Nước Nga còn được mệnh danh là gì?

38 lượt xem

Nước Nga, hay còn gọi là Xứ sở Bạch Dương, nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ và hùng vĩ. Tên gọi này bắt nguồn từ cây bạch dương, loài cây biểu tượng của quốc gia, phủ trắng khắp các vùng đất rộng lớn. Hình ảnh cây bạch dương gắn liền với văn hóa, lịch sử và tâm hồn người Nga, thể hiện sự kiên cường và sức sống mãnh liệt. Bạch dương không chỉ là biểu tượng tự nhiên mà còn là nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca, hội họa và âm nhạc Nga. Sự hiện diện phổ biến của loài cây này đã góp phần tạo nên một hình ảnh đặc trưng, khó quên về đất nước rộng lớn này.

Góp ý 0 lượt thích

Nước Nga còn được gọi là gì? Biệt danh nổi tiếng của nước Nga?

Bạn hỏi nước Nga còn được gọi là gì à? Hehe, dễ ợt! Chắc chắn là “Xứ sở Bạch Dương” rồi. Cái tên nghe thôi đã thấy man mác buồn, kiểu thơ thơ mà cũng rất Nga ngố ấy.

Mà này, cái biệt danh này có từ đâu nhỉ? Tự nhiên tò mò ghê. Để mình kể bạn nghe, hồi cưa mình có đọc được ở đâu đó, người ta bảo do ở Nga nhiều cây bạch dương lắm, đi đâu cũng thấy. Mà cái cây này nó lại trắng trắng, nhìn cứ như tuyết phủ, thành ra mới có cái tên “Xứ sở Bạch Dương”. Nghe cũng hợp lý phết nhỉ?

Mình còn nhớ hồi mình đi Nga năm 2018, đi tàu từ Moscow tới Saint Petersburg á, hai bên đường toàn là bạch dương thôi. Lúc đó mới thấy đúng là cái tên nó không sai tí nào. Mà cái cây này nó cũng gắn liền với văn hóa Nga lắm đó nha. Thấy bảo trong thơ ca, nhạc họa gì cũng có mặt hết trơn á. Nên thành ra, giờ cứ nhắc đến Nga là người ta nghĩ ngay đến bạch dương thôi à.

À, mà nói thiệt, lúc đầu mình cũng không thích cái tên này lắm đâu. Thấy nó sến súa sao á. Nhưng mà đi Nga về rồi, ngắm bạch dương nhiều rồi thì lại thấy nó hay. Nó kiểu gì ta, kiểu nó rất Nga, rất buồn man mác mà cũng rất mạnh mẽ ấy. Đấy, giờ thì “Xứ sở Bạch Dương” là nhất rồi.

nước Nga có tên gọi khác là gì?

Ặc, Nga hả? Để tớ xem…

  • Liên bang Nga là chuẩn rồi. Chắc chắn!
  • À mà, hồi xưa gọi Liên Xô. CCCP nữa chứ, nhớ hồi học sử cô giáo nhắc hoài.
    • CCCP là viết tắt tiếng Nga ấy.
    • Mà Liên Xô tan rã lâu rồi, chắc tầm 1991? Tớ nhớ mốc này vì năm đó nhà tớ mới mua được cái TV màu đầu tiên.
  • Còn gì nữa không nhỉ? Hmm… À, đôi khi người ta gọi là nước Nga.
    • Kiểu nói tắt cho nhanh ấy.
  • Vậy thôi ha? Liên bang Nga, Liên Xô, nước Nga. Hết rồi đó bạn.
    • Tự nhiên nhớ đến món salad Nga, giờ này mà có ăn thì ngon.
    • Mà khoan, Liên Xô có phải mỗi Nga đâu? Ukraine, Belarus… nhiều nước lắm. Chắc mình hơi lan man rồi.

nước Nga có gì đặc biệt?

Nga quả là một vùng đất đầy bí ẩn và thú vị. Bạn hỏi Nga có gì đặc biệt? Nhiều lắm! Tôi chia sẻ vài điều nhé:

  • Trải dài nhiều múi giờ: Nga chiếm tới 11 múi giờ, trải dài từ Kaliningrad ở phía tây đến Vladivostok ở phía đông. Tưởng tượng ăn sáng ở một múi giờ, ăn trưa ở múi giờ khác, thú vị phải biết! Cá nhân tôi thấy việc này ảnh hưởng khá nhiều đến lịch trình sinh hoạt nếu phải di chuyển xa. Đồng hồ sinh học loạn xạ hết.

  • Oymyakon – Ngôi làng lạnh nhất: Làng Oymyakon, thuộc Cộng hòa Sakha, được coi là nơi lạnh nhất thế giới có người sinh sống vĩnh viễn. Nhiệt độ trung bình tháng 1 là -50°C. Nghĩ đến cảnh sống ở đó thôi là tôi đã thấy run cầm cập. Thế mà người ta vẫn sinh sống bình thường được, đúng là sức sống mãnh liệt.

  • Mùa thu vàng: Không phải tự nhiên người ta gọi mùa thu nước Nga là đẹp nhất thế giới. Tôi từng xem ảnh lá vàng rơi trên đại lộ, phủ kín mặt đường. Cảnh tượng như bước ra từ truyện cổ tích. Đúng là lãng mạn thật, nhưng quét lá chắc cực lắm!

  • Đêm trắng: Hiện tượng đêm trắng ở St. Petersburg, khi mặt trời không lặn hoàn toàn, quả là một trải nghiệm độc đáo. Tôi đọc được là nó kéo dài từ cuối tháng 5 đến giữa tháng 7. Ngắm nhìn thành phố lung linh dưới ánh sáng ban đêm kéo dài chắc là thú vị lắm.

  • Tàu điện ngầm Moscow: Ga tàu điện ngầm ở Moscow không chỉ là phương tiện giao thông mà còn là một tác phẩm nghệ thuật, đúng chất Nga. Tôi nghe nói có những ga được trang trí như cung điện, hoành tráng và lộng lẫy. Lần tới đến Nga nhất định tôi phải đi thử.

  • Di sản thế giới: Nga có rất nhiều di sản thế giới được UNESCO công nhận, từ Kremlin và Quảng trường Đỏ ở Moscow đến trung tâm lịch sử của St. Petersburg. Bảo tồn những giá trị văn hóa lịch sử thế này thật đáng quý. Tôi tự hỏi liệu sau này, những công trình hiện đại có được công nhận là di sản thế giới không?

  • Hồ Baikal – Hồ nước ngọt sâu nhất: Hồ Baikal là hồ nước ngọt sâu nhất và lâu đời nhất thế giới, chứa khoảng 20% lượng nước ngọt chưa đóng băng của toàn cầu. Thật đáng kinh ngạc, đúng không? Bảo vệ nguồn tài nguyên quý giá này là vô cùng quan trọng.

  • Hồ Karachay – Hồ tử thần: Hồ Karachay từng là nơi chứa chất thải phóng xạ, được coi là một trong những nơi ô nhiễm nhất trên Trái Đất. Đôi khi, sự phát triển của con người lại gây ra những hậu quả đáng buồn cho môi trường. Chúng ta cần phải học cách cân bằng giữa phát triển và bảo vệ tự nhiên.

nước Nga ngày xưa gọi là gì?

Bạn ơi, Nga ngày xưa á? Rus. Ngắn gọn vậy thôi. Ghi vào đây cho nhớ. Rus. À mà hình như còn gọi là Ruthenia nữa. Tiếng Latin thì phải. Mà thôi kệ, quan trọng là Rus. Đọc ở đâu đó rồi. Quên mất tiêu cái link. Lần sau phải lưu lại mới được. Hôm bữa đọc bài về Viking, Viking phương Đông, Varangian. Họ gọi là Rus’. À, ra là vậy. Cũng hay ho đấy chứ.

  • Rus: Tên gọi quan trọng nhất.
  • Ruthenia: Tiếng Latin.
  • Garðaríki: Vương quốc các thành phố. Tiếng Bắc Âu cổ. Ngầu ghê.

Từ thế kỷ 15 mới gọi là Rossiya. Mà kệ đi. Giờ đang tìm hiểu về Rus. Tên này hay hơn. Đang đọc dở cuốn sách về lịch sử Nga. Cuốn bìa xanh xanh ấy. Để trên kệ sách cạnh cửa sổ. Tối nay phải đọc tiếp mới được. Mà sao lại hỏi Nga ngày xưa nhỉ? Đang làm bài tập về lịch sử à? Hôm qua xem phim Viking. Hay phết.

Rossiya là tiền thân của Nga hiện đại. Ghi chú thêm cái này nữa. Cho khỏi quên. Đầu óc dạo này hay quên lắm. Chắc phải uống thuốc bổ não thôi. Thôi đi ngủ. Mai tính tiếp.

Nga được gọi là xứ sở gì?

Nga á? Xứ sở bạch dương chứ sao! Xứ sở bạch dương nghe oách thế, cứ tưởng toàn bạch dương cao ngất trời, trắng xóa như phim cổ tích ý. Thực ra thì, cũng có nhiều cây khác chứ đâu chỉ mỗi bạch dương.

  • Nhưng mà bạch dương ở Nga nó…khác! To lớn, thẳng tắp như những anh lính gác biên cương, hùng dũng lắm. Em trai tôi hồi đi Nga về còn kể, thấy bạch dương ở đó to bằng…cột điện nhà tôi! (Nhà tôi cột điện to lắm nhé, kiểu…cột điện siêu to khổng lồ ấy).

  • Vỏ cây trắng tinh, nhìn xa cứ tưởng cả một rừng tuyết đang đứng đấy, ảo diệu vô cùng. Đúng là quốc thụ, oai phong lẫng lẫy.

  • Mà nói thêm nhé, bạch dương không chỉ đẹp mà còn có ích nữa. Người ta làm đủ thứ từ nó, từ nước ép đến đồ thủ công mỹ nghệ. Nghe nói, cả mật ong từ hoa bạch dương cũng ngon tuyệt vời. (Tôi chưa thử nhưng nghe bạn tôi kể lại thôi).

Tóm lại, Nga là xứ sở bạch dương, một danh hiệu xứng đáng với vẻ đẹp hùng vĩ và sự đa dạng của loài cây này. Đừng tưởng tượng lung tung nhé, không phải toàn bạch dương đâu, nhưng bạch dương ở đó…đặc biệt lắm!

Trang phục của người Nga là gì?

Bạn ơi, hỏi về trang phục Nga làm tôi nhớ về những bức tranh tuyết trắng mênh mông, những mái vòm nhà thờ lấp lánh. Cái lạnh thấu xương của xứ sở Bạch Dương dường như thấm đẫm cả vào từng thớ vải.

  • Kaftan: Áo choàng dài, dáng rộng. Tôi hình dung ra những người đàn ông Nga oai phong lẫm liệt trong chiếc áo kaftan ấm áp. Giống như những chàng kỵ sĩ bước ra từ câu chuyện cổ tích. Cái vẻ cổ kính, uy nghiêm của nó làm tôi liên tưởng đến đế chế Ottoman hùng mạnh, vùng Scandinavia huyền bí và cả Ba Tư xa xôi nữa. Nga, một vùng đất giao thoa văn hóa. Nghe đâu, kiểu dáng của nó ảnh hưởng từ trang phục của các dân tộc khác. Thời Nga cổ đại, chắc hẳn kaftan là biểu tượng cho quyền lực và địa vị.

  • Kosovorotka: Chiếc áo cánh này mang đậm nét dân dã. Nghe tên thôi là đã thấy không khí lễ hội rộn ràng rồi. Tôi cứ nghĩ đến những chàng trai Nga khoẻ khoắn, cất cao tiếng hát trong những điệu nhảy truyền thống. Màu sắc rực rỡ của kosovorotka như xua tan đi cái lạnh giá của mùa đông. Hình ảnh những người đàn ông Nga mặc kosovorotka trong lễ hội cứ hiện lên trong đầu tôi, thật vui tươi, rộn ràng. Bố tôi kể, hồi ông đi Nga, ông đã mua một chiếc kosovorotka về làm kỷ niệm. Nó được thêu rất tỉ mỉ.

  • Ushanka: Chiếc mũ lông ấm áp này. Ôi chao, nhắc đến ushanka là tôi lại thấy cái lạnh tê tái của mùa đông Nga ùa về. Cái cảm giác được ủ ấm trong lớp lông mềm mại, thật dễ chịu biết bao. Hai bên tai được che kín mít, khỏi lo sợ gió lạnh luồn vào. Hình ảnh những người lính Nga đội ushanka sừng sững giữa trời đông giá rét cứ in đậm trong tâm trí tôi. Bố tôi kể, khi ông đi Nga đúng vào mùa đông, ông phải mua ngay một chiếc ushanka để giữ ấm. Chiếc mũ ấy giúp ông vượt qua được cái rét cắt da cắt thịt.

#Gấu Nga #Quê Hương Lenin #Xứ Sở Bạch Dương