Quảng Bình là miền gì?

20 lượt xem

Quảng Bình là một tỉnh thuộc miền Trung Việt Nam, nằm trong vùng sinh thái Bắc Trường Sơn. Tỉnh giáp với Hà Tĩnh, Quảng Trị và có chung đường biên giới với Lào. Quảng Bình trải dài trên một dải đất rộng lớn của dải đất miền Trung.

Góp ý 0 lượt thích

Quảng Bình thuộc khu vực miền nào của Việt Nam, xét về mặt địa lý và văn hóa?

Quảng Bình á? Về mặt địa lý thì rõ ràng rồi, thuộc vùng Bắc Trung Bộ chứ sao nữa. Mình đi du lịch Quảng Bình hồi hè năm ngoái, tháng 7, nhớ mãi cái cảm giác nóng hầm hập, khác hẳn cái se se lạnh ở Hà Nội.

Về văn hóa, thú thực là mình thấy nó pha trộn lắm. Có nét văn hóa miền Trung rõ rệt, nhưng lại có cái gì đó riêng biệt nữa, chắc do ảnh hưởng của vùng núi, của biển cả. Nhớ lần mình ghé thăm động Phong Nha, người dân ở đó hiền lành lắm, khác hẳn cái sự hối hả ở thành phố.

Mình thấy Quảng Bình nó mang cả cái chất phảng phất của miền núi, lại có sự phóng khoáng của biển. Ăn uống cũng vậy, món ăn vừa có vị cay nồng đặc trưng miền Trung, lại có cái gì đó thanh mát, dễ chịu. Giá cả đồ ăn ở đó cũng khá mềm, mình nhớ có bữa ăn hải sản no căng bụng chỉ hết tầm 200k thôi.

Nói chung, dù địa lý thuộc Bắc Trung Bộ, nhưng văn hóa Quảng Bình theo mình thấy nó lại rất riêng, khó mà gán ghép vào một khuôn khổ nào cả. Nó là sự kết hợp hài hòa, thú vị, đậm đà hương vị riêng.

Địa hình Quảng Bình đa dạng ra sao?

Quảng Bình á? Ôi dào, hỏi địa hình thì đúng là trúng tủ luôn. Nói thật, chưa đi hết Việt Nam nhưng tui dám cá là ít chỗ nào mà địa hình nó “tắc kè hoa” như Quảng Bình.

Nhớ hồi năm ngoái, tui phượt Quảng Bình đúng 3 ngày 2 đêm, đi từ Đồng Hới lên Phong Nha – Kẻ Bàng. Mới ra khỏi Đồng Hới thôi là thấy ngay đồng bằng rồi, bằng phẳng kiểu chạy xe ga vèo vèo luôn.

Nhưng mà đừng tưởng dễ ăn. Đi thêm tí nữa, bắt đầu thấy núi đồi lấp ló. Rồi đến Phong Nha, ôi thôi, núi non hùng vĩ, hiểm trở vãi. Lúc đó mới hiểu vì sao người ta gọi Phong Nha – Kẻ Bàng là “vương quốc hang động”.

Mà chưa hết đâu nha. Quảng Bình còn có cả bờ biển dài ơi là dài nữa. Bãi biển Nhật Lệ cát trắng mịn, nước xanh veo, tha hồ mà tắm biển. Rồi cả những cồn cát vàng óng ánh nữa chứ. Đúng là một nơi mà có đủ mọi thứ địa hình, từ đồng bằng, đồi núi, biển cả cho đến cả cồn cát luôn.

Thiệt tình, đi Quảng Bình mới thấy hết cái hay của địa lý Việt Nam. Nó không đơn giản chỉ là mấy cái hình vẽ trong sách giáo khoa đâu. Nó sống động, nó đa dạng, nó… làm mình choáng ngợp thiệt sự.

Vị trí Quảng Bình chiến lược thế nào?

Quảng Bình à, Bắc Trung Bộ chứ còn gì nữa. Nhớ hồi đi phượt năm 2019, bon bon trên quốc lộ 1A, thấy nó nằm giữa Hà Tĩnh với Quảng Trị.

Nói về chiến lược thì đúng là “yết hầu”, kiểu nút thắt giữa hai miền. Ngày xưa học lịch sử cũng thấy nhắc tới nhiều mà, đèo Ngang, cửa khẩu này nọ.

Hồi đó đi qua, thấy đường xá cũng khá ok, dễ dàng di chuyển ra Bắc vào Nam. Giờ chắc còn phát triển hơn nữa.

Nghĩ cũng hay, vừa gần biển, vừa có núi non hiểm trở. Vị trí này ngày xưa chắc chắn là nơi phòng thủ quan trọng.

À mà, hình như gần đường Hồ Chí Minh nữa, hồi đó đi thấy có biển chỉ dẫn. Cái này thì quan trọng khỏi nói rồi.

Quảng Bình tuy nhỏ nhưng mà vị trí “đắc địa” thật. Tài nguyên du lịch thì khỏi bàn, Phong Nha – Kẻ Bàng, biển Nhật Lệ…

Đặc trưng sinh thái Bắc Trường Sơn ở Quảng Bình là gì?

Quảng Bình, nằm gọn trong vùng Bắc Trường Sơn, mang một nét hoang sơ, hùng vĩ đặc trưng. Nói đến sinh thái ở đây là nói đến hệ thống rừng nguyên sinh bạt ngàn, dày đặc, trên núi đá vôi hiểm trở. Mình nhớ hồi đi Phong Nha – Kẻ Bàng, ấn tượng nhất là cảnh tượng cây cối um tùm, che khuất cả ánh mặt trời.

Khí hậu Quảng Bình thì thuộc kiểu nhiệt đới gió mùa, mùa hè nóng ẩm, mưa nhiều. Mùa đông lại hanh khô, lạnh. Sự phân hóa khí hậu rõ rệt này góp phần tạo nên sự đa dạng sinh học đáng kinh ngạc. Nhiều loài động thực vật quý hiếm chỉ tìm thấy ở khu vực này thôi.

Nhắc đến động vật, chắc chắn phải kể đến Sao la, loài thú quý hiếm được mệnh danh là “kỳ lân châu Á”. Ngoài ra còn có Voọc Hà Tĩnh, Mang Trường Sơn,… Đấy là mình mới kể sơ sơ thôi nhé!

Rừng ở Quảng Bình không chỉ đa dạng về loài mà còn phân bố theo độ cao. Từ rừng kín thường xanh trên núi thấp đến rừng rụng lá, rồi rừng trên núi đá vôi,… Tạo nên bức tranh thiên nhiên sống động, đầy màu sắc.

Nói chung, sinh thái Bắc Trường Sơn ở Quảng Bình là sự kết hợp hài hòa giữa địa hình, khí hậu và hệ động thực vật phong phú. Một điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích khám phá thiên nhiên hoang dã.

Ảnh hưởng của vị trí địa lý đến kinh tế Quảng Bình?

Quảng Bình hả? Miền Trung chứ còn miền gì nữa. Nói đến miền Trung là phải nhắc Quảng Bình liền, địa linh nhân kiệt, mà nghĩ lại vị trí của nó ảnh hưởng kinh tế rõ rệt á.

Nhớ hồi nhỏ, tầm 2005-2006 gì đó, nhà mình hay đi biển Nhật Lệ chơi, lúc đó du lịch Quảng Bình chưa phát triển mạnh như bây giờ đâu. Chủ yếu là người địa phương ra tắm biển thôi. Lúc đó kinh tế cũng vậy, chủ yếu là nông nghiệp, ngư nghiệp thôi à.

Vị trí địa lý của Quảng Bình “eo óp” một cái, giáp biển Đông, lại còn nằm giữa hai đầu đất nước nữa. Cái lợi là giao thông, cả đường bộ, đường sắt, đường biển, đường hàng không đều có. Mà trước đây, chưa khai thác được hết tiềm năng. Mãi sau này, khi du lịch phát triển, sân bay Đồng Hới mở rộng, cảng biển được đầu tư thì mới thấy rõ ràng.

Mình thấy rõ nhất là từ khi hang Sơn Đoòng được khám phá và quảng bá rộng rãi. Khách du lịch đổ về Quảng Bình ầm ầm, kéo theo hàng loạt dịch vụ phát triển theo. Khách sạn, nhà hàng mọc lên như nấm sau mưa. Người dân có công ăn việc làm, thu nhập tăng lên đáng kể. Giá cả mọi thứ cũng leo thang, cơ mà ai cũng vui vẻ cả.

Thêm nữa, Quảng Bình lại còn giáp Lào nữa chứ. Cái này cũng hay. Tiềm năng giao thương buôn bán với Lào cũng nhiều. Mà chưa kể, gần các tỉnh khác như Hà Tĩnh, Nghệ An cũng tạo điều kiện cho Quảng Bình phát triển kinh tế vùng. Mình nghĩ vậy á.

Văn hóa Quảng Bình chịu tác động của miền nào?

Quảng Bình hả? Cái này khó à nha. Theo mình thấy, văn hóa ở đó chịu ảnh hưởng của cả miền Bắc lẫn miền Trung, nhưng thiên về miền Trung nhiều hơn á. Nhớ hồi nhỏ đi du lịch, thấy mấy cô mấy bác nói chuyện giọng cũng na ná Huế, mà đồ ăn thì cay xé lưỡi luôn.

Mà nghĩ lại thì cũng đúng thôi, địa lý nó vậy mà. Quảng Bình nó nằm ngay khúc eo của đất nước, giáp Nghệ An với Hà Tĩnh ngoài Bắc, rồi Huế với Đà Nẵng trong Nam, kiểu giao thoa văn hóa là chuyện đương nhiên.

Nhưng mà cái “chất” miền Trung vẫn đậm đà hơn hẳn. Cái nắng, cái gió Lào, cái giọng nói trầm ấm, cả cái tình người nồng hậu nữa, nó cứ thấm đẫm vào văn hóa nơi đó. Mình thấy rõ nhất là trong mấy làn điệu hò khoan, nghe sao mà da diết, thương cảm.

Hồi trước, mình có đọc được một bài nghiên cứu về âm nhạc dân gian Quảng Bình, người ta bảo là nó có sự kết hợp giữa các làn điệu của vùng đồng bằng Bắc Bộ và các làn điệu hò vè miền Trung. Nhưng mà cái cách người Quảng Bình hát, cái hồn của bài hát, nó vẫn là của miền Trung, không lẫn vào đâu được. Mình thấy đúng á.