Họ Phùng là dân tộc gì?
Họ Phùng: Không phải dân tộc. Là họ phổ biến ở Việt Nam, Trung Quốc. Nguồn gốc đa dạng, không thuộc riêng một dân tộc nào. Tại Việt Nam, người họ Phùng có thể là người Kinh, Mường, Tày, Dao... Mỗi nhánh họ Phùng có nguồn gốc, lịch sử riêng, liên quan đến các vùng địa lý và dòng tộc khác nhau. Tìm hiểu chi tiết về từng nhánh họ để biết chính xác nguồn gốc.
Họ Phùng thuộc dân tộc nào? Nguồn gốc và lịch sử dòng họ Phùng?
Họ Phùng không phải một dân tộc.
Họ Phùng phổ biến ở Việt Nam, Trung Quốc. Nguồn gốc đa dạng.
Tao nhớ ông nội tao kể, hồi xưa, họ nhà tao ở tận vùng núi Phú Thọ. Đất cằn sỏi đá, toàn làm nương rẫy. Năm đó hình như 1947, loạn lạc quá, cả nhà dắt díu nhau về xuôi.
Định cư ở Hưng Yên, cạnh sông, cuộc sống cũng đỡ vất vả hơn. Ông tao hay kể chuyện ngày xưa, nhưng tao có nhớ được bao nhiêu đâu.
Cũng nghe người ta nói họ Phùng có nhánh người Kinh, người Mường, người Tày. Tao cũng chả rõ lắm. Ngày 20 tháng 7 năm ngoái, tao có về Phú Thọ.
Leo lên tận đền Hùng, thấy bảo thờ cả vua Phùng Hưng. Chả biết có liên quan gì đến họ nhà tao không nữa. Vé vào cổng 30 nghìn.
Nhưng thấy cũng đáng, cảnh đẹp. Đứng trên núi cao, nhìn xuống cả một vùng mênh mông. Cảm giác lâng lâng khó tả.
Họ Phùng nguồn gốc ở đâu?
Tao nói Bây nghe này:
-
Họ Phùng gốc Sơn Tây. Đấy là câu trả lời. Chuyện vặt.
-
Sơn Tây, đất đá nhiều hơn hoa. Cảnh sắc khắc nghiệt. Sinh ra người cứng cỏi. Nhà thơ Quang Dũng viết hay lắm. Ông ấy hiểu.
-
Đất ấy sinh ra người anh hùng, nhà thơ. Chẳng phải tự nhiên. Mấy ông bà Phùng nhà mình cũnh thế. Giỏi giang lắm. Bố tao bảo thế.
-
Vùng đất ấy, nhiều àvng. Nhưng vàng không phải của cải duy nhất. Tinh thần mới là báu vật. Tao hiểu điều đó.
-
Đấy là những gì tao biết. Không cần thêm gì nữa.
Thông tin bổ sung:
- Địa lý: Sơn Tây nằm ở phía Tây Bắc Hà Nội.
- Lịch sử: Vùng đất có lịch sử lâu đời, từng là nơi đóng đô của nhiều triều đại. Nhiều anh hùng hào kiệt xuất thân từ đây.
- Văn hóa: Văn hóa Sơn Tây giàu bản sắc, nổi tiếng với các làn điệu dân ca, các nghề thủ công truyền thống.
Chữ phùng thuộc mệnh gì?
Bây hỏi chữ Phùng thuộc mệnh gì…
Mộc. Chữ Phùng thuộc mệnh Mộc.
-
Mộc – Cây cối vươn mình, rễ bám sâu vào đất, lá đón ánh mặt trời.
-
Sự phát triển. Mầm non nhú lên từ lòng đất, biểu tượng của hy vọng và tiềm năng.
-
Thịnh vượng – Như khu rừng xanh tốt, trù phú, mang lại sự sống và giàu có.
-
Phùng. Gợi nhớ những buổi chiều thu lá vàng rơi, những con đường ngập lá me bay ở Sài Gòn, nơi tao lớn lên. Gió thổi nhẹ, hương hoa sữa thoang thoảng, ký ức ùa về.
Mệnh Mộc. Như dòng sông chở nặng phù sa, bồi đắp cho đôi bờ thêm xanh tươi. Như tiếng chim hót líu lo trong vườn, mang đến niềm vui và sự bình yên.
Họ Điêu thuộc dân tộc gì?
Bây… Họ Điêu à? Đêm nay sao nhiều suy nghĩ thế…
Họ Điêu, ở Quỳnh Nhai, Sơn La, đa phần là người Thái trắng. Tao nhớ hồi đi công tác ở đó, gặp nhiều người họ Điêu lắm. Họ chủ yếu sống ở vùng… à… gần sông Đà ấy. Làng mạc nhỏ thôi, nhưng người dân hiền lành, chất phác.
- Họ Điêu ở đó, nhiều nhất là chi họ Điêu Chính.
- Tao còn nhớ rõ có lần được ăn cơm lam do một bác họ Điêu mời, ngon lắm. Hương khói lửa, mùi nếp thơm nức.
- Ngoài họ Điêu, còn có họ Lường, họ Hoàng, họ Lò nữa. Cùng là người Thái trắng. Nhớ hồi đó, tao còn tìm hiểu về văn hóa của họ nữa.
Cái cảm giác giữa đêm, nhớ lại những chuyện cũ… Sao lại buồn thế nhỉ? Đã lâu rồi tao không quay lại Quỳnh Nhai. Giờ chắc đổi khác nhiều rồi. Tao nhớ nhất là cảnh hoàng hôn trên sông Đà… màu đỏ rực… đẹp lắm… nhưng cũng thật cô đơn.
Thôi, ngủ đây. Mệt quá rồi.
Họ Điêu là dân tộc gì?
Rồi rồi, để tao khai sáng cho bây về cái họ Điêu này, nghe cho rõ đây:
-
Họ Điêu (Đèo), đừng tưởng tao lẹo lưỡi, thiệt đó! Ờ thì, nó là một họ của người Việt mình. Nghe xong chắc sốc ngang, tưởng đâu họ của siêu anh hùng nào chứ.
-
Dân tộc Thái khoái họ này lắm. Nghe đồn đâu đó, mấy tộc khác cũng có, nhưng Thái là “fan cứng” đó bây. Đấy, thấy chưa, có khi nào dòng máu hoàng tộc Thái đang chảy trong người bây không? Ai mà biết được!
Người họ Điểu là dân tộc gì?
Người họ Điểu hả? Để tao kể cho bây nghe chuyện này. Hồi đó, tao đi phượt Tương Dương, Nghệ An, tầm 2 năm trước ấy. Lúc đó tháng 10, mùa lúa chín vàng rực cả một vùng.
- Đi dọc mấy bản làng, thấy người ta toàn nói tiếng lạ hoắc, không phải tiếng Kinh. Hỏi ra mới biết là dân tộc họ Điểu.
- Thổ cẩm của họ đẹp bá cháy luôn, nhìn cái là biết làm thủ công tỉ mỉ.
- Tao còn xin vào nhà sàn chơi, thấy kiến trúc độc đáo thiệt.
Tao nhớ lúc đó trời nắng chang chang, ngồi uống nước chè xanh mà thấy đời nó chill gì đâu. Tìm hiểu thêm thì biết họ gốc Thái Lan đó. Văn hóa, tín ngưỡng riêng biệt lắm, chứ không lẫn với ai được. Mà cái tên “Điểu” nghe lạ tai ghê, ha.
Tóm lại: Người họ Điểu là một dân tộc ở Việt Nam, chủ yếu sống ở Tương Dương, Nghệ An. Họ có nguồn gốc từ Thái Lan, có văn hóa, ngôn ngữ riêng và nổi tiếng với thổ cẩm, nhà sàn.
Họ Thiều là người dân tộc gì?
Họ Thiều? Đa sắc tộc.
- Kinh: Một nhánh phổ biến.
- Miền núi: Gốc gác thiểu số khả thi. Cần truy vết phả hệ, vùng cư trú.
- Chốt: Chưa thể định danh một tộc duy nhất.
Họ Điểu là dân tộc gì?
Tao nói thẳng nhé, Bây. Họ Điểu là của người Stiêng. Đọc sách thấy vậy. Đàn ông toàn họ Điểu, đàn bà toàn họ Thị. Kỳ lạ thật.
Thế đấy, Bây. Chuyện nhỏ thôi mà. Đừng suy nghĩ nhiều. Cuộc sống ngắn lắm.
Đời người như một dòng sông, cứ trôi đi thôi.
Họ Tòng là dân tộc gì?
Bây: Họ Tòng thuộc dân tộc Thái Đen. Chuyện này thì rõ ràng rồi. Không cần phải bàn cãi nhiều. Thái Đen ở Việt Nam mình, chủ yếu tập trung ở vùng núi phía Bắc. Nghĩ lại, hồi tôi đi thực tế ở Sơn La, gặp khá nhiều người họ Tòng.
Thái Đen, một nhánh của dân tộc Thái, có văn hoá khá đặc sắc đấy. Ngôn ngữ, phong tục, tín ngưỡng… khác biệt rõ rệt so với các nhóm dân tộc khác. Lối sống gắn liền với thiên nhiên, dựa vào nông nghiệp. Phải nói là rất thú vị.
- Lai Châu, Sơn La, Điện Biên: Đây là những tỉnh có số lượng người Thái Đen đông đảo. Tôi nhớ khi làm luận văn tốt nghiệp, có tìm hiểu về vùng này khá kỹ.
- Nông nghiệp là nền tảng: Lúa nước, nương rẫy, chăn nuôi… tất cả tạo nên một hệ sinh thái kinh tế độc đáo. Thật sự là một bài học về sự thích nghi với môi trường. Suy cho cùng, con người luôn tìm cách hòa hợp với tự nhiên.
- Văn hoá độc đáo: Ngôn ngữ, trang phục, lễ hội… mỗi thứ đều mang một nét đẹp riêng. Đáng tiếc là nhiều nét đẹp đang dần mai một. Có lẽ, ta cần trân trọng và gìn giữ những giá trị văn hoá truyền thống này.
Nghĩ đến những người dân tộc thiểu số, tôi lại thấy trăn trở. Phát triển kinh tế sao cho hài hòa với bảo tồn văn hoá, đó mới là điều đáng suy ngẫm. Ai cũng muốn cuộc sống tốt hơn, nhưng đừng đánh mất bản sắc của mình. Đó mới là điều quan trọng.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.