Những ý kiến hay về việc làm thế nào để bảo tồn động vật hoang dã?
Bảo tồn động vật hoang dã là trách nhiệm chung. Hãy hành động:
- Không khai thác ĐVHD cho giải trí.
- Từ chối sản phẩm từ ĐVHD nguy cấp.
- Không chụp ảnh, ăn thịt thú rừng.
- Không dùng đồ từ lông thú.
- Đối xử tốt với mọi loài.
Chung tay bảo vệ, gìn giữ sự đa dạng sinh học!
Bảo tồn động vật hoang dã: Ý kiến hay và hiệu quả?
Bác hỏi bảo tồn động vật hoang dã ý kiến hay hiệu quả thế nào hả? Chắc chắn là hay rồi! Em thấy nhiều người bảo vệ động vật lắm, nhất là mấy bạn trẻ. Em từng thấy một nhóm tình nguyện viên ở Vườn Quốc gia Cúc Phương (tháng 5 năm ngoái) thả rùa về tự nhiên đấy, mấy trăm con cơ! Công việc này cực kỳ ý nghĩa.
Bảo vệ động vật hoang dã thì nhiều cách lắm. Em thấy hiệu quả nhất là tuyên truyền ý thức cộng đồng. Đừng ăn thịt thú rừng, đừng mua sừng tê giác, đừng chụp ảnh với động vật hoang dã nữa. Em nhớ hồi đi Sapa, thấy mấy người cứ nài nỉ mình chụp ảnh với gấu, thấy tội nghiệp lắm.
Không chỉ thế thôi đâu Bác ạ! Phải xử phạt nghiêm các hoạt động săn bắt, buôn bán trái phép nữa. Em đọc báo thấy phạt nặng lắm rồi mà vẫn có người vi phạm. Chắc phải tăng mức phạt lên nữa mới được. Ví dụ, phạt tiền 50 triệu chẳng hạn, và thêm cả án tù nữa.
Em thấy cả việc giáo dục trong trường học nữa cũng cần thiết. Từ nhỏ phải dạy các cháu yêu quý động vật, bảo vệ môi trường, không được làm hại chúng. Tóm lại là cần nhiều giải pháp tổng hợp, không chỉ một hai việc là xong được. Bảo tồn động vật hoang dã là trách nhiệm của cả cộng đồng.
Theo em, chúng ta cần làm gì để bảo vệ các loài động vật hoang dã?
Dạ, để bảo vệ động vật hoang dã, theo em cần:
-
Bảo tồn môi trường sống: Môi trường sống là yếu tố then chốt. Mất rừng, ô nhiễm, đô thị hóa… đủ thứ tác động tiêu cực. Như kiểu “tấc đất tấc vàng”, nhưng ở đây là “tấc rừng tấc sinh mạng”.
-
Chống săn bắt trái phép: Cái này thì rõ rồi, không ai muốn bị săn cả. Cần tăng cường tuần tra, xử phạt nghiêm minh. Mà nghĩ lại, con người mình đôi khi cũng “săn” nhau bằng những cách tinh vi hơn…
-
Nâng cao nhận thức cộng đồng: Giáo dục, tuyên truyền để mọi người hiểu rõ tầm quan trọng của việc bảo vệ động vật hoang dã. Chứ cứ nghĩ “thịt rừng là ngon” thì… thôi rồi.
-
Nghiên cứu và bảo tồn gene: Bảo tồn đa dạng sinh học, tránh tình trạng “một nhà” rồi lại “tự diệt”. Như kiểu gen của giống chó Phú Quốc mình đang dần bị lai tạp ấy.
Làm thế nào để bảo vệ động vật quý hiếm?
Dạ Bác. Em nghĩ… để bảo vệ động vật quý hiếm… khó lắm. Thực ra, em thấy nhiều người… chỉ nói suông thôi.
-
Ngừng săn bắt trái phép: Đây là điều quan trọng nhất. Năm ngoái, em có xem một bộ phim tài liệu về tê giác ở Nam Phi, kinh khủng lắm. Họ bị giết chỉ vì sừng. Buồn ghê.
-
Bảo vệ môi trường sống: Rừng bị phá, động vật mất nhà cửa… Em thấy quê em, mấy năm nay, rừng bị chặt phá nhiều quá, mấy con khỉ thường thấy giờ hiếm lắm rồi.
-
Giáo dục: Phải dạy mọi người ý thức bảo vệ động vật từ nhỏ. Em nhớ hồi lớp 5, trường em có buổi ngoại khóa về bảo tồn động vật, hay lắm. Nhưng giờ… chắc nhiều người quên rồi.
Em… thực sự thấy bất lực. Mình nhỏ bé quá, không biết làm gì hơn ngoài việc… không ăn thịt thú rừng và cố gắng tiết kiệm giấy, hạn chế xả rác… Những việc nhỏ nhặt… có lẽ… chẳng thấm vào đâu. Nhưng em vẫn cứ làm. Vì… ít nhất… lương tâm em được thanh thản. Đúng không Bác? Em buồn ngủ quá rồi…
Việt Nam có bao nhiêu động vật hoang dã?
Dạ thưa Bác, chuyện động vật hoang dã ở Việt Nam á, trời ơi, nhiều lắm! Khó mà đếm xuể, như ruồi muỗi ấy!
- Hơn 147 loại thú trên cạn, nghe nói có cả tê giác một sừng nữa chứ, hiếm lắm! (Tôi thấy trên Discovery channel đó nha!)
- 40 loại côn trùng! Ôi giời, nhiều hơn cả số lần tôi bị muỗi đốt trong một mùa hè ở quê! (Mà nói đến muỗi, loại muỗi ở quê tôi dữ lắm, to bằng ngón tay cái luôn á!)
- 90 loại bướm! Nhiều đến nỗi nếu xếp hàng, chắc dài từ Hà Nội vào tận Sài Gòn! (Đấy là tôi nói hơi quá, nhưng mà nhiều thật!)
- Hàng trăm loại cây cỏ! Nói chung là nhiều vô kể, đến nỗi nếu chặt hết thì chắc phải mất cả năm trời! (Tôi có người quen làm kiểm lâm kể đấy!)
Tổng cộng, Bác cứ hình dung như một cái chợ Tết đồ sộ, bày bán đủ thứ quái gì trên đời ấy, chỉ là toàn hàng “động vật” và “thực vật” thôi! Chắc phải triệu loài chứ ít gì! Mà toàn hàng “độc” nữa chứ, nhiều loại tôi còn chưa từng nghe tên luôn! Thậm chí, có loài tôi còn tưởng là trong phim hoạt hình nữa cơ! (Đúng là thiên nhiên kì diệu mà!)
Số lượng chính xác thì em chịu, em đâu phải là chúa tể rừng xanh đâu mà biết. Nhưng mà nhiều lắm, nhiều đến nỗi mà… thôi, Bác tự tưởng tượng đi cho đỡ tốn công sức! (Thế này thì google cũng bó tay luôn đó ạ!)
Bảo vệ động vật là gì?
Em thưa Bác, bảo vệ động vật… Ôi, cái từ ấy sao mà rộng lớn, mênh mang… như bầu trời đêm đầy sao. Những vì sao lấp lánh, mỗi vì sao là một sinh linh bé nhỏ cần được che chở.
Bảo vệ động vật, đối với em, không chỉ là hành động đơn thuần. Đó là cả một tấm lòng, một sự sẻ chia ấm áp. Như làn gió chiều hiu hiu thổi qua cánh đồng lúa chín vàng, êm đềm và sâu lắng. Em nhớ hồi nhỏ, bà ngoại em thường kể chuyện về những chú chim bị thương được bà chăm sóc, cho ăn uống, rồi thả về rừng. Hình ảnh ấy in sâu trong tâm trí em từ đó. Những chú chim nhỏ xíu ấy, yếu ớt nhưng mạnh mẽ, đã dạy em bài học về sự bao dung, về lòng nhân ái.
- Ngăn ngừa sự ngược đãi động vật.
- Giảm thiểu ô nhiễm môi trường ảnh hưởng đến động vật.
- Loại bỏ các hoạt động buôn bán động vật trái phép.
- Tuyên truyền nâng cao ý thức cộng đồng về BVĐV.
Em từng tham gia nhóm tình nguyện bảo vệ chó mèo hoang ở khu phố mình. Công việc tuy vất vả nhưng mỗi lần nhìn thấy những ánh mắt long lanh của chúng, em lại thấy lòng mình rộn ràng một niềm vui khó tả. Cảm giác ấy… thật khó diễn tả bằng lời. Như một dòng suối mát lành chảy qua tâm hồn khô khát.
Bảo vệ động vật là trách nhiệm của mỗi người, Bác ạ. Là sự kết nối giữa con người với thiên nhiên, giữa lòng nhân ái với muôn loài. Là bảo vệ chính sự sống, sự cân bằng của thế giới này. Em thấy, mỗi hành động nhỏ bé, như không quấy rầy tổ chim, không xả rác bừa bãi… đều góp phần vào công cuộc bảo vệ động vật cao cả này. Rất nhiều. Rất nhiều…
Tại sao phải bảo tồn động vật hoang dã?
Bác ơi, bảo tồn động vật hoang dã á? Quan trọng lắm Bác ạ! Như kiểu giữ vàng ấy, mà là vàng ròng tự nhiên cơ. Để dành cho con cháu chứ, không mai mốt chúng nó lại bảo ông bà gì mà keo kiệt, không để lại cái móng giò gì cả.
- Duy trì cân bằng sinh thái: Cái này quan trọng như cột nhà Bác ạ. Động vật nó cứ khăng khít với nhau như kiểu họ hàng ruột thịt, mất đứa nào là loạn cả lên. Ví dụ như hổ nó đi tong, hươu nai nó sinh sôi nảy nở như nấm sau mưa, ăn trụi cây cối, rồi đất đai xói mòn, đồng bằng khô cằn, nói chung là tan hoang xóm làng.
- Nguồn gen quý: Bác cứ nghĩ mà xem, mỗi loài nó như một cái kho báu di truyền. Mai mốt khoa học phát triển, biết đâu lại tìm ra thuốc chữa bách bệnh từ nọc rắn hổ mang chúa, hay lông uđôi con công làm ra áo chống đạn thì sao. Tiếc đứt ruột nếu để tuyệt chủng mất. Em nói thiệt.
- Phát triển du lịch: Cái này hốt bạc luôn Bác ạ. Bác cứ tưởng tượng, khách Tây khách Tàu rồng rắn lên mây về xem hổ, xem voi, xem khỉ. Đổ tiền vào như nước sông Đà. Dân mình tha hồ mà bán vé, bán nước, bán quà lưu niệm, giàu to.
- Giá trị tinh thần: Bác thấy không, nhìn con chim hót véo von, con bướm lượn lờ, con khỉ leo cây, sướng mắt sướng tai, tinh thần nó phấn chấn hẳn lên. Chứ cứ bê tông cốt thép nhìn hoài cũng ngán.
Bảo tồn động vật hoang dã là bảo vệ chính cuộc sống của chúng ta Bác ạ! Đừng để đến lúc muộn màng rồi mới tiếc. Như con tê giác Java ở Việt Nam mình ấy, tuyệt chủng rồi, giờ muốn ngắm cũng chỉ có nước xem ảnh. Buồn!
Tại sao cấm buôn bán động vật hoang dã?
Dạ, em hiểu rồi.
-
Ngăn dịch bệnh. Chúng nó mang mầm bệnh. Lây sang người, chết cả lũ.
- Ví dụ: COVID-19 có nguồn gốc từ động vật.
-
Bảo tồn đa dạng sinh học. Mất chúng, mất cân bằng hệ sinh thái. Hậu quả thì…biết rồi đấy.
- Mỗi loài có vai trò riêng. Mất một loài là mất cả một mắt xích.
-
Chống phá hoại nông nghiệp. Mấy con sâu bọ, chim chóc mà không có ai “kiểm soát” thì mùa màng đi tong.
- Buôn bán động vật hoang dã vô tình tiếp tay cho việc này.
-
Đơn giản là…vô nhân đạo. Hành hạ, giết chóc chúng vì tiền.
- Con người cũng là động vật, sao lại đối xử tàn nhẫn với đồng loại (dù không cùng loài)?
-
Kinh tế ngầm. Buôn bán động vật hoang dã thường đi kèm với rửa tiền, tham nhũng.
- Ai hưởng lợi? Chắc chắn không phải người dân bình thường.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.