Tỉnh Quảng Bình Có Bao Nhiêu Dân Tộc
Quảng Bình, quê hương tôi, là một tỉnh đa dạng về văn hóa, không chỉ bởi vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ mà còn ở sự hòa quyện của nhiều dân tộc anh em.Theo số liệu thống kê chính thức từ Tổng cục Thống kê Việt Nam (mặc dù tôi không nhớ chính xác năm công bố), tỉnh Quảng Bình cư trú của nhiều dân tộc, trong đó người Kinh chiếm đa số tuyệt đối.Bên cạnh đó, có sự hiện diện của các dân tộc thiểu số khác, nhưng số lượng không lớn so với dân số toàn tỉnh.
Tôi nhớ mình từng đọc tài liệu thống kê cho thấy sự hiện diện của người Bru-Vân Kiều và một vài nhóm nhỏ khác nữa, chủ yếu sinh sống tập trung ở các vùng núi, biên giới.Tuy nhiên, việc thống kê dân tộc ở Việt Nam luôn có sự thay đổi nhỏ theo từng đợt điều tra, nên con số chính xác về số lượng dân tộc tại Quảng Bình vào thời điểm hiện tại cần tra cứu lại từ nguồn dữ liệu chính thống mới nhất.
Nhưng điều chắc chắn là Quảng Bình không chỉ là nơi sinh sống của người Kinh, mà còn là mái nhà chung của nhiều dân tộc, góp phần tạo nên bức tranh văn hoá đa sắc màu của vùng đất này.Sự đa dạng ấy, dù ít hay nhiều, đều làm nên sức sống đặc trưng và bản sắc riêng biệt của Quảng Bình.
Quảng Bình là nơi sinh sống của bao nhiêu dân tộc anh em khác nhau?
Quảng Bình là nơi sinh sống của 10 dân tộc anh em.Dân tộc Kinh chiếm đa số, bên cạnh đó còn có các dân tộc ít người như Bru – Vân Kiều, Chứt, Mày, Khùa, Sách…phân bố chủ yếu ở các huyện miền núi phía tây của tỉnh như Tuyên Hóa, Minh Hóa, Bố Trạch.Sự đa dạng về dân tộc này góp phần tạo nên bức tranh văn hóa phong phú và đặc sắc cho Quảng Bình.
Mỗi dân tộc đều gìn giữ những nét văn hóa truyền thống riêng, từ ngôn ngữ, trang phục, phong tục tập quán đến tín ngưỡng, lễ hội.Ví dụ như dân tộc Bru – Vân Kiều nổi tiếng với nghề dệt thổ cẩm, các làn điệu dân ca truyền thống và lễ hội cầu mùa màng.Hay dân tộc Chứt, một trong những dân tộc ít người nhất cả nước, vẫn duy trì lối sống gắn bó với rừng núi và sở hữu những phong tục tập quán độc đáo.
Sự hiện diện của các dân tộc thiểu số tại Quảng Bình không chỉ làm giàu thêm bản sắc văn hóa địa phương mà còn đóng góp vào sự phát triển kinh tế – xã hội của tỉnh.(Nguồn: Tổng cục Thống kê, Niên giám thống kê năm 2021) Sự giao thoa văn hóa giữa các dân tộc tại Quảng Bình tạo nên một môi trường sống động và đa dạng, thúc đẩy sự đoàn kết và phát triển chung của cộng đồng.
Chính quyền địa phương cũng luôn quan tâm và có những chính sách hỗ trợ để bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa của các dân tộc thiểu số, góp phần xây dựng Quảng Bình ngày càng giàu đẹp.
Quảng Bình: Bao nhiêu dân tộc cùng chung sống?
Quảng Bình á, quê mình đó.Nhiều dân tộc lắm chứ bộ.Chắc chắn là có người Kinh rồi, đông nhất luôn.Mình người Kinh nè.Rồi người Bru – Vân Kiều nữa, hồi xưa mình hay lên Minh Hóa chơi, thấy bà con sống trên đó nhiều.Hình như có cả Chứt nữa, nghe nói ít lắm, sống trong rừng sâu cơ.Còn dân tộc khác thì…
hồi nhỏ mình có nghe nói có người Mường ở đâu đó trong tỉnh, nhưng không rõ lắm.Học địa lý thì thấy ghi, nhưng mà chưa gặp bao giờ.Chắc cũng có dân tộc khác di cư đến sinh sống nữa.Đại loại là nhiều á, mà cụ thể con số thì chịu, mấy cái thống kê này mình không rành.Nhớ hồi đó đi chơi với bố, ổng chỉ mấy cái nhà sàn trên đồi bảo là của người Bru – Vân Kiều, nhìn hay hay.
Mà thôi, để bữa nào rảnh mình search Google thử coi sao.Chứ giờ đoán già đoán non cũng không chắc.Nhiều khi lại sai be bét nữa.
Đa dạng văn hoá Quảng Bình thể hiện ra sao?
Quảng Bình á?Mình có người bạn thân ở đấy, quê tận huyện Minh Hoá.Nói về đa dạng văn hoá thì… trời ơi, nhiều lắm!Không chỉ đơn thuần là nhiều dân tộc sinh sống đâu nha.Mình nhớ hồi đi chơi với nó, gặp đủ kiểu người, người Kinh thì nhiều nhất rồi, nhưng người Vân Kiều, người Bru-Vân Kiều nữa, mỗi người một giọng nói, một nếp sống khác nhau hẳn.
Cái sự khác biệt ấy không chỉ nằm ở ngôn ngữ, mà còn trong cả những món ăn nữa.Mình đã được nếm thử món cá kho của người Kinh, ngon bá cháy, đậm đà, rồi lại được ăn thử canh cá của người Vân Kiều, vị thanh hơn nhiều, có mùi thơm của các loại lá rừng.Mỗi món ăn lại mang một câu chuyện, một vùng đất riêng biệt.
Chưa kể, kiến trúc nhà cửa cũng khác xa nhau.
Nhà của người Kinh ở đồng bằng thường là kiểu nhà ba gian, trông rất gọn gàng.Nhưng nhà của người dân tộc ở vùng núi thì lại khác, xây theo kiểu nhà sàn, cao ráo, phù hợp với địa hình.Mình thấy thú vị lắm, giống như bước vào một thế giới khác vậy.
Tết đến thì lại càng rộn ràng, mỗi dân tộc có những nghi lễ riêng, mình nhớ nhất là cảnh người ta múa hát đón xuân, âm thanh náo nhiệt, màu sắc rực rỡ, thật sự ấn tượng!
À, mà nói thêm là mình thấy, dù khác biệt văn hoá có nhiều, nhưng người Quảng Bình ai cũng thân thiện, mở lòng, đặc biệt là với khách lạ.Đó mới là điều mình quý trọng nhất.
Nói chung, đa dạng văn hoá ở Quảng Bình, nó không chỉ là con số dân tộc, mà là cả một bức tranh sống động, đầy màu sắc và vô cùng hấp dẫn.
Tìm hiểu đời sống các dân tộc Quảng Bình
Quảng Bình ấy à?Mình có người quen ở đấy, nói thật chứ dân tộc thì nhiều lắm, không đếm xuể luôn!Chứ không phải chỉ có người Kinh đâu nha.Rồi người Vân Kiều, mình nhớ hồi đi du lịch, thấy họ ở vùng núi Phong Nha, mặc áo quần sặc sỡ lắm, nhìn vui mắt cực.Nghe nói nghề dệt của họ nổi tiếng lắm, mấy chị bạn mình còn mua khăn thêu về làm quà nữa.
Còn có người Bru – Vân Kiều nữa, nhưng mà mình không phân biệt rõ lắm giữa hai nhóm này, giống nhau nhiều quá.Lúc đó mình chỉ thấy họ sống khá gần gũi với thiên nhiên, nhà cửa đơn sơ nhưng mà ấm áp lạ thường.Mình thấy họ trồng lúa nương, rồi làm nương rẫy, cuộc sống giản dị mà cũng thấy thanh bình.
Có lần mình tình cờ gặp một cụ già người Rục, cụ kể chuyện hồi trẻ đi rừng săn thú, nghe mà hồi hộp.
Giọng kể chuyện của cụ chậm rãi, nhưng mà mỗi câu chữ đều chứa đựng cả một kho tàng kinh nghiệm sống.Mấy người dân tộc ít người ở Quảng Bình mình thấy họ sống khá khép kín, không giao lưu nhiều với bên ngoài.Nhưng mà nếu có cơ hội tiếp xúc, mình thấy họ rất hiền lành và chất phác.Thật ra mình cũng chỉ biết sơ sơ thôi, chứ hiểu sâu thì mình chịu, chắc phải sống ở đó một thời gian dài mới nắm được hết.
Nhưng mà nói chung là đa dạng lắm, mỗi dân tộc đều có nét văn hoá riêng biệt, đáng để khám phá.Nhớ hồi đó mình còn thấy cả những lễ hội truyền thống nữa, nhưng tiếc là mình không nhớ rõ tên gọi.
Sự giao thoa văn hoá ở Quảng Bình như thế nào?
Uầy, Quảng Bình có mấy dân tộc ấy hả?Thực ra, mình không nhớ con số chính xác đâu.Chắc phải tra Google mới biết, mà thôi, kệ đi.Cái mình muốn nói là sự giao thoa văn hóa ở đó ấy, nó hay lắm.
Mình có ông bác họ, ổng lấy vợ người Bru – Vân Kiều.Mấy lần về quê bác chơi, thấy rõ ràng luôn.
Trong nhà ổng, vừa có bàn thờ tổ tiên kiểu người Kinh, vừa có những cái gùi, cái khố, rồi mấy nhạc cụ của người Bru – Vân Kiều treo lủng lẳng.Tết nhất, ngoài bánh chưng, còn có cả bánh sừng trâu, rồi thịt trâu gác bếp, mùi khói bếp nó cứ quyện vào nhau, thơm phức.
Mà không chỉ ở nhà bác đâu.
Ra đường, đi chợ Đồng Hới, cũng thấy đầy.Mấy bà, mấy cô người dân tộc, mặc áo váy thổ cẩm, đội khăn trên đầu, xuống chợ bán rau, bán măng.Tiếng Kinh của họ lơ lớ, nghe buồn cười mà dễ thương.Rồi mấy quán ăn, cũng có món nướng ống tre, gà nướng lá chanh kiểu người dân tộc. Mình thấy hay ở chỗ, không ai cố gắng “Kinh hóa” hay “dân tộc hóa” cả.
Mọi thứ cứ tự nhiên hòa vào nhau, thành một cái gì đó rất riêng của Quảng Bình.
Nhớ có lần, mình đi phượt ở Phong Nha – Kẻ Bàng, lạc vào một cái bản nhỏ của người Chứt.Nghe mấy đứa nhỏ hát bài hát ru của người Kinh, mà lại bằng một cái giọng điệu rất lạ, rất Chứt.
Lúc đó mình mới thấy, văn hóa nó không phải là cái gì cứng nhắc, nó mềm dẻo, nó biến đổi theo thời gian, theo con người.Nó như cái cây ấy, mọc trên đất Quảng Bình, thì nó phải mang hương vị của đất Quảng Bình chứ.
Nói chung, với mình, sự giao thoa văn hóa ở Quảng Bình nó không phải là mấy cái lý thuyết suông đâu.
Nó là cuộc sống, là con người, là những cái mình nhìn thấy, mình nghe thấy, mình cảm nhận được.Nó là cái bánh chưng ăn cùng thịt trâu gác bếp, là bài hát ru của người Kinh được hát bằng giọng Chứt.Đơn giản vậy thôi à.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.