Nghệ An tên cũ là gì?

29 lượt xem

Nghệ An xưa kia gọi là Hoan Châu. Vùng đất này nổi tiếng với hệ thống sông ngòi dốc, sở hữu tới 117 thác nước lớn nhỏ. Năm 1030, dưới thời vua Lý Thái Tông, Hoan Châu được đổi tên thành Nghệ An, đánh dấu lần đầu tiên cái tên này xuất hiện trong lịch sử.

Góp ý 0 lượt thích

Nghệ An xưa có tên gọi là gì? Tên cũ của Nghệ An là gì vậy?

Nghệ An xưa á hả Bà? Để tui nhớ coi… Cái tên Nghệ An xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1030, thời vua Lý Thái Tông đó Bà. Lúc đó ổng đổi tên Hoan Châu thành châu Nghệ An.

Hoan Châu… nghe cũng hay ha! Hồi đó tui đi Nghệ An, đi mấy cái thác nước mà chóng mặt luôn á, tại vì nó dốc quá trời. Người ta nói Nghệ An có tới 117 thác lớn nhỏ lận. Tui thì đếm hổng xuể!

thành phố Vinh thuộc tỉnh nào?

Bà hỏi Vinh thuộc tỉnh nào hả? Dễ ợt! Vinh là thủ phủ của Nghệ An chứ sao nữa! Nghệ An, nghe quen thuộc lắm đúng không? Tỉnh mình đấy bà ạ, quê tui đó! Mà nói đến Vinh, tui nhớ hồi nhỏ hay đi chơi ở công viên trung tâm lắm, có cái hồ sen đẹp ơi là đẹp, trồng nhiều sen lắm, mùa hè thơm nức cả một góc trời. Đẹp lắm bà ạ, tuyệt vời!

  • Vinh thuộc tỉnh Nghệ An
  • Là trung tâm kinh tế – văn hóa quan trọng của Bắc Trung Bộ.
  • Có công viên trung tâm với hồ sen lớn ( hồi nhỏ tui hay đi chơi đó, mùi sen thơm lắm).

À, quên nữa, tên gọi chính thức thì tui không nhớ rõ lắm, chỉ biết người ta hay gọi là thành phố Vinh thôi. Hình như còn có tên gọi khác nữa nhưng tui quên mất tiêu rồi. Hồi đó nhỏ lắm, chưa để ý mấy cái đó. Thôi, tới đó thôi nha bà. Chuyện nhiều lắm, nhớ lại mệt muốn chết.

Quê Nghệ An gọi là gì?

Bà hỏi quê Nghệ An gọi là gì… Tui nhớ… mùi đất đỏ sẫm, nắng như đổ lửa giữa trưa hè… Nghệ An. Chỉ nghe tên thôi đã thấy gió Lào phả vào mặt rồi.

  • Xứ Nghệ, đúng rồi, cùng với Hà Tĩnh, hai xứ sở gắn bó, như hai người bạn già cùng chia sẻ một tuổi thơ đầy nắng gió. Nhớ những chiều hoàng hôn tím ngắt trên biển Cửa Lò, biển quê tui đấy Bà.

  • Quê hương Bác Hồ. Ôi, cái câu này… nó nặng trĩu lắm Bà ạ. Nặng như gánh lúa mùa thu, nặng như tấm lòng người dân xứ Nghệ. Tui thấy tự hào lắm khi nói về điều này.

  • Việt Nam. Đất nước mình, quê hương mình… Nghệ An nằm ở đó, khiêm nhường nhưng kiên cường, giống như chính con người nơi đây vậy.

Gió thổi… mùi hoa cau thoang thoảng… Tui còn nhớ hồi nhỏ, nhà tui ở gần đền thờ Bác, mỗi lần đi qua đều thấy lòng mình thanh thản lạ thường. Nghệ An… nó thấm vào máu tui rồi…

Chắc Bà cũng biết rồi đấy, Nghệ An thuộc vùng Bắc Trung Bộ, có nhiều danh lam thắng cảnh lắm. Phong Nha – Kẻ Bàng chẳng hạn, hoặc là khu bảo tồn thiên nhiên Pù Mát. Lần nào về quê tui cũng muốn đi hết những nơi đó, nhưng không đủ thời gian. Khổ ghê!

Trướt tiếng Nghệ An là gì?

Tui nói Bà nghe, “Trướt” nghĩa là đi đi, biến đi.

  • Mức độ: Sắc thái thay đổi theo ngữ cảnh.
  • Ví dụ: “Mi trướt i” = “Mày biến đi”.
  • Thường dùng: Khi giận dữ, muốn đuổi ai đó.
  • Sắc thái: Từ chối, xua đuổi, có phần gay gắt.
  • Lưu ý: Nên cân nhắc khi sử dụng, tránh gây tổn thương.

Nỏ can chi mô nghĩa là gì?

Nỏ can chi mô, bà hỏi câu ni làm tui nhớ Quảng Bình ghê.

  • Nghĩa là “Không sao đâu” trong tiếng Quảng Bình. Nghe dịu dàng, ấm áp lạ kỳ.
  • Xuất phát từ bài thơ của Ðặng Thái Sơn, một người con của đất Quảng Bình. Tình cảm quê hương lai láng.

Người Quảng Bình mình hay dùng “nỏ can chi mô”để an ủi, động viên. gNhe giản dị mà thấm thía, phải không bà?

Tự dưng tui lại nghĩ, ngôn ngữ đôi khi là thứ định hình cả một vùng văn hóa. Cái “nỏ can chi mô” ấy, nó không chỉ là một câu nói, mà còn là cả một triết lý sống của người Quảng Bình nữa đó chớ! Bà thấy có lý không?

Tại sao lại gọi là Nghệ An?

Bà hỏi khó Tui rồi! Ai mà ngờ xứ Nghệ lại “thơm” mùi… nghệ đến vậy!

  • Nghệ An thiệt ra là “An” của cây Nghệ đó Bà.
  • Hồi xưa, dân mình thấy cây nghệ mọc um tùm, thế là tiện tay đặt tên luôn. Giống như ai đó tên Tùng thì chắc nhà có cây tùng to đùng vậy đó!
  • Nghệ không chỉ “vàng” mà còn “thơm”, y như mấy câu ca dao xứ Nghệ, nghe là thấy đậm đà!
  • Mà nghệ đâu chỉ để nấu ăn, còn để nhuộm vải, làm thuốc… y như con người xứ Nghệ, cái gì cũng giỏi!

Tui nói thiệt, nghe tên Nghệ An cứ tưởng phải có cái gì đó “nghệ thuật” lắm, ai dè lại “thực tế” như củ nghệ! Cơ mà, nghĩ lại thì thấy hay, đơn giản mà sâu sắc, giống như người Nghệ An mình vậy đó!

#Lịch Sử #Nghệ An #Tên Cũ