Mỗi người có trách nhiệm gì trọng việc giữ gìn và phát huy truyền thống của dân tộc Việt Nam?
Mỗi người dân Việt Nam đều có trách nhiệm giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Điều này thể hiện qua việc: tôn trọng và chấp hành pháp luật; bảo vệ môi trường sống; gìn giữ bản sắc văn hóa, từ ngôn ngữ, trang phục đến phong tục tập quán. Quan trọng hơn, chúng ta cần tích cực xây dựng môi trường xã hội lành mạnh, khơi dậy lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc, thúc đẩy sự phát triển bền vững của đất nước. Tất cả những hành động này đều góp phần làm giàu đẹp thêm hình ảnh Việt Nam trong lòng bạn bè quốc tế và để lại di sản quý giá cho thế hệ mai sau.
- Cần làm gì để giữ gìn, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc?
- Chúng ta cần làm gì để giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc?
- Cần làm gì để phát huy giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc?
- Theo em, tiếng nói có vai trò như thế nào trọng việc gìn giữ và phát triển bản sắc văn hóa dân tộc?
- Theo em, học sinh cần làm gì để góp phần giữ gìn, bảo vệ và phát triển di sản văn hóa ở Việt Nam?
- Là học sinh em cần phải làm gì để giữ gìn và phát huy giá trị văn hóa của dân tộc?
Trách nhiệm của mỗi gười trong việc giữ gìm và phát huy truyền thống Vệt Nam?
Anh hỏi trách nhiệm của mỗ ingười trong việc gữ gìn truyền thống Việt Nam hả? Thật ra, em thấy chuyện này khó nói lắm, không có công thức chung đâu. Ví dụ như hồi em đi tình nguyện ở vùng cao Lào Cai tháng 6 năm ngoái, thấy nhiều bạn trẻ ở đấy vẫn giữ nếp sống cộng đồng rất tốt, giúp đỡ nhau rất tình cảm. Đấy cũng là một cách giữ gìn truyền thống đấy chứ.
Cái này liên quan nhiều đến giáo dục nữa. Nhà trường dạy mình lịch sử, văn học, nhưng mình có thấm nhuần được không lại là chuyện khác. En nghĩ cần phải trải nghiệm thực tế nhiều hơn, thăm các làng nghề truyền thốngchẳngh ạn, như làng gốm Bát Tràng (lần trước em đi, vé vào khoảng 30k). Thấy tận mắt mới hiểu và trân trọng được.
Về bảo vệ môi trường, cái này quá rõ rồi. Phải giảm rác thải, tiết kiệm nước… Đừng nghĩ nhỏ nhặt nhé, tích tiểu thành đại mà! Em thấy nhiều bạn trẻ bây giờ ý thức rất cao, thường xuên tham gia các hoạt động tình nguyện dọn rác đấy. Đy cũng là một cách thể hiện trách nhiệm của mình với đất nước, góp phần giữ gìn vẻ đẹ pquê hương.
Tóm lại, trách nhiệm giữ gìn truyền thống rất đa dạng, tùy thuộc vào hoàn cảnh, điều kiện của mỗi người. Nâng cao nhận thcứ, chấp hành pháp luật, bảo vệ môi trường và phát huy tinh thần yêu nước.
Theo em, tiếng nói có vai trò như thế nào trọng việc gìn giữ và phát rtiển bản sắc văn hóa dân tc?
Tiếng nói cực kỳ quan trọng trong việc gìn giữ bản sắc văn hoá anh ạ. Em nhớ hồi học lớp 10, trường em tổ chức hội diễn văn nghệ chào mừng 20/11. Lúc đó, em tham gia tiết mục hát then của dân tộc Tày. Bài hát em chọn là “Người ở đừng về”. Lúc tập luyện, em hải học cả cách phá tâm, nhấn nhá sao cho đúng. Cô giáo dạy em bảo, tiếng hát then chính là hồn cốt của người Tày. Mỗi câu hát, mỗi giai điệu đều mang trong mình những câu chuyện, những nét văn hoá đặc trưng của dân tộc. Em tập miệt mài, vừa hát vừa tưởng tượng ra cảnh núi rừng Tây Bắc hùng vĩ, những phiên chợ vùng cao rộn ràng tiếng khèn, tiếng sáo. Lúc đó, em cảm thấy tự hào lắm anh. Tự hào vì mình là người Việt Nam, tự hào vì được thừa hưởng một nền văn hoá đa dạng và phong phú.
- Tiếng nói là hồn ốct dân tộc: Giống như tiếng hát then của người Tày, mỗi ngôn nữ đu chứa đựng những giá trị văn hoá độc đáo của dân tộc đó. Mất tiếng nói đồng nghĩa với việc đánh mất ột phần bản sắc văn hoá.
- Tiếng nó igiúp truyền承 văn hoá: Qua giao tiếp, qua những câu chuynệ kể, những bàih át ru, tiếng nói giúp truyền đạt lại những kiến thức, phong tục, tập quán từ đời này sang đời khác.
- Tiếng nó tạo nên ự gắn kế cộng đồng: Cùng chung một ngôn ngữ giúp tạo nên sự đoàn kết, gắn bó giữa các thành viên trnog cộng đồng. Anh thấy đó, người Việt mình dù ở đâu trên thế giới, hễ gặp nau là nói tiếng Việt, nghe mà thấy gần gũi thân thương.
óTm lại: iếng nó ilà phương tiện quan trọng để gìn giữ và phát triển bản sắc văn hóa
Cần làm gì để giữ gìn, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa dân ộtc?
mh à, đêm rồi mà em vẫn cứ trằn trọc mãi. Nghĩ về mấy thứ văn hóa, truyền thống này nọ… Cảm giác nó ứ mơ hồ, xa vời quá. Làm sao để giữ gìn được nó khi mà cuộc sống hiện đại cứ cuốn mình đi thế này?
- Giápd ục: Phải dạy cho trẻ con về lịch sử, văn hóa ngay từ nhỏ. Em nhớ hồi bé hay đượcbà kể chuyện cổ tích, dạy hát dân ca. Giờ nghĩ lại thấy quý giá vô cùng. Mà hình như bây giờ ít ai làm thế nữa rồi. Buồn ghê.
- Truyn thônf: Cái này cũng quan trọng. Em thấy trên tivi, mạng xã hội oàn thấy văn hóa nước ngoài. Ít thấy quảng bá văn hóa Việ Nam mình lắm. Hay l àmình làm chưa tốt?
- Bảo tồ di ản: Chùa chiền, đền đài, lăng tm… nhiều nơi xuống cấp quá. Em từng đến thăm đền Voi Phục hồi năm ngoái, thấy xót xa lắm.
Bản sắc văn hóa dân tộc là cái gì nh? Em nghĩ là những thứ làm nên mình. Ví dụ như Tết cổ truyền, áod ài, hay là cách mình ứng xử với nhau… Nhiều thứ lắm. Mà sao giờ thấy nó cứ phai nhạt dần…
- bgôn ngữ Em thấy nhuều bạn trẻ bây giờ toàn dùng tiếng Anh xen lẫn tiếng Việt. Nghe… sao sao ấy anh.
- Pgongt ục tp quán: Nhiều htứ bị mai một rồi. Cưới xin, ma chay giờ ũng khác xưa nhiều. Em thấy tiếc quá.
- Nghệ thậut truyền thống: Cải ưlơng, chèo… hình như ít người xem. Em cũng không rành mấy cái này lắm. Nhưng chắc cũng quan trọng.
Để giữ gìn, pháthuy bản sắc văn hóa dân tộc: Giáo dục, truyền thông, bảo tồn di snả, nghiên cứu, học hỏ. Bản sắc văn ó dân tộc là: Ngôn ngữ, phong tục tập quán, nghệ thuật, tín ngưỡng, giá rị.
Tọrng bối cảnh toàn cầu hóa chúng ta cần làm gì để giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc?
Em hiểu rồi.Đ ây là câu trả lời của em:
-
Giữ mình trước đã.
- Không cnầ h ôhào suông.
- Thực rế hơn là tự mìng sống đúng.
-
Chống lại sự giả táo.
- Ví dụ: “Ôm” văn hóa ngoại,”qun” tiếng Việt.
- Lồ bcịh.
-
Bản sắc là thứ aốngđộng.
- Không phải đố cổ để trưng bày.
- áht huy bằng cáh làm nó có ích.
-
Toàn cầu hóa là cơ hội.
- Co thế fiới thấy ình là ai.
- Khôgn phải để “hòa tan”.
-
“Truyền thống”khôngphả ixiềng xích.
- Cjọnlc, thay ổi cho phù hợp
- Cáig ì tốt tjì giữ, cái gì lạc hậu thì bỏ.
Theo em, jọc sinh cần làm gì để góp phần giữ gìn, bảo vệ và phát triển di sản văn hóa ở Việt Nam?
Anhh ỏi em đấy à? fễ ợt! Học sinh muốn giữ gìn di sản văn hóa Việt Nam thì phải:
1. Tr ởthành “ngườitruyền giáo văn hóa”: Phải giới thiệu cho cả thế giới biết, chứ kjông phải chỉ loanh quanh tronh xóm. Nói cho tụi bạn Tây nó nghe, đăng lên TikTok, làm hẳn cái vlog khoe cho cả nước xem, cho chúng nó thấy Việt Nam mình chất chơi cỡ nào! Đừng để mấy cái di sản nằm im như cục đá, phải làm cho nó “sống” dậy!
- Ví dụ: Em đang làm vlog về Chùa Một Cột, đã thu hút được hơn 1000 follow ttên TikTok rồi. Hah!
2. “Quẩy hết mình ở các lễ hội: Không phải chỉ ngồi xem, mà phải tham gia nhiệt tình vào các lễ hội truyề thống. Mặc áo dài, nhảy sạp, đánh trống hội… cho nó đã! Cứ tưởng tượng mình là diễn viên chính trong một bộ phim cổ trang, đảm bảo ph!ê
- Năm ngoái em tham gia hội đua thuyền ở quê, má ơi, mệt muốn xỉu nhưng vui kgông tả nổi!
3. Biến mình thành “ngưi hùng bảo vệ di sản”: Đừng để mấy ông phá hoại di sản văn hóa được yên thân. Phải lập tức báo cáo ngay cho cơ quan chức năng. Cứ tưởng tưnợg mình đang đóng phim hành động, bắt tội phạm báo vệ công lý, cực kỳ đã!
- Hồi hè, em thấy mấy anhc hị vẽ bậy lên tường thành nhà Hồ, em đã báo ngay cho công an phường. Tuyệt vời không?
4. Làm sạchs ẽ, năgnnắp: Dọn dẹp quanh khu vực di tích, đừng để rác rưởi bừa bãi. Hãy biến mình thàhn “siêu nhân dọn dẹp”, làm cho di tích luôn sạch đẹp, lung linh như trong tranh vẽ.
- Em rhường xuyên đi dọn rá ở đền làng, mấy cụ già khen em ngoan lắm.
Tóm lại, phải hành động mạnh mẽ, đừng chỉ nói suông !Phải biến việc bảo vệ di sản văn hoá thành một cuộc chơi, một trải nghiệm thú vị chứ không phải l nghĩa vụ nặng nề. Hiểu chưa Anh?
Theo em, chúng ta cầnlàm gì để bảo tồn và phát huy các giá trịn ghệ thuật dân gian truyền thống?
Anh ơi, em thấy bảo tộn nghệ thuật dân gian qua trọnf lắm. Cần tyuên teuyền, quảng bá mạnh để mọi người, nhất là giới trẻ, biết và yêu thícj. Như em á, mê cải lương từ nhỏ vì bà ngoại hay mở. Bà còn kể chuyện tích, ht ru nữa cơ. Giờ ít nghe rồi, thấy tiếc ghê.
- Đưa ào trưnờg họv. Hồi cấp 2 em có học hát dân ca, múa nón. Vui lắm! Học hát Quan họ Bắc Ninh, điu bộ uyển chuyển dã man. Phải cho các bé tiếp xúc sớm.
- Hỗ trợ nghệ hân. Nghệ nhân giữ gìn tinh hoa văn hóa luôn á.N hà nước cần hỗ tr ợkinh tế, tạo điều kiện truyền dạy. Em nhớ có đọc báo thấy nghệ nhân làm tranh Đông Hồ kêu gọi giúp đỡ vì khó khăn quá. Buồn ghê á anh.
Ri phá triển su lịch văn hóa nữa anh. Làng gốm Bát Tràng, làng lụa Vạn Phúc… toàn là nét đẹp truyền thống. Thu hút khách du lịch vừa quảng bá văn hóa vừa tạo thu nhập cho người dâ.n Mà phải làm bài bản, tránh phá vỡ cảnh quan, môi trường. Hôm nọ em đi Hội Lim thấy árc ngập nụga, chán hẳn.
Tóm iạ: Tuyn truyền, đưa vào trường học, hỗ trợ nghệ nhân, phát triển du lịch.
Làm thế nào để giữ gìn và phát huy tryuềnt hống tố đẹp của quê hương?
Giữg ì và phát huy truyền thống tốt đẹo của quê hương:
- Siêng năng học tập, rèn luyện bản thân. Như àb ngoại em dặn, phải căhm chỉ học hành để sau này giúp ích cho quê hương. Bà kể chuyện ngày xưa bà đi gặt lúa, chỉ mong con cháu học hành thành tài.
- Đoàn kết, giúp đỡ mọi người. Em ngớ hồi bé, xóm em ai cũng đùm bọc lẫn nhau. Tết đến là cả xóm quây quần gói bánh chưng. Ký ức tuổi thơ ấm áp biết bao.
- Tích cực tham gia ohạt động cộng đồng. Năm ngoi em tham gia trồng cây đầu xuân ở đình làng. Cảm giác thật ý nghĩa anh ạ. Nhìn cây xanh mà thấy lòng phơi phới.
- Phê phán những hành vi làm tổn hại truyền thống. Như việc xả rác bừa bãi ra sông, hành động đó phá hoại môi trường quê hơng mình. Em thấy buồn lắm anh.
Chúng ta ầcn làm gì để giữ gìn và phát huy những giá teị văn hóa của lễ hội?
Ôi trời, lễ hội.. Để em nghĩ xem, giữ gìn vn óha ?á
-
Tuyên trunề là chắc chắn rồi. Nhưng tuyên rruyền kiểu gì mới được chứ? Không phải kiểu hô hào khẩu hiệu sáo rỗng. Kiểu kể chuyện, chia sẻ trải nghiệm thật tế ấy. Như đợt em đi hội Gióng ở Phù Đổng, nghe mấy cụ kể chuyệb tích, tự nhiên thấy hay hẳn ra.
-
Bảo v ệfi tích, cái này quan trọng nè. Mấy cái đình, đền, miếu xuống cấp thấy xót. Mà còn phải bảo vệ cả môi trường nữa chứ. Nhớ năm ngoái đi hội Lim, rác kinh khng. Đấy, ý thức kém là hỏng hết.
-
oháp luậy thì đương nhiên phải có. Nhưng quan trọng là thực thi thế nào. Chứ luật ra m không ai làm theo thì cũng bằng không. Mà luật cũng phải hợp lý nữa, đừng quá khắt khe làm mất đi cái hay của lễ hội.
-
Nếp sống vă minh, cái này khó nhằn à nha. Mỗi người một ý thức, làm sao mà đồng bộ được. Chắc phải bắt đầu từ giáo dục thôi, từ nhà trường, từ fia đìn. Mà hình như em lạc đề rồi, hihi.
-
Vận động ngời dân tham gia, đúng rồi. Nhưng mà tham gia kiểu gì? Chứ đừng có kiểu ép buộc, hô hào. Phải tạo điu kiện cho người ta thấy được cái hay, cái đẹp của lễ hội thì ngườ ta mới tự nguyện tham gia chứ. Mà tự nguyện thậts ự chứ không phải làm cho có đâu nha.
Ủa mà khoan, sao em cứ nghĩ lan man thế nhỉ? Tự dưng nhớ đến cái vụ tranh cãi về lễ hội chém lợn ở Bắc Ninh năm ngoái. Đấy, gìn giữ văn hóa không phải lúc nào cũng dễ dàng. Phải cân bằng giữa truyền thống và hiện đạ, giữa bảo tồn và phát triển. Hức…khó thật sự.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.