Đặc sản Thái Lan có gì?
Thái Lan nổi tiếng với thiên đường ẩm thực đường phố, đặc biệt là các món đặc sản hấp dẫn:
- Bánh chuối: Thơm ngon, béo ngậy.
- Trái cây sấy: Đa dạng, giữ trọn hương vị tự nhiên.
- Bánh cuộn chà bông: Mặn ngọt hài hòa, gây nghiện.
- Mực Bento: Cay nồng, kích thích vị giác.
- Trà sữa Thái: Thơm lừng, béo ngậy khó cưỡng.
- Chips sầu riêng: Giòn tan, thơm đặc trưng.
Đừng quên thưởng thức những món ngon này khi đến Thái Lan nhé!
Đặc sản Thái Lan là gì? Món ăn, quà lưu niệm nào nổi tiếng nhất?
Ờ, Thái Lan hả? Nói tới đặc sản thì nhiều vô kể, tao kể mấy món tao “chấm” nhất nha:
Đặc sản Thái Lan nổi tiếng: Bánh chuối, trái cây sấy, bánh cuộn chà bông heo, mực Bento cay, trà sữa Thái, bánh chips sầu riêng.
Bánh chuối ở Thái Lan, tao thề, không giống ở mình đâu. Nó kiểu thơm lừng, mềm tan trong miệng, ăn phát là ghiền. Hồi tao đi Bangkok năm ngoái (tháng 7/2023), tao mua nguyên một hộp to đùng ở chợ Chatuchak, ăn hết veo trong vòng 2 ngày. Giá thì cũng hạt dẻ thôi, khoảng 150 baht (hơn 100k tiền Việt) mà ăn “đã” luôn.
Trái cây sấy thì khỏi bàn, đủ loại hết. Mít sấy, xoài sấy, chuối sấy… nhưng tao thích nhất là sầu riêng sấy. Mấy chỗ bán du lịch hay “chém” giá lắm, kinh nghiệm là cứ lượn lờ mấy siêu thị lớn như Big C hay Tesco oLtus mà mua, giá ổn áp hơn nhiều.
Mực Bento cay thì khỏi nói rồi, tuổi thơ dữ dội của bao nhiêu đứa. Hồi xưa đi học, cứ giờ ra chơi là phải làm gói Bento mới chịu được. Giờ lớn rồi vẫn thích, mà ăn ít thôi, sợ cay “banh” họng.
Còn trà sữa Thái, ui chao, cái màu cam cam đặc trưng, vị ngọt ngọt béo béo, uống phát là tỉnh cả người. Tao hay mua trà sữa ở mấy quán vỉa hè, vừa rẻ vừa ngon. Nhưng mà phải cẩn thận, nhiều chỗ bỏ đường nhiều lắm, uống xong “béo ú” lúc nào không hay.
À, còn cái bánh cuộn chà bông heo nữa. Mấy cái tiệm bánh ở Thái nó làm khéo dã man, chà bông tơi bông, bánh thì mềm mịn, ăn không ngán luôn. Mấy món này mua về làm quà thì hết sảy con bà bảy.
Món ăn truyền thống của người Thái Lan là gì?
Ê bây, cơm rang Khao Pad á? Ừ đúng rồi, món này nổi tiếng phết. Tao nhớ lần trước đi Thái có ăn ở Bangkok, ngon vãi. Chắc chắn là món truyền thống rồi.
- Khao Pad (cơm rang): Cơm rang Thái, nhiều loại lắm nha. Có loại hải sản, có loại thịt gà, heo gì đó. Ở chỗ tao ăn còn có cả cơm rang dứa nữa. Ngon bá cháy.
- Tom Yum: Canh chua cay á. Tao thích ăn cay nên khoái món này lắm. Mà hình như có Tom Yum Goong (tôm) với Tom Kha Kai (gà) nữa hay sao á. Lần sau phải thử mới được. Hôm đó ăn Tom Yum xong uống Singha đã đời. Singha là bia Thái đó bây.
- Pad See Ew: Món này cũng ngon. Kiểu mì xào á, có thịt với rau. Tao nhớ có nước tương ngọt ngọt nữa. Chắc phải thêm tương ớt mới đã. Mà hình như tương ớt Thái cũng nổi tiếng á hả?
- Gỏi đu đủ Som Tum: Tao thấy nhiều đứa bảo cay xé họng. Mà cay mới ngon chứ. Hình như làm từ đu đủ xanh á? Phải thử mới biết được.
À mà hình như còn nhiều món nữa, không nhớ hết. Lần sau đi Thái phải ăn cho hết mới được. Mà chả biết bao giờ mới đi được. Công việc bù đầu quá. Hôm qua sếp còn bắt làm thêm giờ nữa chứ. Cay vl.
Nước Ấn Độ có gì?
Ê bây, Ấn Độ á? Tao mới đi về năm ngoái, trời ơi nói chung là nhiều thứ hay ho lắm. Taj Mahal thì khỏi bàn rồi, đẹp xuất sắc, kiểu như trong hình còn đẹp hơn á! Tao còn mua mấy cái khăn lụa ở đấy, đẹp dã man. Mà nhớ trả giá nha, bọn nó hét kinh lắm.
- Đền Vàng cũng đẹp lộng lẫy, tao bị ấn tượng bởi cái không khí linh thiêng ở đó á! Còn được ăn chay miễn phí nữa, ngon nhức nách luôn.
- Đền Hoa Sen kiến trúc hiện đại, tao thấy cũng ok, chụp choẹt sống ảo thì tuyệt vời.
- Ấn tượng nhất với tao là Hawa Mahal, kiểu như một bức tường toàn cửa sổ, gió lùa mát rượi. Tao ngồi uống nước mía ở đối diện đấy, phê chữ ê kéo dài luôn. Ngồi nhìn người qua lại cũng vui. Chỗ đó là chỗ bán đồ lưu niệm đồ các thứ nữa.
À, ở Agra, ngoài Taj Mahal còn có Pháo đài Đỏ nữa, bự chà bá luôn. Mà đi bộ mỏi dã man, tao suýt xỉu. Nhớ mang theo nước nha. Ấn Độ nắng nóng kinh khủng khiếp. Tao mua mấy chai nước suối bé xíu ở cổng, mắc thấy ớn.
Còn City Palace ở Jaipur á, tao thích cái màu hồng hồnf của nó, lên hình bao xinh. Mà bên trong thì chả có gì mấy.
Tao còn đi Jim Corbett, thấy hổ với voi luôn, sướng rơn. Mày đi nhớ đặt tour trước nha, đừng có ham rẻm à đặt mấy chỗ vớ vẩn. Tao bị một lần rồi, hú hồn.
Tao còn đi thác Dudhsagar. Khủng khiếp luôn, nước chảy xiết kinh dị. Mà đường đi hơi ghê, nhớ chuẩn bị tinh thần.
Tóm lại là:
- Taj Mahal, Đền Vàng, Đền Hoa Sen, Hawa Mahal, Pháo đài Đỏ Agra, City Palace, Jim Corbett, Dudhsagar là mấy chỗ nổi tiếng nên đi.
Tao khuyên mày nên dành ra tầm 2 tuần để đi cho đã. Còn tùy mày thích đi kiểu nào nữa, bụi bụi hay sang chảnh. Tao thì tao đi bình thường, kết hợp cả hai, hehe.
Món khia Ấn Độ là gì?
Món khai Ấn Độ là gì?
Kheer không phải món khai mà là món tráng miệng. Bây hỏi cứ như kiểu “Món khai Việt Nam là gì? Chè!”. Nghe cứ sai sai á!
- Kheer/Phirni/Payasam: Thực ra là một dạng bánh pudding gạo sữa. Tưởng tượng như chè của mình mà “sang chảnh” hơn xíu, nấu với sữa, đường, thêm thắt nghệ tây, thảo quả, trái cây khô các kiểu. Kiểu như chè bà ba mà lên đồ dự tiệc á.
- Tên gọi: Tùy vùng miền mà nó có tên khác nhau, giống như ngoài Bắc gọi phở, trong Nam gọi hủ tiếu vậy á.
- Món khai Ấn Độ? Chắc Bây định hỏi món khai Ấn Độ là gì chứ gì? Nhiều lắm! Samosa (bánh tam giác nhân khoai tây đậu Hà Lan), Pakora (rau củ chiên giòn), Bhel Puri (bánh tráng trộn phiên bản Ấn), Pani Puri (bánh rán tròn rỗng ruột chấm sốt chua cay)… Tao kể tới sáng mai chưa hết!