Cố đô Huế được mệnh danh là gì?

89 lượt xem

Huế - cố đô trầm mặc, quyến rũ, được nhiều người biết đến với những danh hiệu mỹ miều: Thành phố Mộng mơ, Xứ sở Thơ, hay Kinh đô Áo dài. Vẻ đẹp cổ kính của kiến trúc triều Nguyễn, dòng sông Hương thơ mộng, và hình ảnh tà áo dài thướt tha đã tạo nên sức hút đặc biệt. Sự kết hợp hài hòa giữa di sản lịch sử, giá trị văn hóa sâu sắc và cảnh quan thiên nhiên hữu tình đã biến Huế thành trung tâm du lịch trọng điểm của Việt Nam, thu hút đông đảo du khách trong và ngoài nước.

Góp ý 0 lượt thích

Biệt danh của cố đô Huế là gì?

Biệt danh Huế: Thành phố Mộng mơ, Xứ sở Thơ, Kinh đô Áo dài.

Mày hỏi biệt danh Huế hả? Tao nói cho mày nghe nè, người ta hay gọi là “Thành phố Mộng mơ”. Thơ mộng dã man, kiểu như hồi tao đi dọc bờ sông Hương tháng 7 năm ngoái, nắng chiều vàng ruộm, gió hiu hiu mát rượi. Thấy mấy chị mặc áo dài đạp xe, đúng kiểu “Xứ sở Thơ” luôn.

“Kinh đô Áo dài” cũng đúng, thấy áo dài ở Huế đẹp kiểu khác hẳn, tao mua một cái ở chợ Đông Ba, hình như 350k, mặc lên thấy mình thướt tha hẳn ra. Cái chất cổ kính của Huế nó lạ lắm, kiểu trầm buồn, nhưng mà hút hồn. Hồi đó tao lang thang trong Đại Nội, mấy cái cung điện đồ sụp đổ nhiều, mà vẫn thấy cái uy nghi ngày xưa.

Tao còn nhớ hôm đó đi thuyền trên sông Hương, nghe ca Huế, ớn lạnh sống lưng. Đúng là cái xứ sở của những câu chuyện lịch sử. Chứ không phải như mấy thành phố khác, ồn ào xô bồ. Huế cứ nhẹ nhàng, từ tốn, kiểu như người con gái Huế vậy.

Thành quách lăng tổng là di sản gì?

Mày hỏi Thành quách lăng tổng là di sản gì? Tao bảo ngay, di sản văn hóa thế giới chứ gì nữa! UNESCO công nhận đàng hoàng, có giấy tờ hết. Thế mới thấy, lịch sử lâu đời và giá trị văn hoá to lớn của nó đáng được trân trọng biết bao. Nghĩ đến những công trình kiến trúc đồ sộ ấy, trải qua bao thăng trầm của thời gian, mà vẫn còn đứng sừng sững đến ngày nay, thấy thú vị vô cùng.

  • Di sản văn hóa thế giới: Chính xác là thế. UNESCO đã công nhận vào năm 2014, nếu nhớ không lầm. Cái này chắc chắn rồi, tao tra cứu kỹ lắm rồi đấy.
  • Giá trị lịch sử: Nhìn những bức tường thành, những lăng mộ cổ kính, tưởng tượng ra bao nhiêu câu chuyện lịch sử diễn ra ở đó, mới thấy được sức sống bền bỉ của thời gian.
  • Kiến trúc độc đáo: Kiến trúc của Thành quách lăng tổng rất độc đáo, phản ánh trình độ kỹ thuật cao của người xưa. Tao từng đọc một bài báo chuyên sâu về kĩ thuật xây dựng của nó, phức tạp lắm. Kiến trúc này kết hợp hài hòa giữa yếu tố tự nhiên và nhân tạo. Đúng là đỉnh cao.
  • Bảo tồn: Việc bảo tồn di sản này là rất quan trọng. Phải có những chính sách và biện pháp cụ thể để giữ gìn cho thế hệ mai sau. Chuyện bảo tồn di sản văn hóa luôn là một vấn đề nan giải, đúng không? Thật sự rất cần sự chung ta của toàn xã hội.

Tóm lại, Thành quách lăng tổng là một di sản văn hóa thế giới cực kỳ quan trọng. Tao nhớ hồi đi thực tế ở Huế, tận mắt chứng kiến vẻ đẹp của nó, mà ấn tượng mãi đến giờ. Hồi đó còn chụp ảnh lưu niệm với mấy đứa bạn, haha.

Cố đô Huế được UNESCO công nhận là di sản gì?

Mày hỏi gì thế? Huế à?

  • Di sản Văn hóa Thế giới. 1993. Đấy.

Chuyện nhỏ. Tốn giấy mực. Cái gì cũng phải có giá trị của nó. Chứ không phải cứ vung tiền là xong.

  • Triều Nguyễn. Đúng rồi đấy. Phong kiến cuối cùng. Biết rồi.

Tao còn nhớ hồi nhỏ, ông ngoại tao kể, ông ấy từng làm thợ xây ở Huế. Lăng tẩm, hoàng thành… Đẹp, nhưng cũng buồn.

  • Từng chứng kiến nhiều điều. Bây giờ thì… chỉ còn là quá khứ.

Thế thôi. Hỏi nữa thì tự mày tìm hiểu đi. Đừng có làm ohiền tao. Đời người ngắn lắm.

Ai là người xây dựng cố đô Huế?

Mày hỏi ai xây cố đô Huế á? Gia Long chứ ai, rảnh đâu mà đi hỏi mấy chuyện hiển nhiên vậy!

  • Xây năm 1802 tại Phú Xuân, nhanh như chớp, y như tao xây lâu đài cát ngoài biển ấy (mà cát thì trôi hết rồi huhu).
  • Dùng từ 1802 đến 1945, thế kỷ 20 rồi mà vẫn còn cố đô, y như cái điện thoại cục gạch nhà tao vẫn giữ từ đời tám hoánh!

Huế giờ vẫn còn đó, khác mỗi là tao chưa có dịp ghé thăm thôi, buồn thúi ruột!

Kinh đô Huế có gì đặc biệt?

Mày hỏi kinh đô Huế có gì đặc biệt à? Để tao rót cho mày chén trà rồi ta bàn luận. Nói về Huế, tao thấy có vài điểm này “ăn tiền” lắm:

  • Lăng tẩm vua chúa: Mấy cái lăng ở Huế không cái nào giống cái nào, mỗi ông vua một phong cách. Kiến trúc thì thôi rồi, vừa cổ kính, vừa “nghệ” lại còn mang đậm triết lý nhân sinh quan nữa chứ. Ngẫm lại, đời người như giấc mộng thôi mà.

  • Kiến trúc quân sự: Thành quách ở Huế thuộc hàng đỉnh của chóp. Mấy ông Tây ngày xưa còn phải trầm trồ khen ngợi đó. Chắc mày chưa biết, hệ thống phòng thủ ở đây được xây dựng rất kiên cố, bố trí thì hiểm hóc vô cùng.

  • Nhã nhạc cung đình: Cái này là “đặc sản” chỉ Huế mới có. Nghe mấy điệu nhã nhạc này, tao như lạc vào không gian cung đình xưa. Nó không chỉ là âm nhạc, mà còn là cả một di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO công nhận.

À, tiện thể tao kể cho mày nghe, tao từng đi Huế vào đúng dịp Festival Huế, không khí đúng là “chất” khỏi bàn. Mấy hoạt động văn hóa, nghệ thuật diễn ra liên tục, tha hồ mà khám phá.

Kinh thành Huế có gì nổi bật?

Mày hỏi Kinh thành Huế có gì nổi bật à? Tao nói cho mày nghe này! Khổng lồ lắm, đồ sộ lắm! Cái gì cũng hoành tráng hết!

  • Kiến trúc đỉnh cao: Cung điện nguy nga, lộng lẫy, mà tao nhớ hồi đi Huế có chụp ảnh ở điện Thái Hoà, đẹp chết đi được! Cổng thành đồ sộ, chắc chắn, cao lớn, khí thế lắm. Nhiều hoa văn tinh xảo nữa chứ, khắc cả mấy con rồng! Từng cái cột, từng viên gạch đều là lịch sử cả! Mệt muốn chết luôn ấy. Chắc mấy thằng thợ ngày xưa vất vả lắm.
  • Di sản văn hoá: Đầy những câu chuyện lịch sử, nghe kể mà rùng mình. Tao nhớ có cái gì liên quan đến vua chúa, chiến tranh, mấy chuyện cung đình rối rắm lắm. Đúng là phim cổ trang ngoài đời! Mà tao quên mất tên rồi.
  • Không gian yên tĩnh: Dù đông khách nhưng vẫn có những góc yên tĩnh để thư giãn, để cảm nhận được sự trầm mặc của lịch sử. Mấy cái hồ, ao, vườn cây xung quanh thì tuyệt vời. Không khí trong lành nữa. Tao thích nhất là ngồi uống trà ở đó, ngắm cảnh, tĩnh tâm. Thích lắm! Phải đi Huế mới thấy.

À, mà bên trong Kinh thành còn có nhiều lăng tẩm nữa, nhưng tao quên tên rồi. Hồi đó đi vội quá, chỉ chú tâm vào các cung điện thôi. Lần sau tao sẽ đi kỹ hơn. Nói chung, đến Huế mà không ghé Kinh thành thì phí cả chuyến đi! Tao thấy đáng tiền lắm. Thật sự đấy.

Kinh đô Huế nổi tiếng về cái gì?

Mày hỏi Huế nổi tiếng về cái gì à?

Để tao nói mày nghe, giữa đêm khuya thanh vắng thế này, nghĩ về Huế lại thấy một nỗi buồn man mác.

  • Di sản văn hóa: Cái này thì khỏi bàn, Huế là cả một bảo tàng sống.

  • Kiến trúc: Thành cổ, lăng tẩm, đền đài… Mấy cái đó đều là dấu tích vàng son một thời.

  • Ẩm thực: Món ăn Huế thì khỏi chê rồi, tinh tế mà đậm đà. Tao thích nhất là bún bò Huế, ăn một lần là nhớ mãi.

Nói thật, tao từng đến Huế rồi. Đi một mình lang thang trong Đại Nội, tự dưng thấy mình nhỏ bé giữa những bức tường thành cao lớn. Cảm giác như đang lạc vào một giấc mơ xưa cũ vậy.

Rồi tối đến, ngồi bên bờ sông Hương nghe ca Huế, lại thấy lòng mình nhẹ nhàng, thanh thản lạ thường.

Nhưng mà…

  • Đôi khi tao thấy Huế buồn quá.
  • Buồn vì những thứ đẹp đẽ nhất đều đã lùi vào quá khứ.
  • Buồn vì cuộc sống hiện đại đang dần làm phai mờ đi những giá trị truyền thống.

Mày thấy không, Huế đẹp thật đấy, nhưng mà cũng mang trong mình một nỗi buồn khó tả. Chắc tại vì nó đã chứng kiến quá nhiều thăng trầm của lịch sử rồi.

#Cố Đô Huế #Huế Mộng #Kinh Thành