Để bảo vệ cảnh quan thiên nhiên chúng ta cần phải làm gì?
Bảo vệ cảnh quan thiên nhiên đòi hỏi hành động thiết thực từ mỗi cá nhân. Chúng ta cần chủ động sử dụng sản phẩm thân thiện môi trường, giảm thiểu rác thải nhựa, tiết kiệm tài nguyên (điện, nước). Việc vứt rác đúng nơi quy định, ưu tiên phương tiện công cộng và tích cực trồng cây xanh góp phần làm sạch môi trường. Hơn nữa, cần tránh các hành động gây ô nhiễm như thả bóng bay, đèn lồng. Tóm lại, bảo vệ môi trường là trách nhiệm chung, đòi hỏi sự cam kết và hành động cụ thể từ tất cả mọi người.
- Em cần làm gì để bảo vệ giữ gìn cảnh quan thiên nhiên?
- Em sẽ làm gì để bảo tồn những cảnh quan thiên nhiên, danh lam thắng cảnh, bảo vệ môi trường và giảm thiểu hiệu ứng nhà kính?
- Theo em, em cần làm gì để giữ gìn, bảo tồn và phát huy nét văn hóa truyền thống tại địa phương mình?
- 1 ngày nên uống bao nhiêu ml sữa chua?
- 1 ngày uống bao nhiêu sữa chua uống?
- Thế nào là bảo tồn cảnh quan thiên nhiên?
Bảo vệ cảnh quan thiên nhiên cần làm gì?
Út nghĩ, bảo vệ cảnh quan thiên nhiên á? Mấy việc nhỏ nhặt thôi nhưng làm đều đặn mới có hiệu quả. Ví dụ như hồi tháng 5 vừa rồi, đi Đà Lạt, thấy nhiều chỗ người ta trồng hoa dọc đường đẹp lắm! Mình cũng định trồng vài chậu ở ban công nhà, vừa đẹp mắt lại tốt cho môi trường.
Hạn chế đồ nhựa dùng một lần cũng quan trọng. Nhớ hồi đi biển Nha Trang năm ngoái, thấy rác nhựa ngập ngụa, kinh khủng lắm! Từ đó mình chuyển sang dùng chai thủy tinh, đắt hơn chút nhưng sạch sẽ hơn nhiều. Mỗi người một ít thôi, góp lại cũng đáng kể.
Tiết kiệm điện nước nữa. Nhà mình, cứ 11h đêm là tắt hết đèn, trừ đèn ngủ. Đang tính chuyển sang dùng bóng đèn tiết kiệm điện luôn, nghe nói rẻ hơn điện nhiều. Điện nước tiết kiệm được thì cũng đỡ tốn kém, lại tốt cho môi trường. Thấy hiệu quả lắm!
Còn nữa, vứt rác đúng chỗ, không xả rác bừa bãi. Cái này thì dễ thôi mà, ai cũng làm được. Đừng để thành thói quen xấu. Thấy nhiều người vô ý thức lắm, cứ vứt lung tung.
Tóm lại, sử dụng sản phẩm tự nhiên, hạn chế nhựa, tiết kiệm tài nguyên, vứt rác đúng nơi quy định. Thêm nữa, trồng cây xanh, hạn chế thả bóng bay… Nói chung, góp sức nhỏ bé của mình thôi cũng được rồi.
Chúng ta cầnl àm gì để bảo tồn cảnh quan thiên nhiên?
Ờ, vậy hả.
-
Giảm thiểu. Bớt “xài” đi. Vừa đỡ tốn, vừa bớt rác. Ờ mà, Út có cái túi vải nào không?
- Thông tin thêm: Giảm tiêu thụ là cách trực tiếp nhất. Bớt mua đồ mới, sửa đồ cũ. Mấy thứ “eco-friendly” đôi khi chỉ là chiêu trò.
-
Tái chế. Cái gì dùng lại được thì dùng. Đừng vội vứt.
- Thông tin thêm: Phân loại rác không khó. Chỉ cần nhớ: giấy, nhựa, kim loại để riêng. Mấy thứ khác bỏ chung.
-
Bỏ rác. Đúng chỗ là được. Chứ đừng để “mắt không thấy, tim không đau”.
- Thông tin thêm: Rác trôi sông, rác ra biển. Rồi mình lại ăn cá có rác. Vòng luẩn quẩn thôi.
-
Đi bộ. Vừa khỏe, vừa “xanh”. Xe cộ ám ảnh quá.
- Thông tin thêm: Đi xe đạp cũng tốt. Hoặc đi xe bus. Nói chung là né xe máy ra.
-
Trồng cây. Cây xanh thì ai chả thích.
- Thông tin thêm: Trồng cây gì dễ sống ấy. Đừng trồng xong bỏ đó. Uổng công.
-
Tắt đèn. Khi không cần thiết.
- Thông tin thêm: Tiết kiệm điện là tiết kiệm tiền. Mà còn bớt nóng Trái Đất nữa.
-
Không thả. Mấy thứ bay bay kia chỉ đẹp lúc đầu thôi. Sau đó thành rác.
- Thông tin thêm: Bong bóng, đèn lồng… toàn nhựa với nilon. Rơi xuống biển, rùa ăn thì toi.
Cuối cùng, “sống” bớt vô tâm.
Tại sao chúng ta cần phải bảo vệ cảnh quan thiên nhiên?
Út đây. Câu hỏi hay đấy! Tại sao cần bảo vệ cảnh quan thiên nhiên? Vì nó liên quan mật thiết đến sự sống còn của chúng ta, bạn ạ! Nghe có vẻ nghiêm trọng quá nhỉ? Thôi kệ, cứ nói thẳng vậy.
-
Đa dạng sinh học: Thực ra, bảo vệ cảnh quan thiên nhiên chính là bảo vệ sự đa dạng sinh học. Nghĩ mà xem, hàng triệu loài thực vật, động vật, vi sinh vật… tất cả đều phụ thuộc vào môi trường sống. Mất đi một loài, hệ sinh thái bị ảnh hưởng dây chuyền, nguy hiểm lắm. Như hiệu ứng cánh bướm ấy, nghe lãng mạn nhưng thực tế tàn khốc. Tôi từng đọc báo cáo của Viện Hàn lâm Khoa học Việt Nam về vấn đề này, chi tiết lắm. Cái này không đùa được đâu.
-
Nguồn tài nguyên: Cảnh quan thiên nhiên cung cấp vô vàn tài nguyên: nước sạch, khoáng sản, thực phẩm… Mất rừng, mất nguồn nước sạch, mất cả nguồn cung cấp dược liệu quý nữa. Hồi tôi đi thực tế ở Vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng, thấy rõ lắm. Ôi, thiên nhiên kỳ diệu biết bao! Nhưng con người thì…
-
Cân bằng sinh thái: Đây là vấn đề cốt lõi. Cảnh quan thiên nhiên giữ vai trò quan trọng trong việc điều hòa khí hậu, giảm thiểu thiên tai. Rừng hấp thụ CO2, giảm hiệu ứng nhà kính. Biết bao nhiêu là lợi ích. Thật tiếc khi nhiều người chưa nhận thức được điều này.
Nói chung, bảo vệ cảnh quan thiên nhiên không chỉ là trách nhiệm mà còn là sự cần thiết để đảm bảo tương lai của nhân loại. Tự nhiên ban tặng cho ta nhiều thứ, ta phải biết trân trọng và gìn giữ. Suy cho cùng, chúng ta cũng chỉ là một phần nhỏ bé trong hệ sinh thái rộng lớn này thôi.
Thế nào là bảo tồn cảnh quan thiên nhiên?
Út nghĩ… bảo tồn cảnh quan thiên nhiên á? Khó nói lắm… Giống như… giữ lại cái gì đó… cái gì đó rất… đặc biệt. Như khu rừng sau nhà bà ngoại Út hồi nhỏ ấy. Rừng toàn cây sao đen, mùi đất ẩm cứ bám mãi trong tóc. Giờ chắc… không còn nữa rồi.
-
Bảo vệ những thứ đẹp đẽ: Cái đẹp tự nhiên ấy, không phải chỉ là nhìn cho đã mắt đâu. Nó liên quan đến cả hệ sinh thái, đến văn hoá nữa. Như dòng sông quê Út, nghe nói người ta định làm đập thuỷ điện, xong rồi… hết cá, cả làng buồn lắm.
-
Quản lý để cân bằng: Không phải là cứ khoá cửa lại, không cho ai vào là xong. Phải có kế hoạch, phải nghĩ đến cả người dân nữa. Bà Út bảo, người ta phải biết cách sống chung với thiên nhiên, chứ không phải chiếm lấy thiên nhiên. Cái này khó lắm…
-
Phục hồi những gì đã mất: Đau lòng lắm… như cái hồ sen ở cuối làng, bị ô nhiễm nặng rồi, sen chết hết. Phục hồi… phải mất bao nhiêu năm trời. Mấy đứa nhỏ giờ chả biết hoa sen là gì nữa.
Bảo tồn… là trách nhiệm của mọi người. Nhưng… khó lắm. Út thấy buồn… buồn vì những gì đang mất đi. Mỗi lần về quê, Út lại thấy… thiên nhiên… thay đổi… không còn như xưa nữa.
Em sẽ làm gì để bảo vệ tài nguyên thiên nhiên?
Út đây! Bảo vệ thiên nhiên á? Dễ ợt!
Mấy việc Út làm là:
- Không vứt rác lung tung, như kiểu vứt dép lê xuống sông, cá nó tưởng bánh mì mà ăn, chết ngạt thở hết! Thương cá lắm! Chuyện nhỏ nhưng ý nghĩa to lắm nha.
- Cái gì làm từ nhựa, Út tránh xa như tránh tà! Nhựa nó lì lợm hơn cả con gián, mấy trăm năm nó mới phân hủy, mà biển thì khổ thân, đầy rác nhựa, cá nó ăn phải, rồi chết đói. Tội nghiệp!
- Dọn rác, Út làm thường xuyên lắm! Tuần nào cũng có 1 buổi Út ra công viên dọn rác, hốt được cả đống vỏ bim bim, chai nước ngọt, có lần còn thấy cái dép tổ ong nữa!
- Bọc nilon, Út ghét kinh khủng! Thứ đó hại môi trường kinh, Út dùng bao vải, túi giấy thay thế hoài. Mẹ Út bảo tốt cho sức khỏe nữa đó!
Tóm lại là, Út sống xanh, sống sạch, để trái đất mãi xanh tươi! Ai cũng nên làm như Út nha! Tuyệt vời ông mặt trời!
Em có thể làm gì để bảo vệ tài nguyên thiên nhiên và môi trường nơi em đang sống?
Út đây. Câu hỏi hay đó nha. Bảo vệ thiên nhiên… Nghe sao mà… lớn lao quá. Nhưng mà Út nghĩ, nó bắt đầu từ những việc nhỏ xíu, như… ánh nắng chiều tà rọi xuống con đường làng quê mình.
-
Vệ sinh đường làng, ngõ xóm: Mỗi buổi sáng sớm, khi sương còn đọng trên lá, Út thường quét dọn trước nhà mình. Cái cảm giác sạch sẽ, trong lành ấy, nó… yên bình lắm. Giống như cả thế giới chỉ còn mình với tiếng chim hót. Đường làng sạch sẽ, mọi người cùng chung tay, nó tạo nên một cộng đồng đẹp đẽ biết bao. Bình yên đến lạ thường.
-
Giảm thiểu rác thải nhựa: Út nhớ hồi nhỏ, nhà chỉ dùng rổ rá, túi vải. Bây giờ, nhựa đầy rẫy. Út cố gắng hạn chế, tái sử dụng chai lọ, tìm mua đồ dùng thân thiện môi trường. Mẹ Út hay nói, “Con người không nên sống phụ thuộc vào nhựa.” Câu nói đó cứ ám ảnh Út mãi.
-
Phân loại rác: Mỗi tối, Út đều phân loại rác. Rác hữu cơ ủ phân, rác tái chế để riêng. Từng ấy việc nhỏ, nhưng Út thấy, mình đang góp phần gìn giữ môi trường. Cảm giác đó… khó tả. Như thể đang bảo vệ một phần tuổi thơ của mình vậy.
-
Trồng cây: Năm ngoái, Út tham gia chương trình trồng cây xanh do trường tổ chức. Cảm giác đặt cây xuống đất, tưới nước cho nó… ấm áp, yên bình. Út mong những cây đó lớn lên, che bóng mát cho mọi người. Như một lời hứa với thiên nhiên vậy. Giờ Trái Đất cũng vậy, Út luôn tham gia tích cực. Tắt đèn, tắt các thiết bị điện không cần thiết. Hành động nhỏ, ý nghĩa lớn.
Những việc này… không phải là cứu rỗi thế giới, nhưng… chúng là những giọt nước nhỏ, góp thành dòng sông lớn, phải không anh? Út tin rằng, mỗi người một chút, thì trái đất sẽ xanh hơn. Đó mới chính là điều quan trọng.
Em sẽ làm gì để bảo vệ môi trường thiên nhiên?
Ừ, Út hỏi hay đó. Để anh nói thiệt lòng nha:
-
Không xả rác: Chuyện nhỏ thôi, mà quan trọng. Nhớ hồi đi biển Cần Giờ, thấy rác trôi dạt mà xót. Nhựa thì thôi rồi, cả trăm năm chưa tan.
-
Dọn dẹp: Thấy rác thì lượm thôi. Anh hay cùng mấy đứa bạn làm, vừa vui vừa ý nghĩa. Mấy chỗ công cộng, trường học mình, ráng giữ sạch.
-
Hạn chế nilon: Cái này khó à nha. Nhưng mà phải ráng. Mua gì cũng bảo người ta đừng bỏ bịch, mang túi vải theo cho chắc.
Tại sao chúng ta phải bảo tồn thiên nhiên?
Út này, anh nằm nghĩ miết, thấy bảo tồn thiên nhiên quan trọng thiệt. Giữa đêm tĩnh lặng thế này, nghĩ về nó lại càng thấy thấm thía. Thiên nhiên nó như hơi thở vậy đó, mất nó rồi sao sống nổi. Anh nhớ hồi nhỏ, quê anh sông nước mênh mông, cá tôm đầy đồng, giờ toàn nhà máy xí nghiệp, nước đen ngòm, chẳng còn thấy con cá nào. Buồn lắm.
- Cho mình cái ăn, cái mặc, cái ở: Không có cây thì lấy đâu ra gỗ làm nhà, không có nước thì lấy gì uống, đất đai khô cằn thì trồng trọt cái gì. Mấy thứ cơ bản đó thôi là thấy rõ ràng rồi. Như hồi xưa nhà anh ở miền Tây, toàn làm nhà lá, mà giờ cây cối ít đi nhiều.
- Phát triển kinh tế: Du lịch sinh thái, rừng cung cấp gỗ, biển cho hải sản. Mà mấy cái này hễ bị phá hoại là coi như mất nguồn thu. Như vụ cá chết hàng loạt mấy năm trước, ảnh hưởng kinh tế biết bao nhiêu gia đình.
Càng nghĩ càng thấy lo Út ạ. Mình sống được trên đời này là nhờ thiên nhiên cả. Anh nhớ hồi bé hay ra đồng bắt cá, giờ mấy đứa nhỏ chắc không biết cái cảm giác đó đâu. Bảo vệ thiên nhiên không chỉ cho mình mà cho cả con cháu sau này nữa. Anh thấy giờ ý thức mọi người cũng khá hơn rồi, nhưng vẫn còn nhiều người chưa hiểu hết tầm quan trọng của nó.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.