Công thức tính DWL là gì?

1 lượt xem

Mất không do phúc lợi xã hội (DWL) được tính bằng công thức: DWL = 0.5 (chênh lệch giá) (chênh lệch sản lượng). Trong ví dụ này, DWL là 100. Sự thay đổi về cầu dẫn đến đường cầu mới (D1) co giãn hơn, cho thấy người tiêu dùng nhạy cảm hơn với biến động giá cả.

Góp ý 0 lượt thích

Công thức tính Mất mát do phúc lợi xã hội (DWL – Deadweight Loss): Một cái nhìn sâu hơn

Mất mát do phúc lợi xã hội (DWL) là một khái niệm kinh tế quan trọng phản ánh sự giảm thiểu tổng phúc lợi xã hội do sự can thiệp của chính phủ vào thị trường, chẳng hạn như thuế, trợ cấp, hoặc hạn chế sản lượng. Khác với sự tổn thất thu nhập hay lợi ích bị giảm đi trực tiếp của một bên (người tiêu dùng hay nhà sản xuất), DWL thể hiện một sự mất mát thêm – một sự thiếu hụt không thể bù đắp được, đại diện cho giá trị sản xuất và tiêu dùng tiềm năng nhưng không được thực hiện.

Công thức DWL thường được đơn giản hóa thành: DWL = 0.5 (chênh lệch giá) (chênh lệch sản lượng). Tuy nhiên, sự đơn giản này chỉ áp dụng trong trường hợp đường cung và cầu là đường thẳng và sự can thiệp chỉ tác động đến một điểm duy nhất trên thị trường. Trong thực tế, đường cung và cầu thường cong, và sự can thiệp có thể tạo ra nhiều thay đổi phức tạp hơn. Công thức này chỉ cung cấp một ước tính xấp xỉ cho DWL trong các trường hợp lý tưởng hóa.

Để hiểu rõ hơn, hãy phân tích các thành phần trong công thức:

  • Chênh lệch giá: Đây là sự khác biệt giữa giá cân bằng thị trường tự do (không có can thiệp) và giá cân bằng mới sau khi chính phủ can thiệp. Ví dụ, một loại thuế sẽ làm tăng giá mà người tiêu dùng phải trả và giảm giá mà nhà sản xuất nhận được, tạo ra chênh lệch giá.

  • Chênh lệch sản lượng: Đây là sự khác biệt giữa sản lượng cân bằng thị trường tự do và sản lượng cân bằng mới sau khi chính phủ can thiệp. Do sự thay đổi giá, cả người tiêu dùng và nhà sản xuất sẽ điều chỉnh hành vi của mình, dẫn đến sản lượng giao dịch ít hơn so với khi thị trường hoạt động tự do.

Nhân hai đại lượng này lại với nhau và chia cho 2 (diện tích tam giác trên đồ thị cung cầu) cho ta một đại lượng gần đúng với giá trị của DWL. Vì đây là diện tích một tam giác, nên việc chia cho 2 là cần thiết để tính toán đúng diện tích hình học đại diện cho tổn thất phúc lợi.

Ví dụ: “Trong ví dụ này, DWL là 100.” Con số 100 này chỉ đơn thuần là một kết quả tính toán từ công thức trên, dựa trên một chênh lệch giá và chênh lệch sản lượng cụ thể. Không có đủ thông tin để tái tạo phép tính này.

Phần “Sự thay đổi về cầu dẫn đến đường cầu mới (D1) co giãn hơn, cho thấy người tiêu dùng nhạy cảm hơn với biến động giá cả” chỉ ra rằng sự co giãn của cầu ảnh hưởng đến mức độ của DWL. Một đường cầu co giãn hơn sẽ dẫn đến DWL lớn hơn vì sự thay đổi giá sẽ dẫn đến sự thay đổi lớn hơn về sản lượng.

Tóm lại, công thức DWL = 0.5 (chênh lệch giá) (chênh lệch sản lượng) là một công cụ hữu ích để ước tính mất mát phúc lợi xã hội trong các trường hợp đơn giản. Tuy nhiên, cần hiểu rằng đây chỉ là một xấp xỉ, và trong thực tế, tính toán DWL có thể phức tạp hơn nhiều, đòi hỏi việc sử dụng các mô hình kinh tế tiên tiến hơn.