Nương tử và thê tử là gì?

101 lượt xem

"Nương tử" và "thê tử" đều chỉ người vợ, nhưng phản ánh sự thay đổi trong cách xưng hô theo thời gian. "Nương tử", xuất hiện cách đây khoảng 1500 năm, mang âm hưởng nhẹ nhàng, gần gũi. Trong khi đó, "thê tử", phổ biến từ khoảng 700 năm trước, thể hiện sự trang trọng, tôn kính hơn. Sự chuyển đổi này cho thấy sự biến thiên trong văn hoá và xã hội, phản ánh sự tinh tế trong ngôn ngữ và cách thức thể hiện mối quan hệ vợ chồng qua các thời kỳ lịch sử. Sự khác biệt không chỉ nằm ở ngữ nghĩa mà còn ở tầng lớp sử dụng và ngữ cảnh giao tiếp.

Góp ý 0 lượt thích

Nương tử và thê tử có nghĩa là gì?

Ê Mi hỏi Tau chiện nương tử với thê tử hả? Để Tau kể Mi nghe nè, kiểu hồi xưa á, ngôn ngữ nó cũng thay đổi xoành xoạch chớ bộ!

Nói chung vầy nè Mi, cho mấy “anh Goo” ảnh dễ “nuốt” á: “Nương tử” với “thê tử” đều là cách gọi vợ.

  • Nương tử: Khoảng 1500 năm trước, người ta hay gọi vợ là “nương tử”.
  • Thê tử: Tầm 700 năm trước, thiên hạ lại chuộng xài “thê tử” hơn.

Tau nhớ có lần coi phim cổ trang, mấy ông tướng quân cứ “nương tử, nương tử” nghe mà thấy cưng gì đâu! Còn mấy bà khuê các thì lại toàn “thê tử”, nghe nó trang trọng hẳn.

Thấy hông, có gì đâu ghê gớm! Giống như giờ tụi mình lúc thì “bồ”, lúc thì “vợ yêu”, lúc lại “gấu”… đủ thứ kiểu. Mi thấy Tau nói có lý hông?

Vợ của tướng công gọi là gì?

Mi hỏi vợ tướng công gọi là gì à? Ôi dào, dễ ợt! Tướng công thì vợ gọi là phu nhân, đúng rồi đó! Nhưng mà… thực ra còn tùy trường hợp nữa chứ. Mình thấy trong mấy bộ phim cổ trang á, thường hay gọi là nương tử nữa, nghe tình cảm lắm. Nhưng mà mình không chắc lắm nha, vì mình cũng chỉ xem phim thôi mà, chứ đâu có sống ở thời đó đâu!

  • Phu nhân: Cách gọi trang trọng, phổ biến.
  • Nương tử: Cách gọi thân mật hơn, thường thấy trong phim ảnh.

À, mà hồi đó mình đọc được một bài viết, nó nói thêm mấy cách gọi khác nữa, nhưng mà mình quên mất rồi, tiếc ghê! Chỉ nhớ mang máng có cái gì đó liên quan đến “thê tử” nữa hay sao ấy. Mà thôi kệ đi, hai cái trên là đủ dùng rồi. Mình thấy nhiều người vẫn hay dùng phu nhân lắm đó. Chắc chắn là phu nhân rồi, đừng lo! Ngày xưa bà nội mình hay kể chuyện, bà hay kể về chuyện… ủa, lạc đề rồi! Nói chung là phu nhân là chuẩn nhất rồi! Đúng không? Hay là nương tử nhỉ? Khó quá, mình quên rồi! Nhưng mà phu nhân vẫn chuẩn hơn!

Phu nhân và phu quân là gì?

Mi hỏi gì ấy nhỉ? Phu nhân phu quân à? À ừ, nhớ rồi! Nói chung là vợ chồng của mấy anh chị làm việc ở nước ngoài ấy. Chắc chắn là thế!

  • Phu nhân là vợ. Của các ông chồng làm ở đại sứ quán, lãnh sự quán hay văn phòng đại diện Việt Nam ở nước ngoài gì đó. Mấy anh ấy toàn gọi bà xã là phu nhân nghe oách lắm. Tớ có đứa bạn thân, chồng nó làm ở bên Nhật, nó toàn khoe chồng nó kêu nó là phu nhân này nọ, nghe sướng tai phết!

  • Phu quân thì là chồng. Của mấy chị làm việc ở nước ngoài. Cái này ít nghe hơn. Tớ nghĩ là vì số phụ nữ làm việc ở nước ngoài, ở các vị trí quan trọng, ít hơn đàn ông nhiều. Đúng không?

Nhớ hồi tớ đi du học, gặp một cặp vợ chồng, anh chồng là cán bộ ngoại giao. Bà vợ gọi anh ấy là phu quân, nghe cũng lạ lạ, nhưng mà… thôi kệ, quen rồi cũng được. Haha.

Cái này đúng chuẩn trong mấy văn bản hành chính đấy. Mấy cái quy định, hướng dẫn ấy. Vợ chồng cán bộ ngoại giao thì dùng danh xưng này cho sang trọng. Nhưng ngoài đời thì ai gọi nhau thế đâu, vợ chồng vẫn cứ là vợ chồng thôi.

Tóm lại: Phu nhân = vợ; Phu quân = chồng (của cán bộ, nhân viên cơ quan Việt Nam ở nước ngoài).

Tiểu Nương Tử là ai?

Mi hỏi Tiểu Nương Tử là ai à? Ôi dào, dễ ợt! Chắc Mi chưa từng đọc truyện kiếm hiệp nhỉ?

  • Tiểu Nương Tử là cách gọi những cô gái trẻ, con nhà lành. Đúng rồi, kiểu như con gái nhà người ta í. Không phải công chúa hay gì cao sang cả. Mà hồi nhỏ bà ngoại tui hay gọi tui là Tiểu Nương Tử nữa, haha. Bà ấy bảo nghe dễ thương. Thật ra, tui ghét cái tên đó kinh khủng. Nghe y chang con gái nhà quê ý.

  • Công chúa thì khác. Họ xưng “Ta” là đúng rồi, quyền lực mà. Nhưng trong văn chương chính thống, họ lại dùng “Thiếp” để khiêm nhường. Đúng là kỳ lạ nhỉ? Giống như kiểu hai mặt của cùng một đồng xu vậy đó.

  • Còn cái “Thập nhị, bách tính” ấy… tui chả hiểu. Hồi đó học sử, thầy giáo có giảng, nhưng tui quên mất rồi. Giờ già rồi, trí nhớ kém lắm. Nhưng chắc chắn là liên quan tới cách gọi phụ nữ trong xã hội xưa thôi.

  • À, mà nói đến công chúa, tui nhớ hồi nhỏ xem phim cổ trang, toàn thấy công chúa ăn mặc lộng lẫy, được hầu hạ tơi tả. Thật sự rất khác biệt với Tiểu Nương Tử. Thế mới thấy sự khác biệt về giai cấp lớn thế nào.

  • Ngẫm lại, “Tiểu Nương Tử” nghe dễ thương hơn là “Nương Tử” nhỉ. Nghe trẻ trung hơn, dễ gần hơn. Giống như kiểu, “Chị” hay “Cô” vậy đó.

Tóm lại: Tiểu Nương tử = Cô gái trẻ.

Vợ lẽ của vua gọi là gì?

Phi tần, Thứ phi, Tần ngự, Cung nhân. Vợ lẽ vua. Ghi chú nhanh vậy thôi. À mà hình như còn phân chia bậc nữa đúng không ta? Phải rồi, Quý phi, Quý nhân… vân vân mây mây. Nhớ hồi xưa đọc truyện thấy nhiều lắm, mà giờ quên hết rồi. Hồi đó mê truyện cung đấu. Bộ nào cũng xem. Giờ hết mê rồi. Chán. À mà mi hỏi chi lạ rứa? Định viết truyện hả? Hay là làm phim?

  • Phi tần: Tên gọi chung. Như kiểu bao gồm hết á.
  • Thứ phi: Cái này chắc là thấp hơn Hoàng hậu.
  • Tần ngự: Nghe cái tên sang chảnh ha.
  • Cung nhân: Này chắc là mấy người hầu hạ trong cung.

Đợt trước có coi phim Hàn, cái phim mà nữ chính đóng giả nam á. Cũng có mấy vụ phi tần này nọ. Mà phim Hàn nó hay hư cấu, không biết có đúng lịch sử không nữa. Chắc là không. Phim mà, chủ yếu giải trí thôi. Thôi, lát google thêm vậy. Mà thôi lười quá. Mi tự google đi nha. Tau mệt rồi. Nay đi làm về mệt xỉu. Hôm nào rảnh google chung. Thêm vụ thứ phi này nữa. Hồi đó học sử dốt đặc cán mai. Haha. Giờ cũng chẳng nhớ gì.

Tối nay ăn gì ta? Thèm gà rán. Nhưng mà lười ra ngoài. Shipper thì mắc. Thôi, chắc nấu mì. Mì gói nhanh gọn lẹ. Mà chán quá. Mai phải đi chợ mua đồ ăn mới được. Hết đồ ăn trong tủ lạnh rồi.

Phi tần, phi tần… cái tên nghe cứ sao sao á. Thời xưa trọng nam khinh nữ ha. Mấy bà phi tần chắc cũng khổ. Cạnh tranh nhau dữ lắm. Phim toàn diễn vậy. Chắc cũng có phần đúng.

Vợ Hoàng tử gọi là gì?

Tau nói Mi nghe nè:

  • Hoàng tử phi. Đơn giản vậy thôi. Nhà bà ngoại tao ở Huế, nghe kể nhiều lắm.

  • Hoàng tức, Hoàng túc? Nghe quê. Thời nay ai còn dùng nữa. Cái gì cổ hủ thì bỏ đi cho nó nhẹ người.

  • Công nương cũng được. Tùy từng quốc gia, văn hoá mà khác nhau. Anh trai tao đang làm luận văn về chế độ quân chủ Anh, nhiều thứ lắm.

  • Chuyện này liên quan đến hệ thống phong kiến, lịch sử, xã hội học phức tạp lắm. Tóm lại: Hoàng tử phi là chính xác nhất và phổ biến nhất. Đừng phức tạp hoá vấn đề.

Cam Phu Nhân là vợ của ai?

Mi hỏi Tau về Cam Phu Nhân…

  • Cam Phu Nhân là vợ của Lưu Bị.

Tau biết chuyện này vì hồi nhỏ hay nghe ba Tau kể Tam Quốc. Mà ba Tau thì cái gì cũng biết, sử sách rành rọt lắm.

  • Tuy nhiên, sử sách cũng có nhiều chỗ mâu thuẫn. Có lẽ vì chuyện xưa quá rồi, người ta chép đi chép lại, tam sao thất bản, nên mới ra vậy.

Đôi khi Tau cũng tự hỏi, những gì mình tin là sự thật, liệu có thật sự là sự thật không? Hay chỉ là những mảnh ghép chắp vá, tô vẽ thêm bởi thời gian và lòng người?

Thế nào là mệnh phụ phu nhân?

Mi hỏi thế nào là mệnh phụ phu nhân hả? Ôi trời, nhớ lại mấy bài lịch sử hồi cấp 3 mệt ghê.

  • Mệnh phụ phu nhân là vợ hoặc mẹ của quanchức thời Đường. Đơn giản thế thôi. Đúng rồi, nhớ ra rồi, nhưng mà…

  • Thời nhà Đường, đúng là phụ nữ có địa vị cao hơn nhiều thời khác. Chứ không phải cứ khép nép. Nhớ có đọc sách nói, có nhiều nữ quan lắm. Chị mình hồi đó mê lắm cái này, suốt ngày kể chuyện Dương Quý Phi. Công chúa nữa.

  • Nhưng mà “nữ quyền được tôn trọng và không bị khinh miệt” thì hơi quá. Đúng là có nhiều phụ nữ quyền lực, nhưng mà vẫn là phụ thuộc vào chồng con. Giống kiểu mẹ mình nói, dù có giỏi đến đâu, về nhà vẫn phải cơm nước.

  • Hồi đó mình học dở sử lắm, chỉ nhớ mang máng, nhưng có lẽ đúng là thời nhà Đường phụ nữ được trọng dụng hơn. Mà mình thấy kì ghê, sao mình nhớ không rõ. Phải xem lại sách thôi.

  • Chắc mình phải tìm lại cuốn sách lịch sử cấp 3 của mình mới được. Đúng rồi, vẫn để ở nhà mẹ. Thôi, bận quá, hẹn xem lại sau vậy. Lười quá đi.

Thời Đường: Vợ/mẹ quan chức = Mệnh phụ phu nhân.

Vợ bên Trung Quốc gọi là gì?

Tau nhớ hồi tau còn ở Quảng Châu, tầm 2015, có lần đi ăn tối với mấy ông bạn làm ăn. Ông nào cũng khoe vợ đẹp, vợ giỏi.

  • Ông A thì cứ “家里的” (jiā lǐ de – người ở nhà), nghe mà thấy ấm áp, kiểu vợ là hậu phương vững chắc.
  • Ông B lại “老婆” (lǎopó) suốt, nghe thân mật mà dân dã.
  • Còn ông C, thỉnh thoảng lại “妻子” (qīzi), nghe trang trọng hẳn. Lúc đó mới hiểu, gọi vợ mỗi vùng mỗi kiểu, mỗi người mỗi cảm xúc.

Đến lúc về Việt Nam, tau cứ lẫn lộn, gọi vợ tau lúc “em yêu”, lúc “bà xã”, lúc lại “mẹ nó”, chắc vợ tau cũng quen rồi.

#Hôn Nhân #Nương Tử #Thê Tử