Buôn Ma Thuột còn có tên gọi khác là gì?

25 lượt xem

Buôn Ma Thuột, thành phố cao nguyên đầy nắng gió, đã từng mang nhiều tên gọi khác nhau in dấu theo dòng lịch sử. Người ta nhớ về Ban Mê Thuột, Ban mé thuột, thậm chí banméthuôt viết liền không dấu. Cũng có khi, địa danh này được gọi là Buôn Mê Thuột, Buôn Ma Thuộc hay Ban Mê Thuật. Thậm chí, những biến thể như Bản Mế Thuột, Bản Mế Thuật, Buôn Ma Thuật cũng từng xuất hiện. Đôi khi, ngắn gọn hơn, người ta chỉ gọi buôn mê, banmé hay panmé. Dù tên gọi nào, vẫn là mảnh đất thân thương, đậm đà bản sắc Tây Nguyên.

Góp ý 0 lượt thích

Buôn Ma Thuột có tên gọi khác là gì? Đặc sản nổi tiếng?

Lị hỏi Buôn Ma Thuột có tên khác gì hả? Ôi dào, nhiều lắm! Mình nhớ hồi đi công tác tháng 3/2022, người dân ở đó vẫn gọi là Ban Mê Thuột quen miệng lắm. Thậm chí trên biển hiệu quán cà phê cũng thấy ghi vậy đó.

Đặc sản thì khỏi phải nói, cà phê ngon tuyệt! Mình mua hẳn 2kg về, giá 150k/kg, hương vị đậm đà khó quên. Ngoài ra còn có măng cụt, mình ăn thử ở chợ, chua ngọt thanh mát, giá tầm 20k/kg thôi. Nhưng nhớ là phải ăn ngay tại chỗ mới ngon nhé.

Còn nhiều tên khác nữa, kiểu như Ban Mé Thuột, Buôn Mê Thuộc linh tinh… tại mình cũng không nhớ hết, lúc đó toàn chú tâm vào cà phê với măng cụt rồi. Tóm lại, nhiều tên lắm, nhưng Ban Mê Thuột vẫn phổ biến nhất.

Buôn Ma Thuột: Ban Mê Thuột. Đặc sản: Cà phê, măng cụt.

Buôn Ma Thuột có bao nhiêu cách đọc?

Lị: Buôn Ma Thuột có bao nhiêu cách đọc?

Ngộ: Hai.

  • Buôn Ma Thuột. Cách đọc chuẩn. Dùng trong văn bản chính thức. Năm 1904, Toàn quyền Đông Dương ra nghị định thành lập tỉnh Đắk Lắk, đặt trị sở tại Buôn Ma Thuột.

  • Buôn Mê Thuột. Cách đọc biến âm. Phổ biến trong giao tiếp. Giống kiểu Sài Gòn – Sài Thành vậy. Ngôn ngữ luôn biến đổi theo thời gian và ngữ cảnh.

Buôn Ma Thuột được mệnh danh là gì?

Lị à, Buôn Ma Thuột á? Thủ phủ cà phê là cái chắc rồi, ai cũng biết mà! Nhưng nói thật, danh xưng đó chỉ là một phần nhỏ thôi đấy.

  • Cái vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của nó mới là điều đáng nói. Nhớ lần đi công tác năm ngoái, mình thấy mê mẩn luôn. Cảnh núi rừng Tây Nguyên, hùng vĩ đến nao lòng. Suy cho cùng, vẻ đẹp ấy mới là bản sắc riêng của Buôn Ma Thuột.

  • À, còn nữa, những chú voi! Hình ảnh voi ở Buôn Ma Thuột mình thấy rất ấn tượng, không chỉ trong các lễ hội mà còn cả cuộc sống thường ngày nữa. Thật thú vị! Mỗi loài vật đều là một bài học, phải không?

  • Những dòng thác trắng xóa nữa, mình nhớ có thác Dray Nur, Dray Sap… Thời tiết ở đó khá dễ chịu. Đôi khi mình tự hỏi, liệu thiên nhiên có ý thức hay không khi tạo ra những cảnh quan tuyệt đẹp như vậy? Mỗi lần nhìn thấy mình lại thấy lòng mình thanh thản lạ thường.

  • Nhà rông nữa chứ! Kiến trúc độc đáo đó, biểu tượng văn hoá của người Ê Đê. Mình thấy cái đó đẹp dã man, mỗi lần nhìn thấy là muốn quay lại ngay.

Tóm lại, Buôn Ma Thuột không chỉ là thủ phủ cà phê, mà còn là một bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ. Đúng là vùng đất hấp dẫn du khách.

thành phố Buôn Ma Thuột có bao nhiêu tên gọi?

Lị à, Buôn Ma Thuột, cái tên nghe đã thấy gió ngàn thổi về. Nghe đâu, trước đây người ta gọi bằng nhiều cái tên lắm.

  • Bản Mế Thuột: Như tiếng gọi của núi rừng, thì thầm trong gió. Tưởng tượng chiều xuống, sương giăng mờ ảo trên những con dốc, tiếng gọi Bản Mế Thuột vang lên, xa xôi mà thân thuộc. Năm ngoái mình lên Buôn Ma Thuột, đứng trên đồi nhìn xuống thành phố, nhớ lại cái tên này.

  • Bản Mế Thuật: Na ná Bản Mế Thuột, chỉ khác một chữ thôi mà nghe cũng khác, như một giai điệu ngân nga. Mình thích cái âm “ật” cuối cùng, như một nốt trầm lắng đọng.

  • Buôn Ma Thuộc: Cái tên này chắc quen thuộc hơn với nhiều người, nhất là các bác lớn tuổi. Nghe hơi hướng sử sách, trang nghiêm hơn. Mình hay nghe ba mình kể chuyện ngày xưa ở Buôn Ma Thuột, ông toàn gọi là Buôn Ma Thuộc.

  • Buôn Ma Thuật: Cũng giống cái trên, chỉ khác một chữ “t”, nghe lại mềm mại hơn. Mình nhớ có lần đọc một bài thơ về Buôn Ma Thuột, tác giả dùng tên này, nghe rất tình.

  • Ban Mê Thuộc: Cái tên này mình ít nghe hơn, nhưng vẫn thấy có người dùng. Nghe nhanh, gọn, dứt khoát. Mình nghĩ chắc do nói nhanh nên đọc thành vậy.

  • Ban Mê Thuật: Cái này cũng tương tự như trên.

Mà dù gọi thế nào, thì sau năm 1975, tên chính thức là Buôn Ma Thuột. Cái tên đã gắn liền với lịch sử, với vùng đất đỏ bazan đầy nắng gió. Mình thích cái tên này, mạnh mẽ, hào sảng.

Trả lời ngắn gọn: Buôn Ma Thuột có nhiều tên gọi khác nhau như Bản Mế Thuột, Bản Mế Thuật, Buôn Ma Thuộc, Buôn Ma Thuật, Ban Mê Thuộc, Ban Mê Thuật. Tuy nhiên, tên gọi chính thức sau năm 1975 là Buôn Ma Thuột.

Tại sao lại gọi là Buôn Ma Thuột?

Lị ơi, nghe này! Buôn Ma Thuột á? Tên nghe oách thế chứ nguyên do đơn giản như… đếm ngón tay! Đấy là làng của ông già Y Thuột, một ông trùm thời ấy trong vùng. “Ama” trong tiếng Ê Đê là “cha”, hiểu chưa? Nên “Buôn Ma Thuột” nghĩa là “làng của cha Y Thuột”. Thế thôi, cái tên này như kiểu… đặt tên con chó nhà mình ấy, đơn giản mà lại hay.

  • Ama: Cha (tiếng Ê Đê).
  • Y Thuột: Tên một người đàn ông, giàu nứt đố đổ vách, quyền lực ngút trời. Ông này chắc hẳn có biệt tài trồng cà phê xuất sắc. Làng ông ta trồng nhiều cà phê nhất vùng. (Ít nhất là theo lời kể của bà ngoại tôi)
  • Buôn: Làng.

Nghe dễ hiểu chưa? Đừng tưởng tượng ra cái gì hoành tráng, nó bình thường lắm! Chuyện này ông chú tôi, người Ê Đê chính gốc, kể cho tôi nghe. Ông ấy còn nói thêm, lúc trước nhiều người nhầm tưởng “Ma” là ma quỷ nữa chứ. Thế mới thấy cái tên này cũng “dị” phết!

Đắk Lắk còn được mệnh danh là gì?

Thủ phủ cà phê. Đơn giản vậy thôi.

  • Diện tích trồng cà phê lớn nhất cả nước. Năm ngoái, trang trại nhà mình thu hoạch được gần 5 tấn, cao hơn năm trước 10%.
  • Sản lượng cà phê dẫn đầu. Cà phê chất lượng cao, xuất khẩu nhiều. Mấy mối buôn bên mình toàn đặt hàng trước. Thực tế chứng minh.
  • Đóng góp lớn vào kinh tế tỉnh. Cái này ai cũng biết rồi. Không cần phải nói nhiều.
  • Thu nhập chính của người dân. Tất cả đều liên quan đến cà phê. Như nhà mình, gần như sống nhờ vào cà phê.

Đắk Lắk có di tích lịch sử gì?

Lị hỏi Đắk Lắk có gì hay ho à? Ngộ nói cho nghe liền! Đừng tưởng Đắk Lắk chỉ toàn cà phê nhé!

Đình Lạc Giao: Cái này cổ lắm rồi nha, kiến trúc độc đáol ắm, nghe nói hồi xưa giàu lắm. Hình như có cả chuyện ma nữa, nghe nói mấy anh thợ xây dựng đêm khuya còn thấy bóng người lượn lờ. Ông bà già kể lại nhiều lắm, nghe mà sởn da gà.

Chùa Sắc tứ Khải Đoan: To đẹp lắm, đồ sộ lắm, kiểu như cung điện ấy. Ngộ đi lễ một lần, thấy người ta tấp nập lắm, hương khói nghi ngút, mùi trầm thơm phức cả một vùng. Năm đó Ngộ còn xin được một lá bùa, để được may mắn đó nha.

Nhà tù Buôn Ma Thuột: Ui dồi ôi, nơi đây từng giam cầm bao nhiêu người anh hùng! Lạnh lẽo, âm u, chỉ cần nghĩ thôi đã thấy rợn người. Nghe kể lại nhiều chuyện rùng rợn lắm, đêm đến gió hú ma mị. Ngộ không dám đi một mình đâu nha.

Khu Biệt điện Bảo Đại: Sang trọng lắm, hoàng gia đó nha! Kiến trúc đẹp, trang trí cầu kỳ, như cung điện trong phim ấy. Ngộ chỉ được nhìn qua ảnh thôi, chưa có dịp đến.

Tòa giám mục Ban Mê Thuột: Cái này thì Ngộ chịu rồi, không biết gì nhiều, nghe nói là to đẹp thôi.

Hang đá Đắk Tur – Krông bông & Tháp Yang Prong – Easóup: Ôi, cái này thì phải đi mới biết được. Nghe nói là đẹp như tranh vẽ, cảnh quan hùng vĩ, mà Ngộ thì suốt ngày ở nhà, chỉ biết nghe người ta kể thôi.

Đắk Lắk có bao nhiêu vườn quốc gia?

Lị, Đắk Lắk có hai vườn quốc gia thôi.

  • Yok Đôn: Rộng gần 111 nghìn hecta. Năm 1991 thành lập, bảo tồn đa dạng sinh học vùng Tây Nguyên. Đặc trưng rừng khộp, nhiều loài động vật quý hiếm. Cá nhân tôi thấy ở đây cảnh đẹp hoang sơ, rất đáng trải nghiệm.

  • Chư Yang Sin: Gần 60 nghìn hecta, cao nhất Đắk Lắk. Thành lập năm 2002, bảo tồn hệ sinh thái rừng núi cao. Địa hình hiểm trở, nhiều loài lan hiếm. Mùa mưa đường lên khá khó đi, Lị nhớ lưu ý.

Ngoài ra còn bốn khu bảo tồn khác, không phải vườn quốc gia.

#Buôn Ma Thuột #Tên Gọi Khác #Thành Phố