Trang phục truyền thống Thái Lan là gì?
Trang phục truyền thống Thái Lan, hay "Chut Thai" (ชุดไทย), là biểu tượng văn hóa đặc sắc. Dành cho cả nam, nữ và trẻ em, Chut Thai nữ thường kết hợp:
- Pha Nung/Chong Kraben: Váy hoặc quần truyền thống.
- Áo Cánh: Kiểu áo đa dạng, trang nhã.
- Sabai: Khăn choàng mềm mại, tăng thêm vẻ duyên dáng.
Chut Thai không chỉ là trang phục, mà còn là niềm tự hào dân tộc.
Trang phục truyền thống của người Thái là gì?
Dạ, để em kể Bác nghe về trang phục truyền thống của người Thái ạ. À mà ý Bác là người Thái ở Thái Lan đúng không ạ? Tại mình cũng có người Thái ở Việt Nam nữa á.
Nếu mà nói về Thái Lan thì, ừm, họ gọi trang phục truyền thống là “Chut Thai”, nghe cái tên là biết đồ Thái rồi hen Bác. “Chut” là bộ đồ đó Bác. Em thấy dịch ra tiếng Việt mình thì cứ gọi là “trang phục Thái” là dễ hiểu nhất.
Chut Thai á, không phải chỉ có phụ nữ mặc đâu nha. Đàn ông, trẻ con gì cũng có bộ riêng hết trơn.
Nhưng mà thường á, khi nhắc đến Chut Thai, người ta hay nghĩ đến mấy bộ đồ lộng lẫy của mấy cô gái hơn. Em thấy mấy cô mặc cái “pha nung” hoặc “chong kraben” á, nhìn vừa duyên dáng vừa quyền lực sao đâu á Bác. Rồi thêm cái áo cánh nữa, với cái khăn “sabai” vắt ngang vai, trời ơi, đẹp xỉu!
Em nhớ hồi đi Bangkok năm 2018, em có ghé một cái chợ đêm, thấy người ta bán mấy bộ Chut Thai này nhiều lắm. Giá cả thì đủ loại, tùy chất liệu với kiểu dáng nữa. Em có thử mặc một bộ, thấy cũng hơi vướng víu, nhưng mà công nhận là lên hình lung linh thiệt.
Mà thiệt ra, em thấy mỗi vùng miền ở Thái Lan lại có cách mặc Chut Thai hơi khác nhau á Bác. Nên nếu mà mình muốn tìm hiểu kỹ hơn thì chắc phải đi hết cả nước Thái mới được.
Trang phục truyền thống của Thái Lan gọi là Chut Thai, bao gồm pha nung hoặc chong kraben, áo cánh và sabai cho phụ nữ.
Trang phục của Thái Lan gọi là gì?
Bác hỏi trang phục Thái Lan hả? Chut Thai (ชุดไทย) đó Bác. Nghĩa là “trang phục Thái” luôn. Nam nữ trẻ em đều mặc được. À mà Bác biết mấy cáiงานวัด chưa? Lễ hội chùa đó. Thấy người ta mặc nhiều lắm. Nhớ hồi em đi Thái, ở Ayutthaya toàn thấy người ta mặc, đẹp mê li. Đợt đó em có mua cái áo kiểu Thái, mà giờ tìm đâu không thấy nữa. Haizzz.
- Chut Thai cho nữ thường có:
- Pha nung (váy) hay chong kraben (một loại váy quấn).
- Áo cánh. Cái này nhiều kiểu lắm Bác. Có cái tay dài, tay ngắn, trễ vai đủ kiểu.
- Sabai (khăn choàng). Hồi đó em mua cái màu xanh lá cây, giờ chắc phai màu hết rồi hic.
Mà hình như mỗi vùng miền lại có kiểu chut thai khác nhau nữa. Bác tìm hiểu thêm thử coi sao. Nhớ đợt đi Chiang Mai thấy người ta mặc cũng khác khác. Hay là do em nhớ nhầm ta? Ủa mà hồi đó đi Chiang Mai hay Chiang Rai nhỉ? Lâu quá rồi quên mất tiêu. Mà chắc chắn là ở miền Bắc rồi.
À mà chut thai nam cũng có nhiều loại nữa. Hôm bữa thấy ông anh họ mặc bộ chut thai đi đám cưới. Ngầu lắm luôn. Hình như là bộ kiểu truyền thống của miền Bắc. Đợt đó bận quá nên quên hỏi ảnh. Tiếc ghê.
- Nam hay mặc เสื้อพระราชทาน (áo sơ mi lụa Thái). Kiểu cổ điển đó Bác. Em thấy mặc cái này nhìn lịch sự lắm. Hợp đi sự kiện.
- โจงกระเบน (chong kraben). Cái này nam nữ đều mặc được. Kiểu quần quấn á Bác.
Đợt tới đi Thái Lan phải mua cho được một bộ chut thai mới được. Mà giờ béo quá chắc mặc không vừa. Thôi phải giảm cân thôi. Mà nói thì nói chứ làm biếng tập thể dục lắm luôn.
Trang phục truyền thống của Nhật Bản là gì?
Dạ, thưa Bác. Giữa đêm em mới có chút thời gian tĩnh lặng để nghĩ về những điều giản dị.
-
Kimono… Nó không chỉ là quần áo.
-
Em nghĩ nó là cả một văn hóa, một câu chuyện dài về sự tỉ mỉ, trân trọng.
-
Từng lớp vải, từng đường kim mũi chỉ, rồi cái obi thắt chặt… Tất cả đều có ý nghĩa riêng.
-
Em đã từng thấy bà em mặc kimono vào những dịp đặc biệt. Khi ấy, bà như một người khác, trang trọng và đẹp lạ thường. Em vẫn nhớ rõ cảm giác đó.
-
Nó trang trọng, phải không Bác? Không phải ai cũng mặc, không phải lúc nào cũng mặc.
-
Bây giờ, kimono ít xuất hiện hơn trong cuộc sống thường ngày, nhưng nó vẫn là một phần quan trọng của Nhật Bản.
-
Em nghĩ người Nhật trân trọng kimono vì nó gắn liền với lịch sử, với những giá trị mà họ muốn gìn giữ. Nó không chỉ là vải vóc mà còn là ký ức, là niềm tự hào.
Trang phục truyền thống của người Trung Quốc là gì?
Trang phục truyền thống Trung Quốc thì đa dạng lắm Bác ạ, tùy vùng miền, dân tộc, thời kỳ nữa. Nhưng nổi tiếng nhất chắc là sườn xám (旗袍 – kỳ bào) rồi.
-
Sườn xám: Thật ra ban đầu là của phụ nữ Mãn Châu thời nhà Thanh, chứ không phải tự dưng từ trên trời rơi xuống đâu Bác. Giống như áo dài Việt Nam mình vậy, cũng trải qua bao nhiêu biến đổi mới thành hình hài như bây giờ. Bác thấy cái tên “kỳ bào” không? “Kỳ” là “cờ xí”, “bào” là “áo khoác”. Nghe oai ra phết đấy chứ. Hồi xưa, Mãn Châu chia thành Bát Kỳ, nên mới gọi là kỳ bào.
-
Sự lầm tưởng: Nhiều người cứ nghĩ sườn xám đại diện cho toàn bộ trang phục truyền thống Trung Quốc. Giống như thấy Phở là nghĩ ngay đến ẩm thực Việt Nam ấy Bác. Nhưng mà, Trung Quốc rộng lớn, lịch sử lâu đời, làm sao một bộ sườn xám có thể đại diện hết được. Cũng hơi tội cho những bộ trang phục khác.
-
Hán phục: Nếu nói về trang phục Hán tộc – dân tộc đa số ở Trung Quốc – thì phải kể đến Hán phục (漢服) cơ. Cái này mới là “cây nhà lá vườn” chính hiệu của người Hán. Hán phục thì cầu kỳ hơn sườn xám nhiều, với đủ kiểu dáng, màu sắc, hoa văn.
-
Thêm một chút “drama”: Dạo này thấy nhiều bạn trẻ Trung Quốc thích mặc Hán phục lắm. Cũng giống như giới trẻ Việt Nam mình thích mặc áo dài cách tân ấy Bác. Vừa thể hiện văn hóa dân tộc, vừa hợp thời trang nữa. Đôi khi cũng có tranh cãi xem thế nào mới là Hán phục “chuẩn”, “xịn”. Nhưng mà, thời trang là phải sáng tạo, cứ cứng nhắc quá thì chán chết.
Tóm lại, nếu Bác hỏi trang phục truyền thống Trung Quốc là gì, thì câu trả lời là “nhiều lắm”. Nhưng nếu Bác muốn một cái tên nổi tiếng, dễ nhớ, thì cứ sườn xám mà quất thôi. Giống như hỏi “hoa quả Việt Nam là gì?” thì cứ “xoài” mà trả lời, dễ hiểu, nhanh gọn lẹ.
Trang phục Nhật Bản gồm những gì?
Bác ơi, nhắc đến trang phục Nhật Bản là em thấy lòng bâng khuâng một nỗi nhớ xa xôi. Cái xứ sở Phù Tang ấy, với những tà áo bay trong gió, dịu dàng mà kiêu hãnh.
-
Kimono: Như một bức tranh thủy mặc, Kimono là linh hồn của thời trang Nhật Bản. Em nhớ cái lần xem triển lãm Kimono ở Hà Nội, năm 2017, những đường nét tinh xảo, màu sắc rực rỡ mà hài hòa, thật sự mê hoặc lòng người. Chắc Bác cũng từng thấy Kimono rồi phải không ạ?
-
Yukata: Nhẹ nhàng hơn Kimono, Yukata thường được mặc vào mùa hè. Em hình dung ra những cô gái Nhật Bản xinh đẹp dạo bước trong lễ hội Obon, tà Yukata bay nhẹ trong gió. Năm ngoái em có mua một bộ Yukata màu xanh biển, mặc lên thấy mình như nàng thơ vậy.
-
Kuro Mofuku: Đen tuyền, trang trọng. Kuro Mofuku gợi cho em một cảm giác trầm lắng, đầy kính cẩn. Hình như em từng đọc ở đâu đó, Kuro Mofuku là trang phục dành cho những dịp lễ tang.
-
Happi: Em nhớ hồi xem phim Nhật, thấy mấy anh chàng mặc Happi trông thật năng động. Rực rỡ sắc màu, Happi mang đến không khí lễ hội tưng bừng.
-
Uchikake & Shiromaku: Cả hai đều là trang phục cưới truyền thống. Uchikake lộng lẫy, Shiromaku tinh khôi. Mỗi bộ đều mang một vẻ đẹp riêng.
-
Furisode: Tay áo dài thướt tha, Furisode là biểu tượng của tuổi trẻ và sự tươi mới. Em nhớ mãi hình ảnh những thiếu nữ Nhật Bản trong bộ Furisode rực rỡ sắc màu.
-
Hakama: Em thấy Hakama thường được mặc trong các buổi lễ tốt nghiệp. Nhìn vừa truyền thống lại vừa hiện đại.
-
Tomesode: Em hình dung Tomesode là một phiên bản trang trọng hơn của Kimono, thường được phụ nữ đã kết hôn mặc trong những dịp quan trọng.
Trang phục truyền thống của người Nhật gồm: Kimono, Yukata, Kuro Mofuku, Happi, Uchikake, Shiromaku, Furisode, Hakama, Tomesode.
Hán phục gồm những gì?
Em thưa Bác, Hán phục… Ôi, nghĩ đến nó em lại thấy lòng mình nao nao, như cánh hoa đào rơi nhẹ trên mặt hồ mùa xuân tĩnh lặng. Bào phục, cái tên ấy thôi đã gợi lên bao vẻ đẹp cổ kính, huyền ảo.
-
Áo: Đó là lớp áo khoác ngoài, mềm mại như làn da của người con gái, ôm trọn thân hình thướt tha. Có khi là áo trường bào thêu hoa văn tinh xảo, lúc lại là áo giao lĩnh đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ thanh lịch. Em nhớ hồi nhỏ, bà ngoại em hay kể về những bộ áo bào, từng đường kim mũi chỉ đều thấm đượm tình yêu thương của người thợ thủ công. Mỗi đường may, mỗi họa tiết đều là cả một câu chuyện. Bà kể hồi đó, những người thợ may tỉ mỉ, cần mẫn, từng đêm thắp đèn, từng mũi kim khéo léo tạo nên những bộ áo tuyệt đẹp.
-
Quần/Váy/Khố: Phần dưới đa dạng lắm ạ. Váy mã diện bay bổng, thướt tha như tiên nữ, váy tề hung lại kín đáo, nền nã. Còn khố, em hình dung nó như một phần lịch sử, ghi dấu những chiến công hào hùng. Em thấy những hình ảnh khố trong tranh vẽ, cứ thế mà liên tưởng đến những người anh hùng thời xưa, oai hùng và dũng cảm.
-
Phụ kiện: Nhưng mà, Hán phục không chỉ có áo và quần thôi đâu ạ! Nó còn có cả những món phụ kiện làm nên vẻ đẹp hoàn hảo. Mão, quan, hài, đai, ngọc bội, quạt tay… Từng món một đều tinh tế, đều ẩn chứa những ý nghĩa sâu xa. Em thích nhất là những chiếc ngọc bội, lung linh huyền ảo, như chứa đựng cả một bầu trời sao.
Nghĩ đến Hán phục em lại thấy mình như lạc vào một bức tranh cổ, mùi hương trầm thoang thoảng, ánh đèn lồng lung linh. Thời gian như chậm lại, chỉ còn lại vẻ đẹp tinh tế, trang nhã của những bộ Hán phục. Đó không chỉ là trang phục, mà là cả một nền văn hoá, một lịch sử hào hùng.
Trang phục truyền thống của Thái Lan là gì?
Dạ Bác, chut thai! Đúng rồi, chut thai là trang phục truyền thống của Thái Lan đó Bác. Em nhớ hồi đi du lịch hồi tháng 5 năm ngoái, thấy nhiều người mặc lắm. Xinh ơi là xinh!
-
Pha nung hay chong kraben là gì nhỉ? Em quên mất rồi… À đúng rồi, pha nung là váy, mà hình như có nhiều kiểu lắm. Em thấy mấy chị bán hàng ở chợ Chatuchak mặc, màu sắc rực rỡ, chất liệu nhìn mát lắm. Chong kraben hình như là kiểu khác, nhưng em không nhớ rõ nữa… Tóm lại là váy thôi Bác.
-
Áo cánh thì kiểu như áo dài của mình ấy, nhưng khác. Cái này em nhớ rõ, vì em có chụp ảnh với một cô gái mặc áo cánh màu tím, đẹp lắm! Hình như nó hở vai một chút ấy.
-
Sabai là cái gì vậy trời? Em quên rồi… À, sabai là khăn choàng. Em nhớ hình như nó dài và được quấn quanh vai hoặc đầu. Chắc thế, lâu rồi nên em cũng không chắc lắm. Em thấy trên ảnh nhiều người dùng.
-
À còn nữa, chut thai cho nam giới em thấy ít hơn. Hình như đơn giản hơn nhiều. Chỉ là áo và quần thôi. Em không để ý kỹ lắm. Chắc là vì em mê mấy bộ chut thai của phụ nữ quá. Hehe. Em có ảnh chụp, để em tìm xem… Năm ngoái em đi với chị gái em. Chị em bảo là phải chụp cho được nhiều ảnh.
Chut thai có rất nhiều kiểu khác nhau nữa, tùy theo vùng miền và dịp lễ. Em chỉ nhớ những gì em thấy thôi, không phải là chuyên gia về trang phục truyền thống đâu nha Bác. Em chỉ là con dân thích du lịch thôi.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.