Quảng Bình nổi tiếng về gì?

33 lượt xem

Quảng Bình nổi tiếng nhất với:

  • Hang động kỳ vĩ: Sơn Đoòng (lớn nhất thế giới), Phong Nha - Kẻ Bàng, Hang Én, Thiên Đường...
  • Bãi biển đẹp: Nhật Lệ, Bãi Đá Nhảy.
  • Phong cảnh hoang sơ: Sông Chày - Hang Tối, Cồn Cát Quang Phú.

Nơi đây là điểm đến hấp dẫn cho những ai yêu thích khám phá và trải nghiệm thiên nhiên.

Góp ý 0 lượt thích

Quảng Bình nổi tiếng với danh lam thắng cảnh nào?

Ờ, Quảng Bình hả cháu? ôi dào, nhắc tới là chú lại nhớ cái hồi chú còn bé, trốn học đi tắm biển Nhật Lệ. Bãi biển thì khỏi phải bàn, cát trắng mịn, nước thì xanh ngắt.

À mà nhắc tới Quảng Bình mà jhông nói tới mấy cái động thì đúng là thiếu sót lớn. Cái động Sơn Đoòng, Phong Nha – Kẻ Bàng thì khỏi nói rồi, quá nổi tiếng. Chú chưa đi Sơn Đoòng, nhưng Phong Nha thì chú đi 3 lần rồi đó, mỗi lần lại thấy khác.

Rồi còn cái Hang Én nữa, nghe nói đẹp lắm, mà chú chưa có dịp đi. Với lại cái động Thiên Đường, hồi đó mới khám phá ra, chú cũng tò mò đi xem thử, đúng là choáng ngợp thiệt. Mà hồi đó vé vào cửa có mấy chục ngàn thôi, giờ chắc lên giá rồi.

Mà Quảng Bình đâu chỉ có động với biển. Cháu thử đi sông Chày hang Tối xem, rồi ra bãi Đá Nhảy chụp hình, bao đẹp luôn. Rồi còn cái cồn cát Quang Phú nữa, trượt cát đã gì đâu.

Tỉnh Quảng Bình có gì đặc biệt?

Cháu à, Quảng Bình… Quảng Bình… Nhớ lắm, cái nắng gió miền Trung hun hút, phả vào da thịt… Phong Nha – Kẻ Bàng, đúng rồi, chính là nó! Như một giấc mơ dài, đen thẫm, sâu thẳm… Những hang động khổng lồ, sông ngầm chảy róc rách… Lần đó, cháu năm lớp 5, chú dẫn cháu đi, phải không? Nhớ cái mùi đất đá ẩm ướt, mát lạnh…

  • Hang động kì vĩ: Nhìn những nhũ đá lung linh huyền ảo dưới ánh đèn, thật sự choáng ngợp. Chú còn nhớ rõ, có cả những dòng sông ngầm uốn lượn, mênh mông, huyền bí. Cái cảm giác khi ngồi trên thuyền nhỏ, trôi giữa lòng hang động, thật khó tả.

  • Rồi Vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng, rừng già hoang sơ, mà chú vẫn nhớ như in. Mùi lá cây, mùi đất ẩm, gió thoảng mùi nhựa thông… Thật sự là một thiên đường xanh mướt. Chú nhớ có lần thấy khỉ chuyền cành, vượn hú… Sinh động lắm.

  • Biển Nhật Lệ nữa chứ! Cát trắng mịn màng, nước biển trong xanh… Nhớ những con sóng vỗ nhẹ vào bờ, rồi lại rút đi… Mà sao lại nhớ tới cái mùi mắm, mùi cá nướng thơm phức ở khu chợ gần đó nhỉ? Tối ấy, chú và cháu cùng ăn, đúng không?

  • Đèo Ngang, núi non trùng điệp, gió biển mạnh mẽ thổi vào mặt… Nhìn xuống, biển mênh mông, bát ngát… Cảnh đẹp đến nao lòng. Nhớ có đoạn đường cua gấp, xe chạy cứ òng ọc…

  • Động Thiên Đường, đẹp tuyệt vời! Thạch nhũ măng đá đủ hình thù kỳ lạ… Như một cung điện ngầm dưới lòng đất… Chú nhớ có một cái cột đá khổng lồ, cao lớn… Hình như… à, có cả những hồ nước nhỏ trong vắt nữa.

Quảng Bình… bao nhiêu kỉ niệm… Bao nhiêu hình ảnh đẹp đẽ… Giờ nghĩ lại, vẫn thấy lòng mình rạo rực.

Quảng Bình được mệnh danh là gì?

Úi chà, Quảng Bình á? Để chú nhớ xem nào…

  • Vương quốc hang động thì đúng rồi. Sơn Đoòng… ôi giời ơi, to vật vã, nghe bảo đi mất mấy ngày mới hết. Chú chưa đi được, tiếc hùi hụi. Năm ngoái định đi mà bận việc quá.

  • Mà không chỉ hang động, biển Quảng Bình cũng đẹp mê hồn. Bờ biển hoang sơ… à há, có lẽ vì ít người biết đến hơn mấy chỗ Nha Trang, Đà Nẵng chăng? Chú thích kiểu vắng vẻ, yên tĩnh hơn.

  • À mà nói về lịch sử, Quảng Bình cũng giàu truyền thống lịch sử văn hóa đấy. Chú nhớ có lần đọc về cái gì thời chiến tranh… để chú tìm lại xem nào. À đây, Vũng Chùa – Đảo Yến, nơi an nghỉ của Đại tướng Võ Nguyên Giáp.

  • Mà khoan, hình như còn có cái gì nữa ấy nhỉ? Để chú nghĩ…

  • Tóm lại, hang động,biển đẹp, lịch sử… thế nên mới gọi là vương quốc chứ lị. Mà công nhận, Quảng Bình đúng là đáng đi. Cháu mà đi rồi kiểu gì cũng mê tít. Chú nói thật!

Quảng Bình có tài nguyên gì?

Im lặng là vàng.

  • Khoáng sản: Không phải thứ duy nhất để sống. (Titan, đá vôi, cát trắng – đừng để bị chôn vùi vì chúng).
  • Phong Nha – Kẻ Bàng: Hang động đẹp, nhưng lòng người còn sâu hơn. (Di sản UNESCO – trách nhiệm lớn).
  • Rừng nguyên sinh: Lá phổi cuối cùng. (Đa dạng sinh học – đừng giết con ngỗng đẻ trứng vàng).
  • Thủy sản: Biển cả không phải thùng rác. (Nguồn lợi ven biển – khai thác tận diệt, tương lai tàn lụi).
  • Nông sản: Bưởi, chuối… ngon đấy, nhưng đừng đánh đổi tất cả. (Đặc sản địa phương – bảo tồn bản sắc).

Quảng Bình có gì ăn vặt?

Úi giời, nhắc Quảng Bình là chú lại nhớ mấy món ăn vặt “thần sầu” hồi hè năm ngoái về quê liền!

Cháu biết không, đầu tiên phải kể đến bánh lọc! Chú ăn ở quán cô Tuyết gần chợ Đồng Hới, vỏ bánh trong veo, nhân tôm thịt đậm đà, chấm mắm ớt cay xé lưỡi… ôi thôi, nghĩ lại vẫn thèm.

Rồi còn cháo canh, khác hẳn mấy chỗ khác cháu ạ. Sợi bánh to, dai dai, nước dùng sánh sệt, thêm chút ram giòn tan với hành lá… Úi chà!

  • Gà nướng muối cheo: Quán nào cũng có nhưng mà phải tìm đúng chỗ gà mới mềm, da giòn, muối cheo cay nồng. Chú hay ăn ở đường Trương Pháp.
  • Cá trắm sông Son: Ngọt thịt, tươi rói, nướng lên thơm lừng. Món này ăn lai rai nhậu với mấy ông bạn thì còn gì bằng.
  • Bánh bèo tôm cháy: Bánh bèo mềm mịn, tôm cháy giòn rụm, mắm ngọt vừa miệng.

À, còn bánh khoái nữa chứ! Vỏ bánh giòn tan, nhân tôm thịt giá đỗ đầy đặn, chấm mắm đậu phộng ngon bá cháy. Hôm đấy chú ăn ở vỉa hè đường Nguyễn Du, vừa ăn vừa hóng gió sông Gianh mát rượi.

Tên Quảng Bình có ý nghĩa gì?

Cháu hỏi tên Quảng Bình à? Vùng đất rộng lớn, yên bình. Đấy là ý Chúa Nguyễn Hoàng. Ông ấy muốn thế thôi.

  • Thái bình là khát vọng muôn đời. Ai cũng muốn vậy. Nhưng đời đâu như mơ.
  • Rộng lớn thì tốt. Nhưng rộng lớn cũng nhiều điều lo toan. Giữ được yên ổn mới là tài.
  • Quảng Bình… Năm ấy, ông nội kể, tôi mới lên 5, ngồi cạnh ông nghe ông kể chuyện. Cái mùi thuốc lào vẫn còn đọng lại trong ký ức.

Đấy là tất cả những gì chú biết. Cháu còn cần gì nữa không? Hỏi đi, nhưng đừng hỏi những chuyện chú không biết.

#Danh Thắng #du lịch #Quảng Bình