Phòng truyền thông gồm những gì?

2 lượt xem

Theo mình, phòng truyền thống không chỉ là nơi trưng bày đồ vật, mà còn là kho tàng ký ức sống động. Mỗi hiện vật, từ tấm ảnh cũ đến chiếc cúp vinh danh, đều kể một câu chuyện, tái hiện lịch sử, thể hiện tinh thần và thành tựu của tập thể. Tôi thấy đó là không gian vô cùng quý giá, giúp kết nối quá khứ với hiện tại, truyền cảm hứng và niềm tự hào cho các thế hệ. Việc gìn giữ và phát triển phòng truyền thống là trách nhiệm chung để lưu giữ di sản.

Góp ý 0 lượt thích

Phòng truyền thống gồm những gì ư? Hừm, theo mình nghĩ thì… nó không đơn giản chỉ là một căn phòng bày biện vài thứ cũ kỹ đâu. Nó giống như… kiểu một cuốn album ảnh khổng lồ vậy, nhưng mà là album ảnh 3D, có thể sờ mó được, sống động vô cùng! Mỗi món đồ ở đấy, dù chỉ là một tấm ảnh ố vàng hay một cái cúp bạc nho nhỏ, nó đều như đang thì thầm kể chuyện. Chuyện về những ngày xưa cũ, về những nỗ lực, những thành công, cả những thất bại nữa.

Mình nhớ hồi cấp 3, trường mình cũng có một phòng truyền thống nho nhỏ. Có lần mình đi ngang qua, tò mò ngó vào, thấy trưng bày cả mấy bài kiểm tra cũ của các anh chị khóa trước được điểm 10. Lúc đó nghĩ cũng buồn cười, nhưng mà cũng thấy ngưỡng mộ ghê. Kiểu như mình cũng muốn sau này bài kiểm tra của mình được trưng bày ở đấy. Cái cảm giác được kết nối với quá khứ, với những người đi trước, nó… khó tả lắm!

Mỗi hiện vật trong phòng truyền thống, nó không chỉ là một “đồ vật” nữa mà là một mảnh ký ức sống, một minh chứng cho những gì đã diễn ra. Giống như cái cúp bóng đá năm nào của trường mình, nó cũ rồi, hơi xỉn màu, nhưng mỗi lần nhìn thấy là mình lại nhớ đến trận chung kết năm ấy, hồi hộp, căng thẳng rồi vỡ òa trong chiến thắng. Cái cảm giác tự hào, cái tinh thần của cả tập thể như được gói gọn trong cái cúp bé xíu ấy.

Đôi khi mình tự hỏi, nếu không có những phòng truyền thống như thế, thì làm sao thế hệ sau này hiểu được lịch sử, hiểu được những giá trị mà ông cha ta đã gìn giữ? Chắc chắn là sẽ có sách vở ghi chép lại, nhưng mà… nó khác. Khác lắm! Cái cảm xúc khi được tận mắt nhìn thấy, được chạm vào những kỷ vật ấy, nó mới thật sự chạm đến trái tim mình. Vì vậy, giữ gìn và phát triển phòng truyền thống, theo mình là cực kỳ quan trọng. Nó không chỉ là trách nhiệm, mà còn là niềm tự hào nữa! Đúng không nhỉ?