Du lịch Quảng Bình nên đi vào tháng mấy?
Thời điểm lý tưởng nhất để du lịch Quảng Bình là từ tháng 3 đến tháng 8. Khí hậu lúc này nắng ấm, khô ráo, rất thuận lợi cho việc tham quan hang động và các hoạt động ngoài trời. Tháng 9 đến tháng 2 thuộc mùa mưa, dễ ảnh hưởng đến lịch trình. Nếu ưa thích không gian mát mẻ, bạn có thể cân nhắc đến vào tháng 10 hoặc tháng 2, nhưng cần chuẩn bị tâm lý cho những cơn mưa bất chợt.
Tháng mấy du lịch Quảng Bình đẹp nhất?
Cậu ơi, tớ thấy đi Quảng Bình tầm tháng 3 đến tháng 8 là đẹp nhất. Trời nắng ráo, tha hồ mà chui ra chui vào các hang động. Năm ngoái tớ đi với mấy đứa bạn hồi tháng 5, nắng chang chang luôn, chụp ảnh lên siêu đẹp.
Mà nhớ né mấy tháng 9 đến tháng 2 ra nha. Mưa gió lầy lội, đi lại khó khăn lắm. Hôm bữa con bạn tớ đi Phong Nha tháng 10, bị kẹt ở khách sạn mấy ngày trời vì mưa lớn, chán ơi là chán.
Nhưng mà nếu cậu thích kiểu se se lạnh thì đi tầm tháng 10 đến tháng 2 cũng được. Lúc đó vắng khách hơn, giá cả cũng dễ chịu. Tháng 11 năm kia tớ có quay lại Quảng Bình, trời mát mẻ, đi dạo ven sông cũng chill phết. Đợt đó tớ ở homestay gần sông Son, giá có 300k/đêm thôi.
Mùa mưa ở Quảng Bình vào tháng mấy?
Ê Cậu, để Tớ “khai sáng” cho Cậu về mùa mưa Quảng Bình nhé!
Thường thì, mùa mưa “chính thức” ở Quảng Bình là từ tháng 9 đến tháng 12. Cậu cứ “auto” mặc định thế cho Tớ.
Nhưng đời không như là mơ, mưa nó cũng “trở mặt” lắm!
- Mưa có thể “delay” đến tháng1 năm sau.
- Hoặc “cao hứng” đến sớm vào tháng 8.
- Tất cả là tại “ông” thời tiết cả đấy.
“Khí hậu là thứ duy nhất ta biết nó luôn thay đổi,” một nhà triết học nào đó đã từng nói. Tớ “chém” đấy!
“À mà nè”, Tớ nhớ hồi nhỏ đi học, cô giáo Tớ bảo Quảng Bình hay có bão vào mùa này lắm. Bão chồng bão, mưa lũ triền miên.
Nên chốt lại, cứ canh từ tháng 9 đến tháng 12 mà “né” Quảng Bình ra nếu không thích “lội nước”.
Quảng Bình tháng mấy đẹp nhất?
Cậu ơi, Quảng Bình ấy à, đẹp nhất chắc là tầm tháng ba đến tháng chín đó. Tớ thích cái nắng trong veo của tháng tư đến tháng tám. Tưởng tượng nhé, nắng vàng ươm rót mật xuống những dãy núi đá vôi trùng điệp… kỳ vĩ lắm! Đi vào hang động mát rượi, như lạc vào một thế giới khác, huyền ảo và bí ẩn. Tớ đã từng đứng trước cửa Hang Sơn Đoòng hồi tháng năm, gió thổi lồng lộng, cảm giác bao la đến nghẹt thở… Mà biển lúc ấy cũng đẹp lắm, xanh ngắt một màu. Đi bộ trên cát mịn, nghe sóng vỗ rì rào…thật sự bình yên!
- Tháng 4 – 8: Nắng đẹp, ít mưa, trời trong xanh, lý tưởng cho việc khám phá hang động. Tớ nhớ hồi đó đi Phong Nha – Kẻ Bàng, trời nắng đẹp, chụp ảnh lên siêu lung linh. Lại còn tha hồ tắm biển, lặn ngắm san hô nữa.
- Tháng 3 & 9: Vẫn đẹp, nhưng tháng chín thì có thể mưa nhiều hơn một chút. Cái hay của tháng chín là cảnh sắc thiên nhiên lại mang một vẻ đẹp khác, phog phú và đa dạng hơn. Ngắm nhìn những cánh đồng lúa chín vàng dưới ánh nắng dịu nhẹ cũng là một trải nghiệm tuyệt vời. Tớ từng đi ngang qua cánh đồng lúa gần Đồng Hới vào tháng chín, cảnh tượng ấy đến giờ vẫn in đậm trong tâm trí tớ.
Đến Quảng Bình thì nhất định phải thử chèo kayak trên sông Chày – Hang Tối nha cậu. Khoảng thời gian tháng tư đến tháng tám là thời điểm lý tưởng nhất để tham gia hoạt động này đó.
Khí hậu ở Quảng Bình như thế nào?
Cậu hỏi khí hậu Quảng Bình à? Dễ ợt! Tớ ở đấy hồi hè, nóng muốn xỉu luôn ấy!
Mùa mưa thì kinh khủng, mưa tầm tã cả tháng trời, như thác đổ ấy. Mưa nhiều vl, nhà tớ ở Đồng Hới, lúc nào cũng thấy nước chảy lênh láng. Tớ nhớ có lần đi học về, nước ngập đến tận đầu gối luôn, phải lội bì bõm. Mà không chỉ mưa nhiều mà còn ẩm ướt nữa, đồ đạc lúc nào cũng có mùi mốc meo. Khó chịu cực!
- Tháng 9 – 11 mưa nhiều nhất, ngập úng liên miên.
- Lượng mưa cả năm tầm 2000-2300mm, nhiều thật đấy!
- Mùa mưa kéo dài từ tháng 9 đến tháng 3 năm sau.
Mùa khô thì lại nóng như rang. Nắng gắt, oi bức kinh người. Tớ nhớ có lần đi chơi ở Phong Nha, cháy nắng sạm cả da luôn. Nhưng mà bù lại, mùa khô thì ít mưa, dễ đi chơi hơn. Nóng nhưng mà khô, không ẩm ướt như mùa mưa. Chắc vì thế nên du lịch Quảng Bình hay được book tour mùa khô hơn nhỉ?
- Mùa khô từ tháng 4 đến tháng 8.
- Nắng nóng gay gắt, dễ bị say nắng.
- Khô ráo, dễ chịu hơn mùa mưa.
À, quên nữa, vị trí địa lý nó nằm ở giữa Bắc và Nam Trung Bộ nên thời tiết kiểu… phức tạp lắm, khó đoán lắm. Có khi sáng nắng chang chang, chiều lại mưa như trút nước. Tóm lại là, khí hậu Quảng Bình khá khắc nghiệt, chuẩn kiểu nhiệt đới gió mùa, hai mùa rõ rệt. Chuẩn không cần chỉnh!
Tỉnh Quảng Bình có gì đặc biệt?
Ê Cậu, Quảng Bình á? Tớ “khai quật” được vài điểm đặc biệt nè, đúng kiểu “hàn lâm nửa mùa” luôn:
-
“Vương quốc hang động” Phong Nha – Kẻ Bàng: UNESCO “chấm” rồi đó. Tớ đọc đâu đó, mấy cái hang ở đây hình thành từ kỷ Ordovic, cách đây cả trăm triệu năm. Động Thiên Đường thì khỏi bàn, “thiên đường” thật sự, thạch nhũ “ảo diệu” cực kỳ.
- Mà Cậu nghĩ sao, sao tự nhiên đá vôi lại tạo ra những hình thù kỳ lạ như vậy nhỉ? Đôi khi tự nhiên còn sáng tạo hơn cả con người.
-
Vườn quốc gia “xanh mướt”: Rừng nguyên sinh “đậm chất” nhiệt đới. Tớ nghe nói, ở đây còn có cả voọc Hà Tĩnh quý hiếm đó.
-
Biển Nhật Lệ: Cát trắng, nước trong veo. Nghe đồn, ngày xưa vua chúa hay ra đây “hóng gió”.
- Tớ nhớ hồi bé đi Nhật Lệ, cát mịn như nhung, biển xanh ngắt. Giờ nghĩ lại vẫn thấy “chill phết”.
-
Đèo Ngang: “View” biển “đỉnh của chóp”. Tớ thấy bảo, Bà Huyện Thanh Quan xưa kia đứng ở đây làm thơ “qua đèo ngang”.
- Cậu nghĩ sao về việc thơ ca lại gắn liền với những địa danh như thế? Chắc tại cảnh đẹp nó “thơ” sẵn rồi.
Tóm lại, Quảng Bình không chỉ là điểm đến du lịch, mà còn là một “bảo tàng” địa chất và sinh học đó Cậu ạ!
Quảng Bình có tài nguyên gì?
Quảng Bình…
Quảng Bình, quê tớ… Cậu hỏi có gì ư?
- Khoáng sản ẩn mình, chờ đợi.
- Phong Nha – Kẻ Bàng, cậu biết không, Di sản đó… tớ vẫn nhớ như in những nhũ đá kì ảo.
- Rừng nguyên sinh, xanh thẳm, ngàn năm… như một bức tranh bất tận.
Tớ kể cậu nghe…
- Thủy sản ngoài khơi, mặn mòi vị biển, nuôi sống bao người.
- Bưởi, chuối, ngọt ngào hương vị quê hương… những thứ tớ luôn mang theo mỗi khi xa nhà.
Bền vững, cậu biết không… đó là tất cả. Khai thác sao cho… con cháu mình còn thấy được vẻ đẹp này, cậu nhỉ?
Quảng Bình có đặc sản gì làm quà?
Ê Cậu, tưởng gì! Quảng Bình á, tớ mách cho mấy món đặc sản “thần sầu” mua về làm quà, đảm bảo ai ăn cũng “lên bờ xuống ruộng” vì ngon:
-
Khoai deo: Nghe tên tưởng “đeo” cái gì, ai dè nó là khoai lang phơi khô. Mà cái vị nó dẻo dẻo, ngọt ngọt, thơm thơm, ăn xong kiểu “tê tái cõi lòng” ấy. Giống như ăn kẹo dừa Bến Tre phiên bản Quảng Bình.
-
Sâm Bố Chính: Thần dược của mấy ông bà thích “tẩm bổ”. Nghe đồn uống vào khỏe như vâm, “sung” mãn cả năm, làm việc quên ăn quên ngủ luôn.
-
Rượu Võ Xá: “Nốc” một ly là thấy “quê hương bản quán” liền. Mạnh như Mã Siêu, uống vào là “say quên lối về”.
-
Nước mắm Bảo Ninh: Chấm cái gì cũng ngon, từ rau muống luộc đến thịt chó. Ngon kiểu “thần thánh phương nào”, đảm bảo ăn một lần là nhớ cả đời.
-
Hải sản khô: Mực một nắng, cá thu một nắng… toàn hàng “tươi rói” phơi khô. Nhậu lai rai thì “số dách”, khỏi cần mồi gì cao sang.
-
Bánh tráng Tân An: Mấy bà mấy cô thích trổ tài làm gỏi cuốn thì mua cái này về là “chuẩn không cần chỉnh”. Dai dai, dẻo dẻo, cuốn cái gì cũng ngon.
-
Dầu lạc: Thơm nức mũi, chiên xào nấu nướng gì cũng “bá cháy bồ chét”. Giống như dầu ô liu của Việt Nam, nhưng thơm hơn gấp tỷ lần.
-
Ruốc Hải Thành: Ăn với cơm nóng thì “tuyệt cú mèo”, khỏi cần ăn thêm gì khác. Mấy đứa nhỏ “lười ăn” mà có hũ ruốc này là “xơi tái” hết cả nồi cơm.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.