Bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam là gì?
Bản sắc văn hóa Việt Nam là sự kết tinh độc đáo của nhiều yếu tố. Nền tảng là tinh thần cộng đồng, trọng tình nghĩa, hiếu thảo, cùng lòng yêu nước nồng nàn. Kiến trúc, ẩm thực, trang phục truyền thống giàu bản sắc, phản ánh sự giao thoa văn hóa nhưng vẫn giữ được nét riêng. Tín ngưỡng, tôn giáo đa dạng, nhưng đạo Phật và tín ngưỡng dân gian luôn giữ vai trò quan trọng, thấm nhuần vào đời sống. Ca dao, tục ngữ, thơ ca thể hiện tâm hồn Việt Nam sâu lắng, giàu cảm xúc. Tất cả tạo nên một bức tranh văn hóa đa chiều, thể hiện sự bền vững và sức sống mãnh liệt của dân tộc Việt. Đây là di sản quý báu cần được bảo tồn và phát huy.
- Tô ở miền Bắc gọi là gì?
- Cần làm gì để giữ gìn và phát huy truyền thống văn hóa của dân tộc?
- Học sinh cần làm gì để góp phần giữ gìn tiếng nói của dân tộc ngắn nhất?
- Tại sao phải giữ gìn tiếng Việt?
- Theo em, tiếng nói có vai trò như thế nào trọng việc gìn giữ và phát triển bản sắc văn hóa dân tộc?
- Học sinh cần làm gì để giữ gìn, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc?
Bản sắc văn hóa Việt Nam: giá trị cốt lõi là gì?
Út thấy đó, bản sắc văn hóa Việt mình á, rất khó định nghĩa gọn gàng. Mà nói thật, cái này mình cũng chả phải chuyên gia gì.
Như hồi mình đi Hội An năm ngoái, tháng 10 gì đó, thấy cái không khí trầm mặc mà cũng rất sống động của phố cổ, cái vẻ đẹp hoài cổ pha lẫn hiện đại, đó mới là văn hoá mình thấy rõ. Giá cả đồ ăn thì khỏi nói, rẻ mà ngon. Một tô bún chả cá chỉ có 30k thôi!
Cái cốt lõi ấy hả? Theo Út nghĩ, là sự dung hòa. Đấy, giữa truyền thống và hiện đại, giữa cái cũ và cái mới. Như kiểu mình vẫn giữ được những lễ tết truyền thống, nhưng vẫn tiếp thu cái mới, công nghệ này nọ.
Mà còn nữa, tình làng nghĩa xóm nữa chứ. Nhớ hồi nhỏ ở quê, hàng xóm lúc nào cũng giúp đỡ nhau, đám cưới, đám giỗ là cả làng cùng góp sức. Cái đó, mất rồi thì tiếc lắm.
Nói chung, bản sắc văn hóa Việt Nam rất đa dạng và phong phú, không thể gói gọn trong vài ba câu. Phải trải nghiệm, phải cảm nhận mới hiểu được. Phải tự mình tìm hiểu. Đó mới là cái hay.
Bản sắc văn hóa Việt Nam: giá trị cốt lõi là sự dung hòa giữa truyền thống và hiện đại.
Làm gì để giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc?
Út đây! Hỏi giữ gìn bản sắc văn hóa à? Dễ ợt! Mày cứ tưởng tượng bản sắc văn hóa như một món bún bò Huế ngon tuyệt cú mèo, phải không? Giữ gìn nó, thì phải:
-
Nêm nếm gia vị đúng điệu: Giáo dục, truyền thông phải “mặn mà” hấp dẫn chứ không nhạt nhẽo như nước ốc. Tưởng tượng xem, dạy văn hóa mà khô khan như đọc luật lệ giao thông thì ai thèm học? Mà phải truyền thông rộng rãi nữa nha, từ truyền hình quốc gia đến tận cái loa phát thanh ở đầu xóm nhà Út.
-
Bảo vệ nguyên liệu quý hiếm: Bảo tồn di sản văn hóa là giữ nguyên liệu đó. Đừng để bị “hàng nhái” Trung Quốc hay Hàn Quốc “xâm chiếm” nhá. Tưởng tượng cái đền, cái chùa bị phá bỏ, nó như là mất luôn nguyên liệu chính của món bún bò Huế của ta vậy. Khổ lắm!
-
Nấu ăn ngon lành: Thúc đẩy nghiên cứu, học hỏi là cách “nêm nếm” cho món ăn thêm phần tinh tế. Phải có nghiên cứu khoa học đàng hoàng chứ không phải kiểu “mò mẫm” hên xui. Mấy ông học giả phải làm việc cho ra trò chứ đừng ngồi đó hưởng lương mà chẳng làm được gì cho đất nước. Út nói thẳng nhé!
-
Chia sẻ cho cả thiên hạ: Tổ chức lễ hội, trao đổi văn hóa quốc tế là chia sẻ “món ăn” đó cho cả thế giới biết. Nhưng phải là “món ngon” đúng điệu, chứ không phải là hàng giả, hàng nhái, bị pha tạp quá nhiều.
Bản sắc văn hóa dân tộc? Đó là cái hồn cốt, cái “gia vị bí truyền” làm nên sự khác biệt của dân tộc mình so với các nước khác. Nó là sự pha trộn độc đáo giữa lịch sử, truyền thống, phong tục, tập quán…Nói chung là rất nhiều thứ, nói cả ngày cũng không hết. Như là… à mà thôi, nói dài dòng làm gì, hiểu ý rồi chứ?
Quý trọng văn hóa dân tộc là gì?
Út đây! Quý trọng văn hóa dân tộc á? Ôi trời, nhiều thứ lắm!
-
Bảo tồn di sản: Đúng rồi, phải giữ gìn chứ! Nhà bà ngoại mình ở Huế, còn giữ được bộ áo dài cưới của bà, đẹp lắm! Mấy chị em mình đang tính làm triển lãm nhỏ, khoe với mọi người. Nghĩ tới mà vui! Cái này quan trọng lắm, không giữ thì mai mốt con cháu biết gì về tổ tiên mình nữa.
-
Đa dạng văn hóa: Mình thấy hay ho chỗ này nè. Ví dụ như Tết, mình có Tết Nguyên Đán, rồi Tết Tây nữa. Mỗi cái mỗi kiểu, vui cả năm! Nhớ hồi nhỏ, nhà mình lúc nào cũng tấp nập khách khứa, Tết nào cũng có mâm cỗ đầy đủ cả mặn, cả ngọt. Năm nay chắc ít hơn vì dịch bệnh. Huhu.
-
Danh tính cá nhân/tập thể: Cái này khó nói nhỉ? Mình thấy nó liên quan đến việc mình là ai, mình thuộc về đâu. Giống như… như cái gốc rễ ấy. Rễ cây không vững thì cây làm sao mà lớn được? Mà nói chung, mình thấy tự hào về văn hoá Việt Nam lắm. Nhất là ẩm thực, ngon tuyệt cú mèo!
-
Sáng tạo: À, đúng rồi! Nhiều người lấy cảm hứng từ văn hoá truyền thống để làm ra nhiều thứ hay ho. Như nhạc, tranh, thời trang… Mấy bộ áo dài cách tân bây giờ đẹp lắm, kết hợp giữa truyền thống và hiện đại. Mình định mua một bộ để mặc đi chơi Tết này!
Tóm lại, quý trọng văn hóa dân tộc là cả một quá trình dài. Phải làm nhiều thứ lắm, từ việc nhỏ nhất cho đến việc lớn lao nhất. Mình chỉ mới hiểu một phần nhỏ thôi! Phải học hỏi thêm nhiều nữa. Mệt quá, đi ngủ đây!
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.