Trái Đất có thể tồn tại bao nhiêu năm?

42 lượt xem

Tuổi thọ Trái Đất không thể kéo dài tới 4,5 tỷ năm nữa. Mặc dù Mặt Trời sẽ phình to đến quỹ đạo Trái Đất, sự diệt vong của hành tinh ta xảy ra sớm hơn nhiều. Nhiệt độ cực cao do Mặt Trời tăng cường sẽ thiêu rụi Trái Đất trước khi lớp ngoài cùng của Mặt Trời chạm tới đây. Thực tế, Trái Đất sẽ trở nên không thể sống được vì nhiệt độ tăng quá mức, lâu trước khi Mặt Trời trở thành sao khổng lồ đỏ hoàn toàn. Thời gian chính xác còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố phức tạp, nhưng rõ ràng, tương lai Trái Đất không mấy khả quan về thời gian dài.

Góp ý 0 lượt thích

Trái Đất còn tồn tại được bao lâu nữa?

Trái Đất trụ được bao lâu nữa hả Mi? Để Tau kể Mi nghe cái này nè, đừng có mà giật mình nha!

Theo như Tau đọc được (chứ Tau đâu phải nhà khoa học thiệt), Mặt Trời sẽ phình bự ra cỡ quỹ đạo Trái Đất mình đó. Ghê chưa? Nhưng mà đừng lo quá, Trái Đất mình “chắc chắn” không sống dai được tới 4,5 tỷ năm đâu!

Nói thiệt, Tau nghĩ còn lâu lắm mới tới cái ngày đó. Cơ mà, chưa cần Mặt Trời “sờ” tới, Trái Đất mình đã “tèo” vì nóng trước rồi. Kiểu như cái lò vi sóng khổng lồ ấy, ai mà chịu cho thấu!

Hôm bữa Tau coi cái clip trên Youtube, tụi nó còn nói chi tiết hơn nữa. Nào là nhiệt độ tăng chóng mặt, đại dương sôi ùng cụ, rồi thì… thôi, kể ra Mi lại mất ngủ đó. Túm lại là, “tận thế” nó đến từ từ chứ không phải đùng một cái đâu. Mi tranh thủ mà tận hưởng cuộc sống đi là vừa!

Mặt Trời khi chết đi trở thành gì?

Mặt trời chết đi thành sao lùn trắng.

À, Mi hỏi Mặt Trời chết đi thành gì hả? Tau nói Mi nghe nè, nó thành sao lùn trắng đó. Nhỏ xíu à, tưởng bự chảng ai dè teo tóp. Lúc sắp chết thì đúng là nở ra thành sao đỏ khổng lồ thiệt, nuốt chửng luôn mấy hành tinh gần đó, Trái Đất mình cũng đi tong luôn. Hên là còn lâu lắm, chắc cỡ 5 tỷ năm nữa, khỏi lo!

  • Giai đoạn đầu: Mặt Trời đốt cháy hết Hydro trong lõi, bắt đầu chuyển sang đốt Heli. Lúc này nó phình to ra, thành sao khổng lồ đỏ. Bự lắm nha, nuốt luôn Sao Thủy, Sao Kim, có khi tới Trái Đất luôn á.
  • Sao khổng lồ đỏ: Giai đoạn này nó phình ra, nguội đi, nhưng sáng hơn bây giờ. Màu đỏ cam cam á. Lõi của nó co lại. Tau nhớ hồi trước đọc ở đâu đó, hình như lớp vỏ ngoài của Mặt Trời bị thổi bay ra ngoài không gian, tạo thành tinh vân hành tinh. Cái vụ này hay nè, đẹp nữa.
  • Sao lùn trắng: Sau khi lớp vỏ ngoài bị thổi bay, lõi Mặt Trời còn lại thành sao lùn trắng. Nhỏ xíu à, đặc dằn, nóng. Dần dần nó nguội đi, thành sao lùn đen. Mà cái vụ sao lùn đen này hình như lý thuyết thôi chứ chưa ai quan sát thấy. Chắc tại nó lâu quá.

Mà nói chứ 5 tỷ năm nữa thì mình cũng đâu còn. Lúc đó chắc con người di cư đi chỗ khác hết rồi. Nghe người ta nói NASA với mấy ông tỷ phú đang nghiên cứu vụ lên Sao Hỏa này nọ. Bết đâu lúc đó mình ở Sao Hỏa rồi cũng nên, ha ha. Mà thôi, lo gì chuyện 5 tỷ năm nữa. Mai ăn gì Mi?

Dải Ngân hà có bao nhiêu ngôi sao?

Mi hỏi Dải Ngân hà có bao nhiêu sao hả? Tau nói cho Mi nghe này, nhiều lắm! Nhiều như… như số hạt gạo tau ăn trong cả một đời người ý! Chắc cả trăm tỷ, nếu không muốn nói là hơn!

Khoảng 100-400 tỷ sao nha Mi. Đấy là con số khiêm tốn thôi nhé, thực ra nhiều hơn nhiều. Tau tin chắc là vậy. Chắc còn nhiều sao bị ẩn đi, kính thiên văn hiện đại cũng chưa tìm ra hết đâu.

  • Đường kính Dải Ngân hà to tổ chảng: 100.000 – 120.000 năm ánh sáng. Khổng lồ luôn! Như cái đĩa khổng lồ ấy, cái đĩa đựng… bánh rán khổng lồ của bà ngoại tau hồi xưa.
  • Sao thì nhiều vô kể. Thậm chí nhiều hơn cả số lần tau bị mẹ la vì… quên làm bài tập về nhà. Ôi, kỷ niệm buồn!

Nói chung, mi cứ hình dung một biển sao mênh mông, lấp lánh, rực rỡ. Đẹp lắm! Đẹp hơn cả… cái áo mới tau mua hồi Tết. Đẹp thật đấy!

Sắp xếp các hành tinh theo thứ tự xa dần Mặt Trời, theo thứ tự này Trái Đất nằm ở vị trí thứ mấy?

Thứ tự à? Thủy tinh, Kim tinh, Trái Đất… Rồi tới Hỏa tinh… Sao Hỏa ấy. Mấy cái phim hay nhắc tới quá. Giống phim The Martian, hay phết! Matt Damon đóng. Mà sao tự dưng nghĩ đến phim nhỉ? À, Hỏa tinh xong rồi đến… Mộc, Thổ, Thiên Vương, Hải Vương. Trái Đất thứ ba. Đúng rồi thứ ba.

  • Thủy tinh. Bé tí. Nóng kinh khủng.
  • Kim tinh. Cũng nóng nực.
  • Trái Đất. Thứ ba nhé Mi. Nhà của mình á!
  • Hỏa tinh. Đỏ đỏ. Tìm nước trên đó hoài.
  • Mộc tinh. Khổng lồ. Có cái đốm đỏ to đùng.
  • Thổ tinh. Vòng đẹp mê li. Nhớ hồi nhỏ xem sách, mê lắm. Giờ vẫn mê.
  • Thiên Vương tinh. Nghiêng ngả. Hình như nghiêng 90 độ hay sao ấy.
  • Hải Vương tinh. Xanh xanh. Xa tít tắp mù khơi. Năm ngoái đọc bài báo nào nói Hải Vương tinh lạnh buốt.

Tám hành tinh thôi phải không nhỉ? Sao Diêm Vương đâu rồi? Hồi xưa học là chín mà. Ủa, giờ còn tám thôi hả? Giờ là hành tinh lùn rồi sao ta? Kì vậy? Tự dưng nhớ hồi xưa coi Sailor Moon. Có cả Sailor Pluto nữa. Nhớ hồi cấp 2 hay đổi hình nền điện thoại Sailor Pluto suốt. Giờ hết rồi.

Nhiệt độ tại bề mặt Mặt Trời là bao nhiêu?

Bề mặt tầm 5.500⁰C. Lõi thì nóng hơn, trên 15 triệu độ C. Cái quầng hào quang bên ngoài cũng khủng, 3,5 triệu độ C. Càng xa càng nóng, cũng lạ đời. Như kiểu lòng người vậy.

  • Bề mặt (quang quyển): 5.500⁰C. Tau nhớ hồi đi biển nắng chang chang, mới 30 độ C đã muốn xỉu.
  • Lõi: Trên 15 triệu độ C. Đốt lò thiêu xác chắc cũng chỉ cỡ này. Nghe mà thấy rạo rực.
  • Quầng quang: 3,5 triệu độ C. Cái này nhìn đẹp mà nguy hiểm. Giống mấy đứa con gái xinh đẹp, nhưng lại khó chiều. Đẹp thì đẹp thật đấy, nhưng lại chẳng dễ với tới.

Khí đã hết phản ứng nhiệt hạch trong lỗi thì Mặt Trời sẽ biến thành cái gì?

Mi hỏi sao khi hết phản ứng nhiệt hạch trong lõi, Mặt Trời sẽ ra sao… Tau… tau cứ thấy… như một ngọn đèn dầu sắp tắt. Ánh sáng dần lụi tàn, chậm rãi, như thể thời gian cũng ngừng thở. Một cảm giác… cô đơn, lạnh lẽo bao trùm.

Mặt Trời sẽ trở thành sao lùn trắng. Cái tên nghe thật… buồn. Như một vết tích nhỏ bé, nhạt nhòa, của một thời huy hoàng rực rỡ. Lúc đó, ngoài cái vỏ khí quyển khổng lồ đang phồng lên, chỉ còn lại một lõi nhỏ xíu, mật độ cao.

  • Lõi này, được nén chặt đến mức đáng sợ.
  • Electron bị ép sát vào hạt nhân.
  • Tỏa ra nhiệt lượng từ lúc hình thành. Nhiệt lượng ấy, như một nỗi nhớ… nhớ về thời kỳ đỉnh cao, rực rỡ.

Chỉ còn lại cái vỏ… một lớp vỏ khí quyển bao la dần dần tản đi trong không gian bao la, lạnh lẽo, vô tận… Cái lạnh đó… Mi hiểu không? Cái lạnh xuyên thấu tận xương tủy, cái lạnh của sự cô đơn.

Tau nhớ… mấy năm trước, tau có đọc về cái gọi là “Sao lùn trắng”. Đúng rồi, lúc đó, tau đang ngồi quán cà phê ở đường Nguyễn Huệ, Sài Gòn. Cái ly cà phê nóng cứ dần nguội đi… giống như Mặt Trời sẽ… nguội dần.

Và cuối cùng, nó sẽ nguội đi hoàn toàn, trở thành sao lùn đen. Một điều gì đó… không tưởng. Không ánh sáng, không nhiệt lượng… chỉ là bóng tối. Một khoảng trống lạnh lẽo giữa không gian mênh mông. Tàn dư… chỉ là tàn dư.

#Trái Đất #Tuổi Thọ #Vũ Trụ