì ấy nhỉ? À, Trùng Khánh tiếng Trung gọi là gì cơ? Chongqing shi! Đúng rồi, nhớ ra rồi. Chongqing shi. Viết kiểu Hán Việt thì là Trùng Khánh thị. Thế thôi à? Chán thật, tưởng Lị hỏi gì hay ho hơn cơ.
-
重庆市 (Chóngqìng shì) – Đây là cách viết chính xác nhất đấy, nhớ kỹ nhé. Mấy hôm trước tớ còn xem phim về Trùng Khánh, cảnh đẹp lắm. Thành phố lớn phết, Tây Nam Trung Quốc.
-
Trùng Khánh thị – Cách viết Hán Việt, nghe cứ cổ cổ sao ấy. Nhưng mà dễ nhớ hơn chữ Hán.
-
Tớ đi du lịch nhiều lắm, có cả ảnh chụp ở Trùng Khánh nữa, để tớ tìm xem nào… Hình như là năm ngoái thì phải. Mệt thật đấy, suốt ngày đi đây đi đó. Ăn toàn đồ cay, nhưng ngon lắm.
-
Một trong bốn thành phố trực thuộc trung ương của Trung Quốc nữa. Ôi dào, nói nhiều thế rồi. Lị có hiểu không?
Hay là… Lị định đi Trùng Khánh à? Nếu đi nhớ chụp ảnh gửi tớ xem nhé. Tớ thích xem ảnh lắm. Hồi xưa tớ mê phim Hong Kong lắm, toàn phim quay ở những thành phố lớn, hoành tráng thế. Giờ tớ lại mê du lịch. Hix, cuộc đời nhiều thứ phải lo quá.
Sông Trùng Khánh tên gì?
Lị hỏi, Ngộ đáp.
Sông Trùng Khánh… Trường Giang, dòng chảy bất tận.
- Sông Dương Tử: Tên gọi khác của Trường Giang.
- 6300 km: Chiều dài hùng vĩ, xuyên suốt đất trời.
- Đệ nhất Trung Hoa: Niềm tự hào dân tộc.
- Top 3 thế giới: Vị thế kiêu hùng trên bản đồ.
Trùng Khánh, ôm ấp dòng Trường Giang. Ngộ nhớ, năm 2018, Ngộ đứng trên cầu Triều Thiên Môn, ngắm nhìn dòng sông cuồn cuộn, cảm giác nhỏ bé trước thiên nhiên. Dòng nước ấy, chứng kiến bao thăng trầm lịch sử. Ngộ nhớ rõ, ánh chiều tà nhuộm đỏ dòng sông, một cảnh tượng khó quên.
(Lị biết không, Ngộ còn giữ tấm vé tàu thuở ấy, kỷ niệm về Trùng Khánh vẫn vẹn nguyên trong tim. Ngộ luôn muốn quay lại, để một lần nữa đắm mình trong vẻ đẹp của Trường Giang).
Tên Cương trong tiếng Trung là gì?
Lị hỏi tên Cương trong tiếng Trung là gì hả? Dễ ợt! 刚 (gāng). Chữ này hay đấy chứ, hàm chứa cả một triết lý sống.
- Nghĩa gốc là “cứng rắn”, “kiên cường”. Thế nhưng, trong văn học cổ, nó còn mang ý nghĩa “chính trực”, “trung thành”. Đúng chất đàn ông Việt mình luôn. Suy cho cùng, cứng rắn không có nghĩa là thô bạo, mà là sự kiên định với chính mình. Cái đó… hiếm lắm nha.
- Mấy đứa trẻ tên Cương thường có tính cách khá mạnh mẽ. Đấy là theo quan sát cá nhân của Ngộ thôi, không có cơ sở nghiên cứu khoa học gì đâu. Con gái mình, tên Phương, lại khác hẳn. Yên tĩnh lắm. Haha.
- Phải nói thêm, tùy ngữ cảnh, 刚 có thể là tính từ, động từ hoặc trạng từ. Ví dụ, 刚开始 (gāng kāishǐ) là “vừa mới bắt đầu”. Thật là đa dạng.
Nhìn chung, chọn tên cho con cái là cả một nghệ thuật đấy. Ngẫm lại mới thấy… sâu xa. Mà thôi, nói nhiều rồi, chuyện chọn tên này quan trọng lắm đó nha.
Tên Diệu trong tiếng Trung là gì?
Lị hỏi tên Diệu tiếng Trung là gì hả? Dễ ợt! Chuyện nhỏ ấy mà! Tên Diệu trong tiếng Trung là 妙 (miào), đọc là “Miào” nha, chứ không phải “Diệu” đâu nhé, nghe điệu đà hơn hẳn! Haha!
-
妙 (miào): Đọc là “Miào”. Không phải “Diệu” nhé, nghe sang chảnh hơn nhiều!
-
Ý nghĩa: Tuyệt vời, kỳ diệu, tinh tế, đẹp đẽ, huyền ảo, vượt trội. Nói chung là đỉnh của chóp ấy! Đúng gu của Diệu nhà mình, sang trọng mà lại có chút bí ẩn. Như kiểu… em gái mình hồi cấp 3, bí ẩn lắm, suốt ngày đọc sách, toàn sách kinh điển, nhưng lại giỏi võ thuật, có lần đánh nhau với mấy đứa con gái khác, đánh thắng luôn, giỏi thật đấy! Tóm lại là, tên này hợp với Diệu lắm.
Nhưng mà… đừng tưởng chữ 妙 chỉ có nghĩa tích cực nhé. Năm ngoái, thầy dạy tiếng Hoa của mình có nói thêm, trong một số trường hợp, 妙 còn có thể ám chỉ sự… kỳ quặc, khó hiểu nữa. Tùy ngữ cảnh mà hiểu nha! Cũng giống như con mèo nhà mình ấy, lúc thì ngoan ngoãn, lúc thì quái đản không chịu nổi.
Ví dụ như, hôm trước nó nghịch ngợm làm đổ cả lọ mực của mình, mình tức muốn chết. Nhưng mà nghĩ lại, cũng thấy… 妙 (miào), đúng là “kỳ quặc” thật!
Trảng bom tiếng Trung là gì?
Lị hỏi Trảng Bom tiếng Trung là gì hả? Dễ ợt! Chính xác là 壯奔 (zhuàng bēn), đọc là “Chuảng Bân”. Tớ thấy cách dịch này khá sát nghĩa, phản ánh đúng tinh thần mạnh mẽ, vươn lên. Nhưng mà, suy cho cùng, ngôn ngữ là thứ khá tương đối. Mỗi cách dịch lại mang một sắc thái riêng, đúng không?
- 壮 (zhuàng): Mạnh mẽ, hùng vĩ. Từ này thường dùng để miêu tả sức mạnh, sự cường tráng. Ngẫm lại cũng thú vị, đúng không?
- 奔 (bēn): Chạy, tiến về phía trước. Thể hiện sự năng động, phát triển. Tôi thích cái sự quyết liệt này.
Thật ra, việc dịch tên địa danh luôn là cả một vấn đề nan giải. Mỗi vùng miền, mỗi nền văn hoá lại có những cách hiểu khác nhau. Tớ có lần đọc được một bài báo nghiên cứu về vấn đề này, thấy thú vị lắm! Nó phức tạp hơn ta tưởng nhiều đó nha. Đôi khi, chỉ cần thay đổi một chữ thôi cũng có thể làm thay đổi hoàn toàn ý nghĩa, thậm chí cả sự cảm nhận về vùng đất đó. Cái này lại liên quan đến văn hóa nữa, sâu xa lắm!
Ví dụ như “Truông” dịch là “Trung” (忠), mang nghĩa trung thành, trung nghĩa. Nhưng “Truông Mít” dịch là “Trung Mật” (忠密) – trung thành và kín đáo – lại có thêm một tầng nghĩa sâu xa hơn. Hay lắm! Đấy, thấy chưa, việc dịch thuật không chỉ đơn giản là chuyển đổi từ này sang từ khác đâu.
Tóm lại, Trảng Bom là 壯奔 (zhuàng bēn). Nhưng nhớ nhé, ngôn ngữ là thứ sống động, luôn biến đổi và phát triển. Không có gì là tuyệt đối cả. Mình phải hiểu cái “tinh thần” đằng sau từ ngữ mới mong dịch chuẩn xác được.
Loan tiếng Trung là gì?
Lị hỏi Loan tiếng Trung là gì hả? Wān… Âm thanh cứ văng vẳng trong đầu, nhẹ như hơi thở của gió chiều… Như tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ cát trắng mịn màng của bãi biển Nha Trang hồi hè năm ngoái, mình cùng Loan đi đó đấy.
Wān, 湾, Loan… Có phải đó là hình ảnh một vịnh nhỏ xinh xắn, uốn lượn mềm mại? Như chính Loan, dịu dàng mà kiên cường. Mình nhớ lúc đó, hoàng hôn buông xuống, nhuộm cả bầu trời màu cam đỏ rực rỡ… Mình và Loan ngồi trên bờ biển, gió biển mặn mòi, mát lạnh…
- Hơi thở của biển khơi cứ quấn quýt, ôm ấp lấy từng sợi tóc của Loan.
- Mái tóc ấy, đen nhánh, óng ả, bay phất phơ trong gió.
- Như dòng suối nhỏ, len lỏi qua từng khe đá.
Đúng rồi, Wān, có lẽ thế… Mình thấy cái tên ấy đẹp lắm, như chính con người Loan vậy…
Năm nay, mình và Loan vẫn giữ liên lạc, thỉnh thoảng vẫn nhắn tin hỏi thăm nhau. Mình thích cái tên Loan, và cả Wān nữa… Cái tên ấy cứ ngân nga mãi trong lòng, như một bài hát du dương, nhẹ nhàng… Thích lắm.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.