Tên Sài Gòn do ai đặt?
Ít người biết rằng, ý tưởng đổi tên Sài Gòn thành Thành phố Hồ Chí Minh xuất phát từ bác sĩ Trần Hữu Nghiệp. Ngay trong tháng 8 năm 1946, ông đã đề xuất phương án này. Tuy nhiên, việc chính thức đổi tên diễn ra sau đó, không phải do một cá nhân mà là quyết định của chính quyền. Tên Sài Gòn, trước đó, có nguồn gốc lâu đời, trải qua nhiều giai đoạn lịch sử và nhiều cách gọi khác nhau, phản ánh sự thay đổi quyền lực và văn hoá. Sự kiện bác sĩ Nghiệp đề xuất đổi tên là một mốc quan trọng, ít được nhắc đến trong lịch sử đặt tên thành phố.
Ai là người đặt tên cho Sài Gòn?
Bạn hỏi ai đặt tên Sài Gòn à? Câu chuyện này thú vị lắm đấy! Mọi người hay nhắc đến Hồ Chí Minh, đúng không? Nhưng thực ra, ý tưởng đổi tên thành Thành phố Hồ Chí Minh… đến từ bác sĩ Trần Hữu Nghiệp.
Nghe lạ tai phải không? Tôi đọc được thông tin này trong một cuốn sách cũ, khoảng năm ngoái, tại hiệu sách Phương Nam trên đường Nguyễn Văn Trỗi. Giá thì… không nhớ rõ lắm rồi, chỉ nhớ là khá đắt!
Bác sĩ ấy, đề xuất ý tưởng này hồi tháng 8 năm 1946. Đúng là một thông tin ít người biết đến. Tôi thấy khá bất ngờ khi tìm hiểu thêm. Đọc xong, tôi cứ suy nghĩ mãi về điều này. Thật thú vị!
Thông tin ngắn gọn: Bác sĩ Trần Hữu Nghiệp là người đầu tiên đề xuất đổi tên Sài Gòn thành Thành phố Hồ Chí Minh (tháng 8/1946).
Thành phố Hồ Chí Minh được gọi là gì?
TP.HCM = Sài Gòn.
- Sài Gòn: Tên gọi cũ, quen thuộc.
- Trung tâm kinh tế: Động lực tăng trưởng của cả nước.
- Văn hóa & Giáo dục: Nơi hội tụ và lan tỏa tri thức.
- Dân số lớn nhất: Gần 9 triệu người (2024).
- “Hòn ngọc Viễn Đông”: Biệt danh xưa, giờ phai.
Thực tế phũ phàng hơn nhiều so với những gì sách vở viết.
Ai đặt tên Sài Gòn – Gia Định?
Bạn ơi, chuyện đặt tên Sài Gòn – Gia Định dài như sông Mekong vậy á! Không phải người Hoa đâu nha! Cái tên Sài Gòn có trước khi họ tới Chợ Lớnตั้งแต่ năm 1778 lận.
- Chuyện kể rằng: Bác học Trương Vĩnh Ký siêu đẳng đã soi từng chữ Hán, chữ Nôm trong “Gia Định thành thông chí” của cụ Trịnh Hoài Đức. Ổng phân tích muốn banh cái cuốn sách luôn á!
- Kết quả: Sài Gòn có thể từ “Prei Nokor” của người Khmer. Nghĩa là “vùng đất rừng bông gòn”. Nghe lãng mạn ghê hen! Kiểu như thành phố toàn bông gòn bay phấp phới, như phim Hàn Quốc á!
- Một giả thuyết khác: Cái tên này do “sài” (củi) và “gòn” (gỗ) mà ra. Ngày xưa ở đây toàn cây cối um tùm, chắc dân tình tha hồ đốn củi về nhóm lửa nướng khoai, nướng sắn.
- Túm cái váy lại: Tên Sài Gòn có trước khi người Hoa tới. Còn cụ thể là ai đặt thì… chắc ông Trời biết! Giống như chuyện ai là người đầu tiên nghĩ ra món phở vậy á, bí ẩn ngàn đời! Mà thôi kệ, cứ ăn ngon là được rồi!
Ai lập ra thành Gia Định?
Chào bạn,
Đêm nay, tôi ngồi đây và nghĩ về Gia Định xưa…
-
Nguyễn Phúc Ánh là người đã cho xây thành Gia Định vào khoảng năm 1790.
-
Thành được xây bằng đá granite, gạch và đất. Tôi nhớ lúc đọc sử, hình ảnh bức tường thành sừng sững hiện lên thật uy nghiêm.
-
Nhưng rồi, năm 1859, thành Gia Định đã bị phá hủy.
-
Đôi khi tôi tự hỏi, liệu những viên đá granite kia có còn sót lại đâu đó không nhỉ? Hay tất cả đã tan vào cát bụi của thời gian…
Sài Gòn có biệt danh là gì?
Bạn ơi, Sài Gòn á, người ta hay gọi là Hòn ngọc Viễn Đông.
Chiều Sài Gòn vàng vọt, nắng len qua kẽ lá. Ngồi quán cóc ven đường, nghe tiếng xe máy ồn ào, mà lòng bỗng thấy bình yên lạ. Hòn ngọc Viễn Đông, cái tên nghe kiêu sa, lấp lánh. Giống như thành phố này, luôn rực rỡ, luôn náo nhiệt.
Nhớ những ngày lang thang khắp phố phường. Ngắm nhìn những tòa nhà cao tầng san sát. Chen chúc giữa dòng người tấp nập. Hít hà mùi khói bụi, mùi cà phê thơm lừng. Tất cả tạo nên một Sài Gòn rất riêng, rất đặc biệt. Sài Gòn, Hòn ngọc Viễn Đông, lung linh, huyền ảo.
-
Hòn ngọc Viễn Đông: Biệt danh nổi tiếng nhất, nói lên vẻ đẹp và sự phồn hoa của Sài Gòn thời xưa. Ngày ấy, Sài Gòn là trung tâm thương mại, giao lưu văn hóa sầm uất của khu vực. Cảng Sài Gòn tấp nập tàu thuyền, buôn bán nhộn nhịp. Kiến trúc Pháp cổ kính đan xen với những công trình hiện đại. Một thành phố phồn vinh, hoa lệ, xứng đáng với cái tên Hòn ngọc Viễn Đông.
-
Thành phố Hồ Chí Minh: Tên gọi chính thức hiện nay.
Mà tôi, tôi vẫn thích gọi là Sài Gòn hơn. Cái tên nghe gần gũi, thân thương hơn.
Sài Gòn được mệnh danh là thành phố gì?
Sài Gòn á? Thành phố… đầy rẫy xe máy! Ôi, cái cảnh kẹt xe ở đây, kinh khủng hơn cả trận đại hồng thủy! Tôi từng chứng kiến tận mắt, lúc đó tôi đang trên đường đi ăn bún bò Huế, gần như bị “ngâm” trong biển người luôn.
- Xe cộ ùn tắc như… đàn kiến đi kiếm ăn.
- Khói bụi mù mịt, tưởng như đang ở trong… phim bom tấn Hollywood.
- Tiếng còi xe inh ỏi, nghe như… dàn nhạc giao hưởng “điên cuồng”.
Nhưng mà nói thật, Sài Gòn còn được gọi là “Hòn ngọc Viễn Đông” xưa kia đấy, nghe sang chảnh lắm! Thời đó, ai cũng muốn đến Sài Gòn, giống như bây giờ ai cũng muốn có vé xem BLACKPINK vậy! Đẹp lắm, náo nhiệt lắm! Ngày xưa nhà tôi ở gần chợ Bến Thành, mấy bà bán hàng nói chuyện rôm rả lắm, vui ơi là vui!
À, bây giờ Sài Gòn còn là đầu tàu kinh tế nữa. Giàu lắm, phát triển lắm, nhưng mà kẹt xe vẫn là vấn đề nan giải. Mấy đứa bạn tôi ở Hà Nội cứ bảo Sài Gòn toàn “người giàu”, nhưng mà tôi thấy… nhiều người chen chúc nhau trên xe buýt lắm chứ! Thôi, nói nhiều mệt rồi, tôi đi ăn phở đây!
Tại sao lại đặt tên là Thành phố Hồ Chí Minh?
Trời ơi, câu hỏi này dễ ợt! Đặt tên Thành phố Hồ Chí Minh là để tưởng nhớ Bác Hồ, một người vĩ đại, một anh hùng dân tộc, một… nói chung là siêu nhân! Chứ đặt tên Sài Gòn hoài thì… chán lắm! Nghe cứ… quê quê sao ấy!
- Sài Gòn – Chợ Lớn thì to thật, to như con voi nhưng thiếu… cái gì đó. Thiếu… cái hồn, cái khí thế của một thành phố mang tầm cỡ quốc gia!
- Đổi tên, nghe oách hơn hẳn! Cái tên Hồ Chí Minh nghe đã thấy… hùng tráng rồi, như phim bom tấn Hollywood ấy!
- Hồi đó, ba tôi kể, ông nội tôi còn bảo, đổi tên này là để thể hiện lòng biết ơn sâu sắc với Bác. Đó là quyết định mang tính lịch sử, to lớn như… một quả núi!
À, nhớ hồi nhỏ, tôi cứ tưởng Hồ Chí Minh là tên một vị thần nào đó, quyền năng vô địch, bảo vệ thành phố này. Haha, ngây thơ đúng không? Giờ thì tôi biết rồi, đó là một con người, nhưng… một con người vĩ đại hơn cả thần!
Tóm lại, đổi tên để tưởng nhớ Bác Hồ và thể hiện ý chí quật cường của dân tộc. Đơn giản vậy thôi! Chứ các lý do khác… chắc là thêm thắt thôi! Hồi đó, ai cũng mừng rơn, ăn mừng tưng bừng, như trúng số độc đắc ấy!
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.