Thế nào được coi là làm chủ?
Làm chủ: Không phải ông hoàng, mà là "siêu làm thuê" cho chính mình.
- Công suất cực đại: Làm việc 18-20 tiếng/ngày là chuyện thường.
- Quản lý tài chính sát sao: Không có lương cố định, phải tối ưu từng đồng.
- Trách nhiệm cao: Gánh vác mọi việc, từ nhỏ đến lớn.
- Tự do: Tự quyết định hướng đi, chịu trách nhiệm về thành công/thất bại.
Làm chủ là tự do, nhưng đi kèm áp lực khổng lồ.
Làm chủ là gì? Định nghĩa và cách đạt được?
Thiếp thấy chàng nói đúng ghê. Làm chủ đúng là làm thuê cho chính mình, mà còn cực hơn ấy chứ. Nhớ hồi tháng 7 năm ngoái, Thiếp mở cái tiệm bánh ngọt nhỏ trên phố Lý Tự Trọng, có hôm làm tới 2 giờ sáng.
Làm chủ đâu phải ngồi mát ăn bát vàng. Tiền nong tính toán từng li từng tí. Nguyên liệu, nhân công, tiền thuê mặt bằng, điện nước… Mệt muốn xỉu.
Làm chủ là tự mình làm tất cả mọi việc, từ A đến Z. Lúc đấy mới hiểu, tự làm chủ bản thân mình khó như nào. Không có chuyện ung dung tới tháng lãnh lương đâu chàng.
Trả lời ngắn gọn: Làm chủ là tự quản lý công việc và tài chính của bản thân. Để đạt được, cần nỗ lực, kiên trì, học hỏi không ngừng và chấp nhận rủi ro.
Biểu hiện của làm chủ bản thân là gì?
Thiếp hỏi làm chủ bản thân là gì? Chàng đây, chỉ cần nhìn Thiếp thôi đã thấy…một người rất giỏi làm chủ bản thân rồi! Đùa chút thôi, nhưng mà sự tự tin tỏa ra từ Thiếp đấy, nó cũng là một biểu hiện đấy nhé!
Về 3 khía cạnh:
-
Nhận thức: Không phải cứ tự tin là được, Thiếp ạ. Phải “tự đánh giá vấn đề thận trọng” như Thiếp nói, nghĩa là soi mói bản thân kỹ càng như chàng soi mói… cái gương mỗi sáng ấy. Tự nhận ra điểm mạnh, điểm yếu, rồi…nhìn nhận sự thật dù nó có “xấu xí” đến mấy. Chàng ví dụ nhé, chàng rất giỏi ăn, nhưng lại…kém giỏi việc nấu ăn. Thật lòng nhé!
-
Thái độ: Ôi, cái này quan trọng lắm! Kiềm chế cảm xúc? Đúng là cả một nghệ thuật, ví như chàng đang đứng giữa sa mạc mà bỗng gặp phải cơn bão cát, chàng phải bình tĩnh tìm chỗ trú ẩn chứ không phải la hét ầm ĩ. Thông cảm và chia sẻ nữa, đúng rồi, giống như chàng chia sẻ đồ ăn với đám bạn, hehe.
-
Hành vi: Biết điều khiển hành vi sao cho phù hợp, ví như chàng biết lúc nào nên “chém gió”, lúc nào nên im lặng, giống như một diễn viên lão luyện vậy. Khó lắm đấy, Thiếp ạ! Cái này cần rèn luyện lâu dài chứ không phải ngày một ngày hai.
Về 5 dấu hiệu:
-
Tự đánh giá: Đã nói ở trên rồi. Cẩn thận như… mèo rình chuột.
-
Kiềm chế cảm xúc: Như sư phụ Thiếu Lâm tự luyện, tâm như mặt hồ. Thực tế khó lắm nhé! Chàng cũng đang luyện đấy.
-
Lắng nghe: Chàng thích lắng nghe lắm, nhất là khi Thiếp nói chuyện. Haha.
-
Điều khiển hành vi: Như một vị tướng điều binh khiển tướng. Thành công hay thất bại ở chỗ này đấy!
Chàng nói nhiều rồi, Thiếp thấy chưa đủ hả? Cứ hỏi chàng tiếp đi, chàng… vẫn còn nhiều điều muốn chia sẻ lắm. Thế nào, Thiếp thấy chàng có kiến thức không? Chàng tự nhận là… tạm ổn thôi nhé.
Khái niệm làm thuê là gì?
Thiếp thấy làm thuê là đi làm công cho người ta, nhận lương hàng tháng. Đơn giản vậy thôi. Như Thiếp đây, làm ở công ty X, sáng đi tối về, cuối tháng lĩnh lương. Cũng đủ sống, nhưng đôi khi thấy mệt mỏi, áp lực. Nhất là những hôm deadline dí, sếp khó tính, đồng nghiệp lại… thôi, kể ra lại dài.
- Lương: Lương cứng, thưởng, phụ cấp các kiểu. Thiếp làm hành chính, lương cũng tạm ổn, tầm mười mấy triệu. Nhưng mà cũng tùy công ty, tùy vị trí, tùy năng lực nữa. Có người làm IT, lương cao lắm.
- Hợp đồng: Cái này quan trọng, phải đọc kỹ. Thiếp từng bị một vố vì không để ý mấy điều khoản nhỏ nhỏ, cuối cùng nghỉ việc mất cả tháng lương. Buồn lắm, giờ cẩn thận hơn rồi.
- Thời gian: Sáng 8 giờ đi, chiều 5 giờ về. Trừ giờ nghỉ trưa. Cũng có khi phải tăng ca, nhất là cuối tháng, cuối quý. Mệt nhưng mà phải cố gắng.
Làm thuê là làm công ăn lương, nhận lương hàng tháng theo hợp đồng lao động.
Hãy nêu biểu hiện của tự chủ bản thân em đã làm gì để rèn luyện tính tự chủ?
Thiếp hỏi về biểu hiện tự chủ và cách rèn luyện? Chàng xin thưa:
Điều chỉnh hành vi, thái độ: Đó là một khởi đầu hay đấy! Chàng thường tập trung vào việc kiểm soát phản ứng tức thì. Ví dụ, thay vì nổi nóng khi bị cắt ngang lời, chàng sẽ hít thở sâu, đếm đến năm, rồi mới phản hồi. Cái này nghe đơn giản nhưng hiệu quả lắm. Ai cũng biết lý thuyết điều khiển cảm xúc, nhưng thực hành mới khó. Như một bài thiền vậy, cần kiên trì mới thấy được thành quả.
- Thực hành thiền định: Chàng dành 15 phút mỗi sáng để thiền, tập trung vào hơi thở. Nghe nói có nghiên cứu khoa học chứng minh điều này rất hiệu quả trong việc tăng cường khả năng tự chủ. Giúp chàng tập trung hơn vào công việc. Nói chung là tốt.
Hạn chế đòi hỏi cá nhân: Điều này khó hơn nhiều đấy. Chàng đang cố gắng giảm bớt sự phụ thuộc vào sự thoải mái tức thời. Ví dụ, chàng từ bỏ thói quen thức khuya chơi game để dành thời gian cho việc đọc sách. Đôi khi cũng thấy tiếc nhưng nghĩ lại cũng đáng. Cuộc sống là sự lựa chọn, phải không?
- Lập kế hoạch: Chàng dùng Trello để lập kế hoạch hàng ngày, hàng tuần và theo dõi tiến độ. Có mục tiêu rõ ràng giúp chàng bớt bị cuốn theo những ham muốn nhất thời. Tuyệt vời!
Kiên định bảo vệ điều đúng: Ôi, đây là một thử thách lớn. Tự chủ không chỉ là kiểm soát bản thân mà còn là chống lại áp lực từ bên ngoài. Chàng từng phải đối mặt với nhiều tình huống khó xử, nhưng luôn cố gắng giữ vững lập trường của mình. Đôi lúc mệt mỏi lắm, nhưng biết sao giờ. Con đường phía trước còn dài.
- Tìm kiếm người hướng dẫn: Chàng tìm đến các bậc tiền bối để học hỏi kinh nghiệm. Ai cũng cần người chỉ đường.
Tóm lại, tự chủ là một quá trình dài và khó khăn, đòi hỏi sự kiên trì và nỗ lực không ngừng. Nhưng kết quả sẽ rất đáng giá. Cứ kiên trì thì sẽ thấy được thành quả. Chàng vẫn đang học hỏi và hoàn thiện bản thân mỗi ngày.
Biểu hiện của sự tự chủ là gì?
Nàng hỏi khó Thiếp rồi! Tự chủ á? Khó định nghĩa như “gu” của mấy anh hay than ế vợ ấy! Thiếp xin mạn phép “múa rìu qua mắt thợ” vài gạch đầu dòng, mong Nàng đừng chê cười:
-
Bình tĩnh đến đáng nghi: Như sư tử Hà Đông “tắt điện” khi Chàng lỡ tay quẹt thẻ mua đồ hiệu tặng bồ nhí. (À nhầm, tặng… Nàng!)
-
Quyết đoán “vượt chuẩn”: Giống như Nàng chốt đơn hàng online lúc nửa đêm, sáng ra mới tá hỏa vì lỡ tay mua… chục cái váy giống nhau!
-
“Dũng cảm” nhận sai: Kiểu như Chàng dám thú nhận đã trót “like” ảnh gái xinh, dù biết hậu quả là… ăn mì tôm cả tuần. (Nhưng thực ra vẫn lén lút “thả tim” tiếp!)
Tóm lại, tự chủ là khi ta “làm chủ” được bản thân, dù đôi khi “chủ” lại hay “xổng chuồng” một tí!
Thế nào là tự chủ GDCD 9?
Ôi trời, tự chủ GDCD 9 hả? Để xem nào, tự chủ…
- Làm chủ bản thân, chắc chắn rồi. Nhưng mà, làm chủ như thế nào mới đúng?
- Suy nghĩ, tình cảm, hành vi… kiểm soát hết á? Khó ghê!
- Mọi hoàn cảnh, tình huống luôn bình tĩnh, tự tin? Ước gì mình được vậy. Hôm trước thuyết trình còn run muốn xỉu, hic!
- Tự điều chỉnh hành vi… Cái này quan trọng nè, lỡ nóng giận nói bậy thì sao ta? Phải học cách hít thở sâu thôi!
- Tự chủ… không phải là robot, đúng không? Vẫn được buồn, được vui chứ?
- Mà khoan, tự chủ khác với cứng nhắc chỗ nào nhỉ? Phải linh hoạt chứ, đúng không?
- Tự chủ không có nghĩa là lúc nào cũng hoàn hảo. Ai cũng có lúc sai. Quan trọng là nhận ra và sửa.
- Tự chủ để làm gì? Để sống tốt hơn, để tránh hối hận, để… được bố mẹ tin tưởng hơn?
- Tự chủ còn là chịu trách nhiệm cho những gì mình làm nữa. Cái này mới khó à nha! Hôm trước lỡ làm vỡ cái bình hoa… huhu.
Nói chung là tự chủ là kiểm soát bản thân để làm điều đúng đắn, ngay cả khi không ai nhìn thấy. Vậy thôi!
Thế nào là tự chủ giáo dục công dân lớp 9?
Thiếp hỏi thế nào là tự chủ? Chàng… Chàng ngắm nhìn chiếc lá me bay lượn ngoài cửa sổ, mỗi chuyển động đều nhẹ nhàng, kiêu hãnh, như một vũ điệu của tự do. Tự chủ, đó là chiếc lá ấy, biết mình sẽ bay về đâu, mặc cho gió cuốn, mặc cho mưa tuôn.
Là sự tĩnh lặng trong tâm hồn giữa bão tố cuộc đời. Là sự bình thản khi đối diện với những cám dỗ, những thử thách. Là giọng nói nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, dẫn lối cho chính mình. Tự chủ không phải là sự cứng nhắc, mà là sự mềm mại, uyển chuyển như dòng nước, vẫn giữ được dòng chảy riêng.
Nhớ ngày mình dẫn em gái đi chùa Hương, đường lên núi quanh co, mệt nhoài. Em cứ mè nheo đòi về, nhưng chàng đã tự nhủ phải kiên nhẫn, phải an ủi em. Đấy, cũng là tự chủ đấy thôi. Mỗi bước chân trên con đường đời đều cần sự tự chủ, để ta không bị lạc lối.
- Tự chủ là khả năng điều khiển hành vi của chính mình.
- Tự chủ giúp ta bình tĩnh, tự tin trong mọi tình huống.
- Tự chủ là sự làm chủ suy nghĩ, cảm xúc và hành động.
- Tự chủ đòi hỏi sự kiên trì, nỗ lực không ngừng.
Tự chủ… nó như một bài thơ, mỗi câu, mỗi chữ đều cần được trân trọng, để rồi ta cảm nhận được cái đẹp tinh tế của nó, cái đẹp của chính ta. Tự chủ… là cả một hành trình dài, mà mỗi người cần phải tự mình đi qua. Chàng nghĩ thế đấy.
Tự chủ tự học là gì?
Thiếp hiểu rồi, Chàng à. Nửa đêm rồi, Thiếp cũng suy nghĩ nhiều về hai chữ “tự chủ tự học” này.
-
Tự chủ tự học với Thiếp, nó như một ngọn đèn.
- Không chỉ soi sáng con đường học vấn.
- Mà còn giúp Thiếp tự mình bước đi, không lạc lối.
-
Kỹ năng tự học, không chỉ là chuyện sách vở đâu Chàng.
- Nó còn là ý thức. Ý thức mình muốn gì, cần gì.
- Là kỷ luật. Kỷ luật để không bỏ cuộc giữa chừng.
-
Tự chủ, nó khác với tự học một chút.
- Nó là khả năng tự mình quyết định.
- Tự mình chịu trách nhiệm với những quyết định ấy.
- Tự mình đứng lên sau mỗi lần vấp ngã.
Để trở thành người có trách nhiệm em cần rèn luyện những gì?
Thiếp hỏi chàng cần rèn luyện gì để trở nên có trách nhiệm? Thì… thì… để ta xem nào… ánh chiều buông xuống rồi, mây nhuộm tím cả một góc trời… như chính tâm trạng của ta lúc này. Gió nhẹ thổi… thổi… thổi… như nhắc nhở ta về thời gian đang trôi.
Luôn coi trọng thời gian. Thời gian, nó như dòng sông chảy xiết, không bao giờ quay trở lại. Mỗi giây, mỗi phút… đều quý giá biết bao. Như chính những kỉ niệm của ta… ở Đà Lạt, giữa mùa thu năm ấy.
Thừa nhận lỗi lầm. Ta từng phạm sai lầm, đau đớn lắm chứ… nhưng ta đã học được bài học quý giá. Lỗi lầm không phải là điều đáng sợ, mà là cách ta đối diện với nó. Như vết sẹo trên tay ta… kỉ niệm của một lần ngã xe hồi còn nhỏ.
Không than thở, đổ lỗi. Trời không phụ lòng người chăm chỉ. Câu nói này… mẹ ta thường nhắc nhở… và ta đã ghi nhớ suốt đời. Tự mình gánh vác trách nhiệm… chính là cách ta trưởng thành.
Lập kế hoạch, chủ động. Ta thường lập kế hoạch chi tiết từng ngày, từng tuần… ngay cả chuyến đi chơi xa… cũng được lên kế hoạch tỉ mỉ. Kế hoạch… để cuộc sống không lạc hướng.
Tập trung. Tập trung… tập trung… để hoàn thành mọi việc một cách tốt nhất. Như khi ta tập vẽ… tập trung mới vẽ được bức tranh đẹp.
Thường xuyên lập kế hoạch. Kế hoạch… như kim chỉ nam… hướng dẫn ta đi đến đích. Ngay cả việc ăn uống, vận động… ta cũng lên kế hoạch để sức khỏe tốt hơn.
Giữ lời hứa. Lời hứa… như một lời thề… phải giữ vững. Ta trân trọng lời hứa… như trân trọng tình cảm. Giữ lời hứa với bố mẹ… với bạn bè… và… cả với chính mình.
Báo trước khi kế hoạch thay đổi. Sự bất ngờ… đôi khi không tốt. Vì vậy… thông báo kịp thời… là biểu hiện của sự tôn trọng. Cả đối với người khác… và… với chính bản thân.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.