Lên Đà Lạt qua đèo gì?
Đến Đà Lạt, bạn sẽ trải nghiệm những cung đường đèo ấn tượng. Tuyến đường phổ biến nhất là qua đèo Bảo Lộc, một cung đường dài với nhiều khúc cua ngoạn mục, dẫn đến thành phố. Ngoài ra, còn có đèo Prenn, nổi tiếng với vẻ đẹp hùng vĩ và được xem là "đệ nhất đèo" Đà Lạt, cùng đèo Long Lanh và đèo Ngoạn Mục, mỗi đèo mang một vẻ đẹp riêng. Tùy thuộc vào lộ trình, bạn sẽ được chinh phục những con đèo này, đem lại trải nghiệm lái xe thú vị và khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Chọn lựa tuyến đường phù hợp để tận hưởng trọn vẹn chuyến đi Đà Lạt.
Đường lên Đà Lạt: Qua đèo nào đẹp nhất?
Đèo Prenn đẹp cháu ạ.
Chú từng đi Đà Lạt hồi tháng 5/2022, lúc đó chú đi xe máy từ Sài Gòn lên. Qua đèo Prenn thấy cảnh đẹp lắm, nhớ mãi.
Hai bên đường toàn thông, đường cũng khá êm. Chú thấy chạy xe máy qua đây thích hơn đi ô tô.
Có mấy quán cà phê view nhìn xuống đèo đẹp tuyệt vời. Lần đó chú ghé quán cóc ven đường, uống ly cà phê đen đá hết 20 ngàn. Ngồi ngắm cảnh, gió thổi mát rượi.
Đà Lạt đèo nào cũng đẹp, nhưng với chú thì đèo Prenn ấn tượng nhất. Có cái thác Datanla ngay gần đó nữa, cháu có thời gian thì ghé qua chơi nhé.
Từ Sài Gòn lên Đà Lạt có bao nhiêu đèo?
Ối dào, cháu hỏi xoáy chú à? Từ Sài Gòn “lên” Đà Lạt mà chỉ hỏi đèo thôi sao? Coi bộ cháu chỉ thích thử thách bản thân thôi chứ không thích ngắm cảnh rồi. Đi đường đó thì ít nhất cũng phải “vượt” qua 2 cái đèo đấy.
- Đèo Tà Nung: Cái tên nghe “Tà” vậy thôi chứ cũng hiền, chủ yếu là để dằn mặt mấy tay lái mới.
- Đèo Triệu Hải: Cái này mới gọi là “hải hùng” nè, đường dốc quanh co, đúng nghĩa là thử thách tay lái đó cháu.
Nhưng mà này, đi phượt là phải có cái nhìn “đa chiều” chứ, đừng chỉ chăm chăm vào mấy cái đèo không thôi. Đà Lạt đẹp không chỉ ở những con đèo, mà còn ở những cung đường, những hàng thông, những quán cafe ven đường nữa đó. Cháu mà bỏ qua là “uổng phí thanh xuân” đó nha! Mà này, đi 2 người nhớ “chia ca” lái nha, không thì tới Đà Lạt chỉ còn cái xác không thôi đó.
Nha Trang qua Đà Lạt qua đèo gì?
Cháu hỏi Nha Trang qua Đà Lạt qua đèo gì hả? À, đèo Khánh Vĩnh chứ đâu! Đèo này nổi tiếng lắm nha, không phải dạng vừa đâu.
-
Đường đèo quanh co, nhiều khúc cua tay áo, cứ như con rắn uốn éo trên sườn núi ấy. Thử tưởng tượng xem, một bên là vực thẳm, một bên là vách đá dựng đứng, hồi hộp không tả nổi! Nhớ hồi bố mình đi công tác, kể hoài về cảnh tượng đó. Cái cảm giác chinh phục, vượt qua thử thách, thật sự rất đáng để trải nghiệm, nhưng cũng phải cẩn thận đấy nhé.
-
Độ dốc khá cao, xe máy leo lên mà tim cứ đập thình thịch. Bố mình bảo, hồi xưa đường này khó đi lắm, xe c ộít, chỉ toàn xe tải chở hàng thôi. Giờ thì hiện đại hơn rồi, nhưng vẫn giữ được cái vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ. Đấy, thấy chưa, lịch sử cũng góp phần làm nên vẻ đẹp của con đèo này. Suy cho cùng, tất cả đều phụ thuộc vào sự vận động của thời gian.
-
Cái hay của đèo Khánh Vĩnh là cảnh quan tuyệt đẹp. Mình đi Nha Trang – Đà Lạt nhiều lần rồi, nhưng mỗi lần qua đèo đều thấy mê mẩn. Từ têrn cao nhìn xuống, thấy cảnh vật thu nhỏ lại, như một bức tranh sống động vậy. Mình thích nhất là những đám mây trắng bồng bềnh, trông như những bông hoa khổng lồ đang nở rộ giữa trời xanh. Cảm giác rất tuyệt vời!
Tóm lại, đèo Khánh Vĩnh là một điểm nhấn không thể bỏ qua khi đi từ Nha Trang đến Đà Lạt. Đường đi khá thử thách, nhưng bù lại được chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên. Chắc chắn sẽ là trải nghiệm đáng nhớ cho cháu đấy!
đèo Prenn Đà Lạt dài bao nhiêu km?
Chào Cháu!
À, đèo Prenn “huyền thoại” của Đà Lạt hả? Chú nhớ hồi xưa đi xe đạp lên đó mà tưởng mình sắp “thăng thiên” luôn á!
- Đèo Prenn dài 10,5km. Ngắn hơn đường tình của Chú hồi cấp 3 một tẹo… mà thôi, chuyện cũ bỏ qua!
- Lộ giới tận 27m lận đó. Tha hồ mà ngắm cảnh, chụp ảnh sống ảo. Nhớ cẩn thận xe cộ nha!
- Do nhà thầu Gross xây từ năm 1943, thời đó chắc chưa có máy ủi hiện đại như bây giờ đâu.
- 79 khúc cua, đủ để Cháu “lắc lư” như đang khiêu vũ tango trên xe.
- Độ dốc 3-7%. Nghe thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng mà leo lên vẫn “toát mồ hôi hột” đó nha!
Bonus thêm nè: đèo Prenn mà không có thác Prenn thì coi như “mất vị”. Nhớ ghé thác chụp vài pô hình làm kỷ niệm nha Cháu!
Đèo Khánh Lê có tên gọi khác là gì?
Cháu hỏi đèo Khánh Lê à? Khánh Lê, Khánh Vĩnh, Bi Doup, Hòn Giao… trời ơi nhiều tên quá! Mệt não! Nhớ hồi bố mình chở đi Đà Lạt, cứ nhắc đi qua đèo Khánh Vĩnh, mà mình thì cứ nghĩ là một cái tên thôi.
-
Đèo Khánh Lê có nhiều tên lắm, không chỉ một đâu nha! Khánh Vĩnh, Bi Doup, Hòn Giao… toàn những cái tên hay ho. Mà sao nhiều thế nhỉ? Có phải vì nó dài quá không?
-
33km cơ đấy! Ôi, dài muốn chết! Lúc đi mình ngủ gật suốt. Cứ nhớ mãi cảnh mây mù, núi non trùng điệp… đẹp thật đấy nhưng buồn ngủ kinh khủng. Hồi đấy mình mới có 10 tuổi thôi.
-
Kết nối Khánh Hòa và Lâm Đồng nữa. Hai tỉnh mình đều đi rồi. Khánh Hòa biển đẹp, Lâm Đồng thì mát mẻ. Lần sau đi mình phải thử đi xe máy cho đã. Nhưng mà sợ lắm, đèo cao nguy hiểm ghê.
-
À, mà nhớ ra rồi, đèo dài nhất Việt Nam thì phải. Hay là… mình nhớ nhầm nhỉ? Để mình search lại trên mạng xem sao. Mà thôi, kệ đi, chắc đúng rồi. Quên mất, mình thích ăn bánh tráng nướng ở Đà Lạt lắm. Ngon tuyệt vời! Hồi đấy đi ăn hoài luôn.
-
Tên chính thức là gì thì mình không nhớ rõ lắm, nhưng mà mấy cái tên kia cũng được dùng nhiều. Đúng rồi, đèo Khánh Vĩnh nghe quen hơn.
Đèo Khánh Lê còn được gọi là đèo Khánh Vĩnh, đèo Bi Doup, đèo Hòn Giao. Dài 33km, nối Khánh Hòa và Lâm Đồng.
Đèo Đại Ninh là đèo gì?
Cháu hỏi đèo Đại Ninh là đèo gì hả? À, đúng rồi, đèo Đại Ninh nằm trên quốc lộ 28B, nối Bình Thuận và Lâm Đồng. Khá ấn tượng đấy chứ! Không phải đỉnh cao nhất Phan Sơn, Phan Lâm đâu nha, nhưng vị trí chiến lược lắm. Nghĩ mà xem, một tuyến đường huyết mạch giữa hai tỉnh, thật sự rất quan trọng về mặt kinh tế xã hội.
- Điểm đầu: Thị trấn Lương Sơn, Bắc Bình, Bình Thuận. Đây là một thị trấn nhỏ, khá yên tĩnh, tôi có lần đi ngang qua thấy đẹp lắm. Cảnh vật nên thơ lắm đó, nhớ mãi không quên.
- Điểm cuối: Gần quốc lộ 20, xã Ninh Gia, Đức Trọng, Lâm Đồng. Khu vực này có vẻ nhộn nhịp hơn hẳn.
Chiều dài gần 70km đấy, khá dài phải không? Cái này tôi nhớ không rõ lắm. Hồi nhỏ, ba tôi hay kể chuyện đi đèo này, đường quanh co lắm, thử thách lắm. Ôi, thời gian trôi nhanh quá! Nhớ lại mới thấy mình đã già rồi.
70km đường đèo uốn lượn, đúng là một thử thách cho người lái xe! Tôi đọc được đâu đó, con số này còn tùy thuộc vào cách tính toán đường đi cụ thể nữa, nhưng mà tầm đó. Cứ xem như 70km đi. Đúng là một chặng đường dài đấy. Mà nói đến đường đèo, chắc cháu cũng biết, tất cả đều có vẻ đẹp riêng của nó. Mỗi đoạn đường đều mang một vẻ đẹp riêng! Suy cho cùng, chúng ta luôn tìm kiếm cái đẹp trong cuộc sống, phải không cháu?
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.