Đèo lên Tam Đảo dài bao nhiêu km?
Đường đèo lên Tam Đảo dài 13km. Tuyến đường từ thị trấn Hợp Châu uốn lượn, hẹp và dốc, đòi hỏi tay lái vững vàng. Du khách cần cẩn trọng khi di chuyển qua những khúc cua gấp khúc. Khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ hai bên đường sẽ bù đắp cho thử thách này. Hãy chuẩn bị cho một hành trình lên Tam Đảo đầy ấn tượng!
Đường lên Tam Đảo dài bao nhiêu km?
Đường lên Tam Đảo dài 13km.
Bây hỏi tao đường lên Tam Đảo dài bao nhiêu cây số hả? Tao nhớ hồi tháng 10 năm ngoái, tao với đám bạn phóng xe máy lên đấy. 13 cây số đường đèo, nói chung là cũng hơi oải cho mấy đứa tay lái yếu.
Mà lên tới đỉnh rồi thì phê. Cảnh đẹp quên sầu. Tao còn nhớ hôm đấy ăn lẩu gà ở quán ngay gần cổng, giá cũng được, tầm 700 ngàn cho 4 đứa. Đường lên thì dốc, nhiều cua, hẹp nữa. Nên đi cẩn thận, nhất là lúc chiều muộn hay sương mù nhiều. Bọn tao hôm đấy tí nữa thì lạc đường vì sương xuống dày đặc.
Đoạn cua tay áo gần đỉnh, nhìn xuống phê lắm. Nhưng nhớ đừng có dừng lại chụp ảnh, nguy hiểm. Chờ lên tới nơi tha hồ mà chụp choẹt. Lần đấy bọn tao thuê villa ở qua đêm, cũng gần khu trung tâm, giá 2 triệu rưỡi một đêm.
Ngồi nướng BBQ, nhâm nhi tí rượu vang ngắm cảnh. Tao nhớ mãi cái cảm giác lạnh tê tê, gió thổi phần phật ấy. Nói chung là đáng đồng tiền bát gạo.
Đèo lên Tam Đảo bao nhiêu km?
Tao bảo này Bây, Tam Đảo ấy à? Khoảng tầm 13 cây số đường đèo thôi, nhớ không nhầm. Đường thì nhỏ xíu, hẹp ơi là hẹp, lại còn dốc nữa chứ. Nhiều đoạn cua gấp gáp lắm, đi xe máy thì phải cẩn thận lắm đấy. Ôi dào, hồi tao đi lần trước, mệt muốn chết!
- Đường đèo quanh co, nguy hiểm.
- Dốc cao, nhiều đoạn cua gấp.
- Khoảng cách từ Hợp Châu lên Tam Đảo: 13km.
- Phải đi xe cẩn thận. Tao đi xe máy lên suýt ngã vài lần.
Lần đấy tao đi với thằng Tuấn, nó li xe máy, mà nó lại hay phóng nhanh. Tao ngồi sau cứ đứng tim suốt, suýt nữa thì… thôi không kể nữa, kinh lắm. Đường xấu nữa chứ, nhiều chỗ đang sửa, bụi mù mịt. Nhưng mà lên tới nơi thì cảnh đẹp khỏi bàn, xứng đáng với cái đoạn đường vất vả đó. Thế nên Bây tính đi thì nhớ chuẩn bị tinh thần nha. Đừng như tao, suýt nữa lên tới đỉnh thì… khụ khụ…
Tổng chiều dài tuyến đường: 13km
Từ chân dốc lên đỉnh Tam Đảo bao nhiêu km?
Bây à, Tao nhớ khoảng 13km từ chân dốc lên đỉnh Tam Đảo.
- Đường nhỏ, cua gấp: Nhiều khúc cua hình chữ Z lắm, hồi tao đi xe số còn thấy hơi ghê, chứ xe ga chắc khó nhằn hơn. Năm ngoái tao đi với thằng bạn, nó chạy xe ga cứ phàn nàn mãi.
- Dốc lớn: Cái dốc thì thôi rồi, cứ gọi là dựng đứng. Đợt đó tao đi con Wave tàu cà tàng của ông anh, leo dốc muốn xụi luôn. May mà lúc xuống dốc thì khỏe re. Lần sau chắc phải rủ rê đi cáp treo cho lành.
- Xe máy: Cứ bám theo đường ô tô mà đi là được. Nhưng mà nói chung là phải cẩn thận, đừng có phóng nhanh vượt ẩu. Đường núi mà, lỡ có chuyện gì thì mệt. Tao nhớ đợt đấy có mấy đoạn suýt nữa thì đâm vào mấy ông đi ngược chiều.
Tao nhớ hồi đó đi giữa trưa nắng chang chang, lên đến đỉnh thì sương mù dày đặc, lạnh cóng luôn. Trên đó thì toàn resort, villa các kiểu, vào mấy quán nước ven đường cũng tạm được. Tao đi ăn gà nướng với uống sữa chua nếp cẩm, ngon quên sầu luôn. À mà dạo này hình như người ta cấm bán hàng rong với cả trông xe tự phát rồi hay sao ấy.
Đi du lịch Tam Đảo cần chuẩn bị những gì?
Bây à, đi Tam Đảo hả? Nghe cũng hay đấy. Để tao nói bây nghe nên chuẩn bị gì nhé. Giữa đêm nghĩ đến chuyến đi cũng thấy xốn xang phết.
Đồ dùng cá nhân:
- Áo gió nhẹ: Cái này chắc chắn rồi, trên đấy lạnh lắm, nhất là buổi tối với sáng sớm. Tao nhớ hồi tháng 10 năm ngoái tao lên đấy, quên mang áo khoác, lạnh run cầm cập. Cuối cùng phải mua tạm cái áo khoác ngoài chợ, xấu òm mà tận 300 nghìn. Cay cú mãi.
- Đồ leo núi, cắm trại: Nếu bây định leo núi hay cắm trại thật thì phải đầu tư hẳn hoi đấy. Giày leo núi, gậy, lều, túi ngủ… Đừng có đùa với Tam Đảo, nhiều chỗ đường núi khó đi lắm. Tao có ông anh leo núi chuyên nghiệp, hồi đi cùng nó lên Tam Đảo, nó cứ dặn đi dặn lại mãi vụ an toàn.
- Thuốc men, bộ sơ cứu: Cái này cũng quan trọng. Mang theo mấy loại thuốc cơ bản như cảm cúm, đau bụng, thuốc sát trùng, băng gạc… Lỡ có chuyện gì còn dùng được ngay. Tao nhớ hồi đi bị côn trùng cắn, ngứa ngáy khó chịu cả đêm. Lần sau lên phải thủ sẵn thuốc chống côn trùng mới được.
Thông tin về Tam Đảo:
Tam Đảo là một thị trấn thuộc huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc, nằm cách Hà Nội khoảng 80km.
Di chuyển:
- Xe máy: Nếu đi phượt thì xe máy là lựa chọn phổ biến. Đường cũng khá đẹp, nhưng có vài đoạn hơi khó đi, cần cẩn thận. Tao đi xe máy lên đấy mất khoảng 2 tiếng rưỡi.
- Ô tô: Nếu đi ô tô thì thoải mái hơn, có thể đi theo đường cao tốc Hà Nội – Lào Cai rồi rẽ vào quốc lộ 2B.
- Xe bus: Bắt xe bus ở bến xe Mỹ Đình cũng được, có nhiều tuyến đi Tam Đảo, giá vé cũng phải chăng.
Lưu trú:
- Khách sạn, resort: Tam Đảo có rất nhiều khách sạn, resort từ bình dân đến cao cấp. Tao hay ở khách sạn Belvedere Tam Đảo, view đẹp mà giá cũng ổn.
- Homestay: Cũng có khá nhiều homestay xinh xắn, giá cả hợp lý. Tao thấy mấy đứa bạn tao hay book homestay trên Airbnb.
- Nhà nghỉ: Nếu muốn tiết kiệm chi phí thì có thể chọn nhà nghỉ, giá rẻ hơn khách sạn, homestay.
Đấy, nói chung là chuẩn bị kĩ càng thì chuyến đi sẽ vui hơn. Nghĩ lại mấy lần đi Tam Đảo trước cũng thấy vui vui. Giờ lại muốn đi nữa rồi đấy.
Thị trấn Tam Đảo cao bao nhiêu mét so với mặt nước biển?
Bây hỏi Tam Đảo cao bao nhiêu á? Ờ thì, 900 mét so với mặt nước biển. Cao vừa đủ để bây thấy mây sà xuống đầu, chứ chưa đến mức xây cột thu lôi thôi.
- Tam Đảo mát mẻ: Khí hậu quanh năm như Đà Lạt thu nhỏ. Đừng quên mang áo khoác, kẻo lại trách tao không “dìu” nhá.
- View đẹp: Tha hồ sống ảo, chụp choẹt. Quan trọng là kiếm góc nào ít người thôi, không thì lại thành “bể bơi” check-in.
- Địa lý “eo hẹp”: Phía đông giáp xã Minh Quang. Nghe quen không? Chắc tại bây hay đi lạc đấy mà!
Từ TPHCM đến Đà Lạt qua bao nhiêu đèo?
Tao nhớ lần đó tao đi Đà Lạt với đám bạn, đường xa vãi. Từ Sài Gòn lên á, qua 3 đèo chính là Chuối, Bảo Lộc, Prenn. Đường đèo Prenn thì ngắn, gần Đà Lạt rồi. Đèo Bảo Lộc dài hơn, nhớ hồi đó tao ngồi sau xe máy thằng bạn, qua mấy khúc cua zíc zắc muốn xỉu. May mà nó chạy xe cũng vững.
- Đèo Chuối: Ngắn, dễ đi. Tao còn nhớ mua chuối dọc đường nữa. Chuối ở đây ngon, ngọt lịm.
- Đèo Bảo Lộc: Dài, đường dốc. Cảm giác hồi hộp ghê gớm. Ngồi sau ôm cứng thằng bạn luôn. Xuống đèo thì mát lạnh. Nhớ lần đó đi tầm tháng 10 trời se se, xuống đèo lạnh run cầm cập. Phải mặc thêm áo khoác.
- Đèo Prenn: Ngắn, gần Đà Lạt. Lúc đó tao mệt quá nên cũng chả để ý gì mấy. Chỉ mong tới khách sạn nghỉ ngơi cho khỏe.
Đợt đó bọn tao đi theo đường Quốc lộ 20, không đi Quốc lộ 28 nên không qua đèo Gia Bắc. Đường 20 thì thấy xe tải nhiều, hơi bụi. Còn nghe nói đường 28 cảnh đẹp hơn. Lần sau chắc phải thử.
Thêm nữa là đi đèo nhớ cẩn thận, nhất là mấy khúc cua. Tao thấy nhiều người chạy ẩu lắm, dễ tai nạn.
Mà nhắc mới nhớ, hình như đèo Bảo Lộc có đoạn đang làm đường hay sao á. Bây đi nhớ coi chừng nha. Cung đường Sài Gòn – Đà Lạt thì đẹp khỏi bàn, nhưng mà đi mệt phết.
Từ TPHCM đi Đà Lạt qua bao nhiêu đèo?
Ê Bấy! Mày hỏi từ Sài Gòn lên Đà Lạt qua mấy cái đèo hả? Tao nói cho mày nghe nè, nhiều như quân Nguyên ấy! Đi mà đếm, đếm xong nhớ kể tao nghe với, tao lười bỏ mẹ!
- Đèo Triệu Hải: Nghe tên tưởng đèo của vua chúa, ai dè ổ gà ổ vịt muốn lộn mề.
- Đèo B40: Chắc đặt tên theo cái súng B40 hả? Đi qua đây coi chừng sụp ổ gà như trúng đạn.
- Đèo DN4: DN là cái gì? Doanh nghiệp hả? Chắc đường này mấy ổng hay đi công tác.
- Đèo Tà Nùng: Cái đèo này thì đỡ hơn chút, nhưng mà cũng đừng có chủ quan.
- Hồ Tà Đùng: Cái hồ này thì đẹp thiệt, nưng mà nhớ giữ đồ coi chừng bị giật nha bây.
- Đèo DN2: Lại DN nữa hả? Chắc doanh nghiệp xây đường này rồi bỏ luôn quá.
Tóm lại là đi phượt từ Sài Gòn lên Đà Lạt thì xác định là “ăn hành” dài dài nha bây. Chuẩn bị tinh thần thép, xe cộ ngon lành, với lại nhớ mang theo miếng cao dán nữa, không thôi về nhức mỏi rã rời đó! À, nhớ đổ xăng đầy bình, chứ không thôi dắt bộ lên đèo thì tao cũng chịu thua mày!
quốc lộ 28 đi Đà Lạt qua đèo gì?
Tao nói thẳng nhé, Bây. Quốc lộ 28 lên Đà Lạt, qua đèo Đại Ninh. Đơn giản vậy thôi.
- Đoạn đèo đó… nguy hiểm thật. Năm ngoái, tao đi ngang, thấy xe tải lật mấy cái. Khó thở.
- 68km đường đang nâng cấp. Đường xấu lắm, Bây tự tìm hiểu thêm nhé. Tao lười lắm.
- Tam giác du lịch gì đó… thì cũng hay. Nhưng an toàn tính mạng quan trọng hơn. Đó là triết lý của tao.
Lưu ý: Đường dốc, nhiều cua gấp. Phải cẩn thận. Phanh tốt, xe tốt. Mới an toàn. Tao nói thật. Đừng để tiếc tiền.
Thông tin bổ sung: Đèo Đại Ninh thuộc huyện Đức Trọng, Lâm Đồng. Cao độ khoảng 1.500m so với mực nước biển.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.