Câm bẩm sinh là gì?
Câm bẩm sinh là tình trạng không có khả năng nói do không có khiếm khuyết về cơ cấu phát âm hoặc bệnh lý về não, mà là do khiếm khuyết về thính giác bẩm sinh hoặc do tổn thương, nhiễm trùng gây mất thính giác dẫn đến mất khả năng ngôn ngữ.
Câm bẩm sinh: Sự im lặng do thinh lặng
Chúng ta thường liên tưởng “câm” với sự khiếm khuyết về cơ quan phát âm, hình dung ra những khó khăn trong việc vận động lưỡi, môi hay thanh quản. Tuy nhiên, câm bẩm sinh, hay chính xác hơn là mất khả năng ngôn ngữ do điếc bẩm sinh, lại là một câu chuyện khác, một sự im lặng sâu xa hơn, bắt nguồn từ sự vắng bóng của âm thanh ngay từ khi chào đời. Nó không phải là sự bất lực của cơ thể trong việc tạo ra âm thanh, mà là sự thiếu vắng hoàn toàn nền tảng để học hỏi và phát triển ngôn ngữ: thính giác.
Một đứa trẻ bình thường học nói thông qua việc nghe, bắt chước và phản hồi âm thanh từ môi trường xung quanh. Quá trình này đòi hỏi một vòng lặp liên tục giữa âm thanh, phản xạ và ghi nhớ. Với trẻ bị câm bẩm sinh, vòng lặp này bị đứt gãy. Thiếu đi tín hiệu âm thanh, não bộ không nhận được thông tin cần thiết để xử lý và tái tạo ngôn ngữ. Hậu quả là, dù cơ quan phát âm hoàn toàn khỏe mạnh, khả năng nói vẫn không thể phát triển.
Câm bẩm sinh không phải là một bệnh lý riêng lẻ, mà là hệ quả của sự khiếm khuyết về thính giác, có thể do di truyền, nhiễm trùng trong thai kỳ (như rubella), hoặc do chấn thương sinh sản gây tổn thương đến hệ thính giác. Sự mất thính giác này có thể là hoàn toàn (điếc nặng) hoặc một phần (điếc nhẹ đến trung bình), nhưng đều đủ để ảnh hưởng nghiêm trọng đến quá trình học nói của trẻ. Độ nặng của chứng câm bẩm sinh phụ thuộc trực tiếp vào mức độ khiếm khuyết thính giác và thời điểm xảy ra tổn thương. Nếu mất thính giác xảy ra sớm, trước khi trẻ phát triển ngôn ngữ, ảnh hưởng sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Sự hiểu lầm về câm bẩm sinh là rất phổ biến. Nhiều người vẫn nhầm tưởng đó là một vấn đề về cơ quan phát âm, dẫn đến những cách tiếp cận điều trị không hiệu quả. Thực tế, chìa khóa để giúp trẻ bị câm bẩm sinh giao tiếp nằm ở việc can thiệp sớm, tập trung vào việc khôi phục hoặc bù đắp cho sự thiếu hụt về thính giác thông qua các phương pháp như sử dụng máy trợ thính, cấy ốc tai điện tử, và đặc biệt là giáo dục ngôn ngữ bằng phương pháp phù hợp. Chỉ khi thính giác được hỗ trợ, não bộ mới có thể nhận được tín hiệu âm thanh cần thiết để bắt đầu quá trình học nói. Đó là chặng đường dài đòi hỏi sự kiên trì, nỗ lực của cả trẻ em, gia đình và các chuyên gia. Nhưng hy vọng vẫn luôn hiện hữu, bởi vì khả năng giao tiếp, dù bằng lời nói hay bằng hình thức khác, là quyền cơ bản của mỗi con người.
#Câm Bẩm Sinh#Khiếm Thính#Rối Loạn NóiGóp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.