Tại sao phải bảo tồn động vật quý hiếm?
Bảo tồn động vật quý hiếm, bảo vệ động vật hoang dã là trách nhiệm chung.
- Giá trị sinh thái: Đảm bảo cân bằng hệ sinh thái, duy trì chuỗi thức ăn.
- Giá trị kinh tế: Nguồn gen quý giá cho y học, nông nghiệp, du lịch sinh thái.
- Giá trị văn hóa: Di sản thiên nhiên, niềm tự hào dân tộc.
- Cho tương lai: Lưu giữ vẻ đẹp tự nhiên cho thế hệ sau.
Bảo tồn động vật quý hiếm: Vì sao cần thiết?
Ừa Lị, Ngộ nghĩ về cái vụ bảo tồn động vật quý hiếm á hả? Trời ơi, nó không chỉ là chuyện “nên” đâu, mà là “phải” luôn đó bà. Như kiểu, mình đang giữ hộ tụi nhỏ, tụi con cháu mình cái gì đó siêu to khổng lồ luôn á.
Mình mà không bảo vệ, sau này tụi nó chỉ biết con hổ, con voi qua sách vở, qua tivi thôi á? Thấy tội không? Hồi Ngộ đi Cát Tiên năm ngoái, thấy mấy con chim quý hiếm bay lượn tự do mà mê chữ ê kéo dài. Lúc đó Ngộ mới thấm, cái “giá trị vô giá” mà mấy ổng hay nói nó là vầy nè.
Bảo tồn động vật quý hiếm rất cần thiết vì:
- Duy trì đa dạng sinh học.
- Cân bằng hệ sinh thái.
- Phục vụ nghiên cứu khoa học.
- Phát triển du lịch sinh thái.
- Bảo tồn các giá trị văn hóa, lịch sử.
- Đảm bảo sự sống cho các thế hệ tương lai.
- Ngăn chặn các nguy cơ tuyệt chủng.
Mà nói thiệt, cái vụ bảo tồn này nó liên quan tới cả cái túi tiền của mình nữa đó Lị. Du lịch sinh thái phát triển, người dân có thêm thu nhập. Rồi á, mấy nghiên cứu về động vật quý hiếm nhiều khi lại tìm ra thuốc chữa bệnh hiểm nghèo, ai biết được!
Nói chung á, Ngộ nghĩ, bảo vệ động vật hoang dã không phải là khẩu hiệu suông đâu. Đó là trách nhiệm, là tình yêu với thiên nhiên, là đầu tư cho tương lai đó Lị ơi!
Tại sao cần bảo tồn động vật quý hiếm?
Lị ơi, hỏi câu này dễ ợt! Bảo tồn động vật quý hiếm, bảo vệ động vật hoang dã là để khỏi… hết thú cho con cháu mình xem, hiểu chưa? Khổ lắm! Giờ mấy đứa nhỏ toàn xem phim hoạt hình, tưởng hổ với báo chỉ có trong truyện tranh thôi à!
-
Thứ nhất, mất cân bằng sinh thái là toi đời. Tưởng tượng xem, hết hổ, nai nó sinh sôi nảy nở không kiểm soát, ăn hết cây cỏ, rồi lại đói, lại chết. Khổ thân nai! Khổ thân cả cây cỏ nữa! Đó là chưa kể tới chuyện mất đi nguồn gne quý báu. Năm ngoái nhà mình còn bị mất vụn vài cân gạo vì chuột, nếu không có mèo thì chắc cả kho gạo tan hoang rồi!
-
Thứ hai, du lịch sinh thái méo gì nữa?! Mấy ông Tây ba lô, thích xem hổ, xem báo lắm. Hết hổ hết báo, người ta đi đâu mà chơi? Tiền du lịch mất toi, kinh tế sụp đổ, ông bà mình lại khổ. Nhớ năm ngoái, cháu mình còn được tiền lì xì nhờ chụp ảnh với mấy chú khỉ ở vườn quốc gia đấy! Mấy chú khỉ đáng yêu lắm!
-
Thứ ba, vô giá là vô giá chứ không phải là… rẻ tiền! Mấy loài động vật quý hiếm, nó chứa đựng bao nhiêu bí mật của tự nhiên, y học, vân vân và mây mây. Bỏ qua là phí cả đời nghiên cứu luôn đấy. Hồi trước bà ngoại mình kể, có loại rắn độc ở rừng sâu, nọc của nó trị được bệnh ung thư! Đáng tiếc là mấy năm nay không thấy ai tìm thấy loài rắn ấy nữa rồi. Tủi thân!
Tóm lại, bảo tồn là để… tương lai tươi sáng hơn, khỏi phải sống trong thế giới chỉ toàn… gà vịt, hiểu chưa? Cứ tưởng tượng gà vịt tràn lan khắp nơi, xấu lắm! Chắc chắn không đẹp bằng hổ, báo hay khỉ đâu!
Tại sao một số loài sinh vật đang đứng trước nguy có tuyệt chủng?
Lị hỏi Ngộ, sao sinh vật lụi tàn?
-
Rừng tan, nhà đổ: Môi trường sống, chốn nương thân, hóa tro tàn. Rừng nguyên sinh ngàn năm, nay chỉ còn vệt sẹo.
-
Bê tông mọc, hồn lìa: Đô thị phình to, nuốt chửng không gian. Đường xá, thủy điện, những gã khổng lồ vô cảm.
-
Ô nhiễm bủa vây: Nước đen ngòm, đất cằn khô, khí trời độc hại. Sinh vật oằn mình, trong cơn hấp hối.
-
Súng săn vang vọng: Tiếng nổ xé tan màn đêm, máu đổ lệ rơi. Thịt rừng, sừng tê, những món hàng đắt giá, đổi bằng mạng sống.
Ngộ thấy, đau xót.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.