Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây thuộc thể thơ gì?

29 lượt xem

Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây của Phạm Tiến Duật, sáng tác năm 1969, thuộc thể thơ tự do, thể hiện chất thơ hào hùng, lãng mạn về cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Góp ý 0 lượt thích

Thể Thơ của “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây”

Bài thơ bất hủ “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây” của nhà thơ Phạm Tiến Duật, sáng tác vào năm 1969, là một tác phẩm tiêu biểu của thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Về mặt hình thức, bài thơ này được sáng tác theo thể thơ tự do, một thể thơ cho phép sự phá cách về vần điệu, niêm luật cũng như độ dài câu thơ.

Thể thơ tự do thường được sử dụng trong các tác phẩm thơ hiện đại, nơi các nhà thơ muốn thể hiện sự sáng tạo, tự do và tập trung vào tính biểu đạt cá nhân. Trong trường hợp của “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây”, thể thơ tự do đã góp phần tạo nên sự hào hùng, lãng mạn và tính tự sự trong bài thơ.

Các câu thơ trong “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây” có độ dài khác nhau, từ các câu thơ ngắn như “Ước gì anh đến đây” đến các câu thơ dài hơn như “Con đường Trường Sơn dài như nỗi nhớ/ Lòng tôi hun hút núi xa vời”. Sự thay đổi này tạo nên nhịp điệu linh hoạt, phù hợp với nội dung và tình cảm mà tác giả muốn truyền tải.

Ngoài ra, bài thơ không tuân theo bất kỳ quy tắc vần điệu cố định nào. Tuy nhiên, Phạm Tiến Duật vẫn sử dụng một số thủ pháp tu từ như ẩn dụ, so sánh để tạo nên sự liên tưởng và nhấn mạnh hiệu quả của tác phẩm.

Tóm lại, “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây” được sáng tác theo thể thơ tự do, một thể thơ phá cách và linh hoạt, cho phép nhà thơ thể hiện trọn vẹn nội dung và cảm xúc trong tác phẩm. Thể thơ này góp phần tạo nên sức hấp dẫn và giá trị vượt thời gian của bài thơ, khiến nó trở thành một kiệt tác trong nền văn học Việt Nam.