Tại sao có tên là đèo Prenn?

65 lượt xem

Đèo Prenn mang tên từ Buôn Prenn, một làng người K’Ho nằm trên sườn đèo. "Prean" trong tiếng K’Ho chỉ thác nước hoặc đá, phản ánh địa hình nhiều thác và đá lớn đặc trưng nơi đây. Tên gọi ban đầu của làng dần phổ biến, trở thành tên gọi chung cho cả đèo và buôn, tạo nên tên gọi Đèo Prenn quen thuộc ngày nay. Sự kết hợp giữa địa hình ấn tượng và tên gọi giàu ý nghĩa văn hoá đã tạo nên sự đặc sắc riêng cho địa danh này.

Góp ý 0 lượt thích

Đèo Prenn: Nguồn gốc tên gọib í ẩn?

Trả lời Bây nè: Đèo Prenn á, tao nhớ hồi đi Đà Lạt tháng 7/2022, trời mưa lất phất, lạnh muốn xỉu. Cảnh đẹp thì đẹp thiệt, đường đèo quanh co, thông reo vi vu. Tao còn ghé quán cóc ven đường làm ly cà phê nóng cho ấm bụng, hình như 30 ngàn. Nghe ông chủ quán bảo cái tên Prenn là do buôn làng người K’Ho ở đó đặt.

Chắc tại nhiều thác, nhiều đá nên người ta gọi vậy á. Tao thấy cũng hợp lý, vì hồi đó đi qua thấy đá với thác nước nhiều thiệt. Tao thấy nhiều người cứ hay thắc mắc về nguồn gốc cái tên, cơ mà tao thấy đơn giản mà, kiểu đặt tên theo địa hình, đặc điểm vùng miền thôi. Hồi đó tao còn thấy có mấy cái bảng chỉ dẫn ghi “Buôn Prenn” nữa.

Thông tin về Đèo Prenn: Tên gọi bắt nguồn từ Buôn Prenn (làng người K’Ho). “Prean” trong tiếng K’Ho nghĩa là “thác” hoặc “đá”.

đèo Prenn có gì đẹp?

Okay để tao kể cho bây nghe về đèo Prenn nhá! Ờm, nói sao ta…

  • Cảnh đẹp thì khỏi bàn cãi luôn. Đường đèo uốn lượn kiểu chữ S á, rồi hai bên là rừng thông bạt ngàn. Đi vào mùa mưa thì có khi còn thấy sương mù giăng kín, ảo diệu lắm. Tao hồi trước đi xe máy lên, dừng lại chụp hình muốn cháy máy luôn á!

  • Có thác Datanla gần đó nữa. Chơi máng trượt xuống thác phê hết sẩy. Mà hình như giờ giá vé hơi chát thì phải, để tao nhớ lại coi… à mà thôi, quên rồi!

  • Còn có cái gì nữa ta? À, ngay chân đèo có cái khu du lịch gì đó, cũng được lắm. Có mấy trò chơi với lại nhà hàng, quán xá các kiểu.

  • Đường đi cũng khá dễ. Nhưng mà phải cẩn thận mấy khúc cua gắt nha. Nhất là mấy bạn mới lái xe á.

Nói chung là nếu bây có dịp lên Đà Lạt thì nên đi đèo Prenn một lần cho biết. Đảm bảo không thất vọng đâu!

Đi Đà Lạt nhớ ghé mấy quán ăn vặt ở chợ đêm nha. Tao ghiền bánh tráng nướng với sữa đậu nành ở đó lắm luôn á!

Tại sao có tên Đà Lạt?

Ugh, Đà Lạt… sao lại Đà Lạt nhỉ?

  • “Đạ Lạch”! À, nhớ rồi. Người Thượng gọi.
  • “Dak” là nước, đúng không?
  • Người Lạt… người Cơ Ho… “nước của người Lạt”
  • Mà sao lại người Lạt? Lạc Dương liên quan gì?
  • Thác Cam Ly… chảy hướng Bắc Nam… Hồ Than Thở… oimeoi…

Thật ra, cái tên cũng hay đấy chứ. Tự nhiên, kiểu… núi rừng. Nhưng mà sao hồi xưa lại nghĩ ra được nhỉ? Người ta có nghĩ nhiều như tao không? Haizzz…

Đi Đà Lạt qua đèo gì?

Tao trả lời Bây này:

Đi Đà Lạt, à? Tao đi qua đèo Prenn hồi tháng 5 năm ngoái. Lúc đó trời mưa lâm thâm, sương mù dày đặc, đúng kiểu phim kinh dị ấy. Lạnh thấu xương! Xe cứ cua cua trên đường đèo, lòng cứ nơm nớp lo sợ. Tuyệt vọng vãi cả ra. Nhưng mà, cảnh đẹp thiệt sự. Cây thông hai bên đường, xanh um, phủ sương mờ ảo. Đỉnh đèo nhìn xuống, thấy cả thành phố Đà Lạt nằm gọn trong thung lũng. Tuyệt vời!

  • Đèo Prenn: ầGn thành phố, dễ đi.
  • Đèo Mimosa: Nghe nói đẹp hơn, nhưng xa hơn.
  • Đèo Bảo Lộc: Hùng vĩ nhất, nhưng đường xa nhất. Chắc tao sẽ thử lần sau.

Mà nói chung, mỗi đèo có một vẻ đẹp khác nhau. Tùy thuộc vào thời điểm, thời tiết, và sở thích của mỗi người nữa. Tao thích đèo Prenn vì nó gần, tiện. Nhưng nếu có thời gian, tao muốn thử đi qua đèo Mimosa xem sao.

Thêm nữa, nhớ chuẩn bị áo ấm khi đi qua đèo nhé Bây. Lạnh lắm! Tao quên mang áo khoác, run cầm cập cả người. May mà có cái khăn len quàng cổ, đỡ phần nào. Đấy, kinh nghiệm xương máu đấy! Đừng để như tao nhé.

Thông tin bổ sung:

  • Đèo Prenn: Nằm gần thành phố Đà Lạt, độ dốc vừa phải.
  • Đèo Mimosa: Nằm xa hơn, có nhiều đoạn quanh co hơn, cảnh quan thơ mộng hơn.
  • Đèo Bảo Lộc: Thuộc tuyến đường dài hơn, đường đèo hiểm trở, toàn cảnh quan hùng vĩ.

Đà Lạt cao bao nhiêu so với mặt nước biển?

Bây hỏi Đà Lạt cao bao nhiêu à? Tao cho bây con số luôn nè: 1.500 mét so với mực nước biển. Ngắn gọn, súc tích, khỏi lăn tăn.

  • Độ cao này quan trọng lắm đó: Nó quyết định khí hậu mát mẻ quanh năm của Đà Lạt, khác hẳn mấy chỗ nóng nực khác.
  • Không chỉ có 1.500 mét: Xung quanh Đà Lạt còn có núi non trùng điệp, chỗ cao chỗ thấp.

Còn về “quần hệ…” mà bây nhắc đến, thì nó là cả một hệ sinh thái phức tạp, bao gồm rừng thông, thác nước, hồ, suối… tạo nên vẻ đẹp đặc trưng của Đà Lạt. Mà thôi, nói sâu quá lại thành lan man.

À, mà bây có biết không? Chính cái độ cao này đã khiến người Pháp ngày xưa chọn Đà Lạt làm nơi nghỉ dưỡng đó. Họ bảo khí hậu ở đây “tốt cho sức khỏe”. Đấy, đôi khi độ cao lại quyết định cả một vùng đất, một lịch sử.

Đà Lạt thường gọi là gì?

Bây hỏi Đà Lạt gọi là gì hả? Tao nói cho nghe, thành phố ngàn hoa chứ gì nữa! Nghe điệu đà chưa? Nhưng mà, tao thấy mấy cái tên khác cũng bá đạo lắm!

  • Thành phố mù sương: Giống như phim kinh dị ấy, cứ mờ mờ ảo ảo, lúc nào cũng giăng kín sương mù. Tao đi Đà Lạt mấy lần, đã bị lạc đường vì sương mù dày đặc đến nỗi không thấy đường về nhà nghỉ! Khổ lắm!
  • Thành phố ngàn thông: Nghe oách lắm, nhưng thực ra toàn thông thôi, chứ không phải loại cây khác. Cứ tưởng tượng cả một rừng thông bạt ngàn, giống như trong truyện cổ tích ấy! Nhưng mà nhiều thông quá, nhiều khi thấy… chán!
  • Xứ hoa Anh Đào: Này thì lãng mạn! Nhưng hoa anh đào ở đây chắc không bằng Nhật Bản đâu. Tao thấy hoa ở Đà Lạt chủ yếu là các loại hoa khác, hoa anh đào chỉ là “chú nhóc” trong dàn hoa rực rỡ!
  • Tiểu Paris: Đấy, nghe sang chảnh chưa kìa! Nhưng mà, tao thấy nó chỉ giống Paris ở chỗ… có nhiều hoa thôi. Khác xa Paris thực sự rồi!

Tóm lại, Đà Lạt có nhiều tên lắm, nhưng thành phố ngàn hoa vẫn là hay nhất, đúng chất thơ mộng của vùng đất này. À, quên nữa, Đà Lạt còn là thiên đường rau sạch nữa nha! Rau Đà Lạt ngon quên sầu! Tao đã từng ăn su hào Đà Lạt, ngon không tả xiết!

#Nguồn Gốc Tên #Truyền Thuyết #Đèo Prenn