Tại sao nước ta có GDP ngày càng lớn và tăng nhanh?

75 lượt xem

GDP Việt Nam tăng trưởng nhanh nhờ lĩnh vực bán lẻ tiêu dùng khởi sắc. Nửa đầu năm 2022, doanh số bán lẻ thực tế (đã trừ lạm phát) tăng 7.9% so với cùng kỳ năm trước. Con số này tiếp tục tăng lên 11.9% sau 7 tháng, cho thấy sức mua và tiềm năng lớn của thị trường nội địa. Đây là động lực quan trọng thúc đẩy tăng trưởng kinh tế.

Góp ý 0 lượt thích

Vì sao GDP Việt Nam tăng trưởng nhanh?

Mày hỏi sao GDP Việt Nam tăng vù vù à? Thật ra, nói thẳng ra thì… phức tạp lắm. Nhưng mà theo cảm nhận của tao, bán lẻ đóng góp khủng. Nhớ hồi tháng 7 năm ngoái, đi Sài Gòn, thấy mấy trung tâm thương mại đông nghẹt người, quá trời hàng hóa, cứ như hội chợ vậy.

Đúng rồi, con số 11.9% tăng trưởng bán lẻ trong 7 tháng đầu năm 2022 thấy rõ mà. Tao đọc báo thấy thế. Chứ tao có phải chuyên gia kinh tế đâu mà biết chính xác từng ngóc ngách. Nhưng mà kinh nghiệm cá nhân thôi nha, tao thấy rõ sự thay đổi.

Ví dụ như hồi trước, tao mua cái áo thun ở chợ chỉ tầm 50k, giờ ít nhất cũng 80k rồi. Giá cả tăng nhưng người ta vẫn mua, vẫn tiêu dùng mạnh. Đấy, chứng tỏ sức mua vẫn tốt.

Chắc cũng có nhiều nguyên nhân khác nữa, như đầu tư nước ngoài hay xuất khẩu… nhưng mà theo tao thì bán lẻ là “trụ cột” đấy. Cái này chỉ là ý kiến riêng của tao thôi nhé. Đừng có nghe tao mà đem ra làm luận văn nha.

Tại sao GDP nước ta tăng nhanh?

Mày hỏi sao GDP tăng vù vù thế à? Tao nói cho mày nghe này… Gió chiều Nam thổi, mang theo mùi lúa chín và hơi ấm của đất. Nhớ năm ngoái, mẹ tao còn than thở giá cả leo thang, nhưng năm nay…khác hẳn.

  • Nền kinh tế tăng trưởng mạnh mẽ do nhiều yếu tố. Tăng trưởng kinh tế không phải tự nhiên mà có, đó là cả một quá trình.
  • Tiêu dùng nội địa tăng cao. Đúng rồi, người người nhà nhà rủng rỉnh tiền hơn. Cái quán phở đầu ngõ nhà tao, buổi tối nào cũng đông nghịt. Mỗi lần đi ngang qua, tao lại nghe tiếng cười nói rôm rả, và cả mùi thơm phức của nước dùng. Thật là ấm áp.
  • Xuất khẩu bùng nổ. Tao nghe nói, nhiều công ty ở quê tao đang làm ăn phát đạt lắm. Hàng xuất đi khắp nơi, từ Nhật Bản cho đến châu Âu. Nghe sướng tai!

GDP tăng 8,02%, mức kỷ lục từ 2011 đến 2022. Con số khô khan ấy, trong mắt tao lại hiện lên hình ảnh những cánh đồng lúa vàng ươm, những con đường tấp nập xe cộ, những gương mặt rạng rỡ của người dân. Đúng là một mùa gặt bội thu. Mà nói đến mùa gặt, tao nhớ hồi nhỏ…

  • Giải ngân FDI lớn. Tiền đầu tư nước ngoài đổ về ào ào. Nhà máy của Samsung gần nhà tao mở rộng quy mô lớn. Tao thấy nhiều người được tuyển dụng, cuộc sống tươi sáng hơn.

Cái cảm giác ấm áp ấy, nó lan toả khắp nơi, như ánh nắng ban mai len lỏi qua từng kẽ lá. GDP tăng… đó không chỉ là con số, mà còn là cả một câu chuyện dài, một bức tranh sống động về sự phát triển của đất nước. Một bức tranh tao thấy được ngay trước mắt mình. Đó là… cuộc sống.

Hãy cho biết tại sao GDP không phải là chỉ tiêu hoàn hảo phản ánh phúc lợi kinh tế?

Mày hỏi khó Tao rồi! GDP mà hoàn hảo á? Đến Tao còn đầy khuyết điểm đây này!

  • GDP chỉ tính tiền, không tính “tình”: Mấy cái việc nhà tự làm, trồng rau nuôi gà có ai thèm đo? Mà phúc lợi đâu chỉ có tiền, còn có thú vui điền viên nữa chứ! Kiểu như mày tự sướng xong lại bảo đấy không phải niềm vui ấy!
  • “Kinh tế ngầm” như “ninja” ẩn mình: Ai biết được bao nhiêu tiền đang trôi nổi ngoài kia? Giống như mấy ông trùm rửa tiền, GDP làm sao mà tóm được!
  • GDP chỉ là con số trên giấy: Nó không nói lên được ai giàu, ai nghèo. Giống như cả làng có mỗi thằng tỷ phú, GDP cao ngất ngưởng, nhưng cả làng vẫn ăn cám!
  • GDP “mù tịt” với môi trường: Mày cứ xả thải thoải mái đi, GDP vẫn tăng đều đều! Đến lúc sống trong ô nhiễm thì tiền có mua được không khí sạch không?

Tóm lại, GDP chỉ là một thằng đo chiều cao, còn muốn biết mày khỏe mạnh hay ốm yếu thì phải khám tổng quát!

GDP thực đo lường điều gì sau đây?

Mày hỏi GDP thực đo cái gì à? Tao nói cho mày nghe, đồ ngốc! Nó đo cái sự giàu có thực sự của một nước, chứ không phải giàu trên giấy như mấy ông chủ tịch hay khoe khoang.

  • Nó khác với GDP danh nghĩa nhé, thằng này chỉ nhìn vào số tiền mặt thôi, không tính đến lạm phát. Nghĩ xem, năm ngoái 1 bát phở 30k, năm nay 50k, tiền thì nhiều hơn nhưng bát phở vẫn chỉ là bát phở, hiểu chưa?

  • GDP thực nó tinh tế hơn, nó tính toán cả sự thay đổi giá cả, loại bỏ cái ảnh hưởng của lạm phát, cho thấy năng suất thực sự tăng hay giảm. Tưởng tượng như cân nặng vậy, GDP danh nghĩa là cân lên thấy nặng hơn, nhưng GDP thực mới nói lên được có tăng cơ bắp hay chỉ là tăng mỡ bụng thôi.

  • Chính phủ dùng cả hai loại GDP này để xem kinh tế phát triển thế nào, dân tình có giàu lên không. Nói chung, GDP thực là thước đo chuẩn xác hơn về sức khỏe của nền kinh tế đấy, đồ ngây thơ.

GDP thực: Đo lường giá trị thực tế của hàng hóa và dịch vụ, điều chỉnh theo lạm phát.

GDP là chỉ tiêu sản lượng quốc gia được tính theo gì?

Mày hỏi GDP tính kiểu gì hả? Tao nói cho mày nghe nhé, đồ ngốc! GDP ấy, nó tính theo lãnh thổ kinh tế, kiểu như cái nhà mình ở ấy, tất cả sản phẩm làm ra trong “cái nhà” Việt Nam đấy, đều tính vào. Nói cho dễ hiểu nhé, tưởng tượng cả nước mình là một cái chợ khổng lồ. GDP là tổng tiền hàng hóa dịch vụ bán được trong cái chợ đó. Đơn giản vãi!

  • Tất cả hàng hóa, dịch vụ được sản xuất trong lãnh thổ Việt Nam đều tính vào, từ cái bánh mì cóc đến cả mấy cái máy bay Boeing (nếu có sản xuất ở Việt Nam nha).
  • Tính theo quý, 6 tháng, năm… đủ kiểu, nhiều khi báo cáo đến ông bà nội tao còn chả hiểu nổi. Năm ngoái nhà tao làm ăn thất bát, GDP chắc cũng giảm theo, haizzz.
  • Phân chia đủ kiểu, theo ngành nghề, vùng miền… rối tung cả lên. Như cái mớ bún rối trong bát phở của anh bạn tao ấy, nhìn phát sợ.

Nói chung, mày đừng hỏi tao nữa, tao cũng chỉ hiểu sơ sơ thôi, hỏi mấy thằng kinh tế học đi cho chắc. Hôm trước tao còn phải lên mạng tìm hiểu để trả lời thằng em trai tao, nó còn hỏi nhiều hơn cả mày nữa. Mệt muốn chết.

GDP Việt Nam đến từ đâu?

Mày hỏi GDP Việt Nam từ đâu ra à? Tao bảo cho mày biết nhé, chuyện này phức tạp lắm, không đơn giản như đếm tiền lì xì Tết đâu!

  • Sản xuất là chính: Đúng rồi, Việt Nam dùng phương pháp sản xuất để tính GDP, kiểu như tổng kết xem cả nước mình làm ra được bao nhiêu đồ, từ cái áo thun đến cả con tàu biển. Tưởng tượng xem, cả một dàn nhạc giao hưởng, GDP là bài nhạc tổng hợp, mỗi ngành nghề là một nhạc cụ.

  • Chi tiêu là phụ: Phương pháp chi tiêu, kiểu như xem dân mình tiêu tiền vào đâu, chỉ là “phiên bản kiểm tra” thôi. Giống như bài nhạc đó, được chỉnh sửa lại một tí cho “chuẩn” hơn sau khi đã có bản chính rồi. Tao nghe nói, năm nào cũng phải kiểm tra lại cho cẩn thận đấy.

  • Thu nhập? Ủa, cái đó là gì? Phương pháp thu nhập? Chuyện đó… hiếm khi được tính lắm, trừ mấy năm đặc biệt có làm bảng cân đối liên ngành thôi. Như kiểu một bài hát bị bỏ sót một đoạn điệp khúc vậy, nghe thiếu thiếu. Tao nói thật, chuyện này nhiều khi hơi bí ẩn đấy, không phải ai cũng hiểu đâu. Năm nay GDP nhà mình bao nhiêu rồi nhỉ? Tao quên mất rồi, phải lên trang web Tổng cục Thống kê xem lại thôi. Giống như lúc trước tao đi xem phim về nhà, mơ màng không nhớ nổi cốt truyện luôn.

Tại sao các nhà kinh tế lại dùng chỉ tiêu GDP thực chứ không phải GDP danh nghĩa để đánh giá tăng trưởng kinh tế của?

Mày hỏi sao dùng GDP thực chứ không phải GDP danh nghĩa? Tao nói cho mày nghe, ngu thế! GDP danh nghĩa nó chỉ nhìn vào giá trị tiền tệ thôi, lạm phát tăng vù vù thì GDP danh nghĩa cũng tăng theo, tưởng giỏi lắm à? Như con lừa nhà tao, nó chỉ biết ăn, ăn nhiều lên thì cân nặng tăng, nhưng có phải nó giỏi hơn không? Không nhé!

GDP thực tế mới phản ánh đúng sản lượng thực sự. Nó loại bỏ ảnh hưởng của lạm phát, như kiểu tách bún chả ra khỏi nước chấm ấy, thấy rõ thịt ngon không? Đấy, hiểu chưa?

  • GDP danh nghĩa: Chỉ là giá trị bằng tiền, dễ bị đánh lừa.
  • GDP thực tế: Phản ánh ản lượng thực tế, chính xác hơn.

Không có GDP thực, thì các quốc gia cứ tưởng mình giàu to, phát triển vùn vụt, trong khi chỉ có giá cả tăng thôi! Giống như bà hàng xóm nhà tao, bán rau giá cao gấp đôi, tưởng giàu rồi, chứ thực ra vẫn bán được ít rau như thường. Đấy!

GDP thực tế cho thấy sự tăng trưởng kinh tế thực sự. Cái này dùng để so sánh giữa các năm, giữa các quốc gia, chính xác hơn nhiều. Tao bảo mày thế nhé, cứ nhớ GDP thực là chuẩn, còn GDP danh nghĩa chỉ là cái để…báo cáo cho vui thôi! Thế nhé, tao còn phải đi xem con gà nhà tao đẻ trứng nữa!

Tại sao nói GDP là một thước đo thu nhập tốt nhưng không phản ánh được đầy đủ phúc lợi kinh tế của một quốc giá?

Mày hỏi sao GDP tốt mà lại không phản ánh hết phúc lợi kinh tế à? Thì đơn giản thôi…

  • GDP chỉ đo cái gì có thể đo được thôi. Nó chỉ nhìn vào số tiền, vào sản lượng hàng hóa dịch vụ, chứ nó không nhìn thấy những thứ vô hình. Ví dụ như, môi trường bị ô nhiễm vì sản xuất công nghiệp tăng, GDP vẫn tăng, nhưng chất lượng sống thì giảm. Tụi tao hồi xưa ở quê, nhà toàn ruộng lúa, không giàu nhưng không khí trong lành, giờ thì… nhà máy mọc lên nhan nhản, GDP tăng vọt, nhưng thở cũng khó.

  • Nó không tính đến chi phí xã hội. Như cái vụ ô nhiễm vừa rồi, chi phí dọn dẹp, chi phí y tế do ô nhiễm gây ra, GDP đâu có tính vào? Cứ như là không có chuyện gì xảy ra cả. Mà cái chi phí đó, dân mình gánh chịu hết.

  • Phúc lợi kinh tế rộng hơn nhiều. GDP chỉ là một phần nhỏ thôi. Nó không nói gì về sự công bằng xã hội, chất lượng giáo dục, y tế, an ninh xã hội… Nhà tao năm ngoái thu nhập cao hơn năm trước, GDP tăng, nhưng bố tao lại ốm nặng, tiền chạy chữa tốn gần hết, cuối cùng vẫn phải vay mượn. Cái đó GDP có tính không?

  • Phân phối thu nhập không đều. GDP tăng nhưng có thể chỉ có một nhóm nhỏ hưởng lợi, phần lớn dân số vẫn nghèo đói. Tụi bạn tao, nhiều đứa học giỏi, ra trường thất nghiệp, lương thấp, GDP tăng mà cuộc sống vẫn chật vật. Đấy, mày thấy chưa?

Tóm lại, GDP chỉ là con số, nó không nói lên được hết sự thật. Đêm nay ngồi nghĩ lại mới thấy nhiều thứ… phức tạp. Khó ngủ thật.

Tại sao GDP không là thước đo hoàn hảo về phúc lợi kinh tế?

Mày hỏi hay đấy! GDP không phải chén thánh đo phúc lợi, đơn giản vì nó chỉ đếm tiền, bỏ qua nhiều thứ “tế nhị”.

  • Môi trường: GDP tăng nhờ khai thác tài nguyên? Mặc kệ ô nhiễm, miễn có tiền! Triết lý kinh dị.
  • Bất bình đẳng: Tổng sản phẩm tăng vọt, nhưng phần lớn rơi vào túi thiểu số? GDP vẫn tươi cười. Cay.
  • “Hàng hóa” phi thị trường: Tình nguyện, chăm sóc gia đình… Những thứ này “vô giá” theo nghĩa đen, GDP bó tay.

GDP hữu dụng, nhưng đừng tuyệt đối hóa nó. Như việc đọc một cuốn sách, hiểu bao nhiêu còn tùy tâm trạng và kinh nghiệm sống của mỗi người.

  • Chỉ số thay thế: Có những chỉ số đo lường phúc lợi tốt hơn như HDI (chỉ số phát triển con người) đấy.
  • GDP là “vật chất”, phúc lợi là “tinh thần”. Hai phạm trù khác nhau!
#Gdp Tăng #Kinh Tế Phát Triển #Phát Triển Bền Vững