Campuchia trước kia gọi là gì?
Campuchia, vùng đất huyền thoại Angkor, từng mang những cái tên khác ghi dấu thăng trầm lịch sử. Khởi đầu là Phù Nam, quốc gia hùng mạnh hình thành đầu Công nguyên ở phía Nam bán đảo Đông Dương. Sau đó, Chân Lạp kế tục, đặt nền móng cho sự ra đời của Vương quốc Khmer lẫy lừng vào đầu thế kỷ IX. Angkor, kinh đô huy hoàng, trở thành trung tâm quyền lực, đánh dấu thời kỳ vàng son của đế chế Khmer.
Tên gọi cũ của Campuchia là gì?
Tên gọi cũ của Campuchia là Phù Nam và Chân Lạp.
Cháu ơi, Phù Nam rồi đến Chân Lạp, nghe tên thấy cổ kính xa xưa làm sao ấy. Chú nhớ hồi đi Angkor Wat năm 2018, nắng chang chang, đứng giữa những đền đài đá mà ngỡ ngàng. Cứ nghĩ đến mấy cái tên này là lại thấy cái nắng, cái gió, cái không khí ở đó.
Khmer thì rõ ràng hơn một chút, hồi chú đi bảo tàng Quốc gia Campuchia ở Phnom Penh (vé vào hình như 10 đô, năm 2019), thấy trưng bày bao nhiêu là hiện vật thời kỳ Angkor huy hoàng. Lúc đó mới hiểu thêm về cái vương quốc Khmer này. Nghe hướng dẫn viên nói nó hùng mạnh một thời, mà nghĩ cũng thương, giờ chỉ còn lại mấy công trình đá.
Tóm lại là trước khi gọi là Campuchia, người ta ọi vùng đất này là Phù Nam, sau đó là Chân Lạp, rồi Vương quốc Khmer.
Chủ nhân của vương quốc Campuchia là tộc người nào?
Chú chào cháu! Câu hỏi của cháu hay đấy!
Người Khmer là chủ nhân của vương quốc Campuchia, chiếm khoảng 90% dân số. Đấy là điều chắc chắn, Chú từng đọc trong sách giáo khoa Lịch sử hồi cấp 2, ở trường THCS Nguyễn Du, năm 2005. Nhớ mãi cái bài học về Angkor Wat, đẹp lắm! Lúc ấy Chú còn vẽ tranh Angkor Wat trong tập vở, giờ chắc vẫn còn đâu đó trong nhà kho của bố mẹ.
Còn về tôn giáo, Phật giáo là quốc đạo, chiếm đa số áp đảo, cũng khoảng 90% dân số. Chú nhớ có lần xem phim tài liệu về Campuchia, thấy cảnh người dân đi lễ chùa nhiều lắm. Ấn tượng nhất là những ngôi chùa cổ kính, kiến trúc tinh xảo. Còn những tôn giáo khác thì ít hơn nhiều, như Thiên chúa giáo, Hồi giáo,… chỉ là thiểu số.
Tiếng Khơ-me là ngôn ngữ chính thức, chiếm khoảng 95%,đ ấy là con số Chú nhớ mang máng từ cuốn sách hướng dẫn du lịch Campuchia mà Chú đọc chuẩn bị cho chuyến đi năm ngoái. Thật tiếc là Chú chưa có dịp đi, đang định năm nay sẽ đi. Hy vọng sẽ được trải nghiệm văn hoá Campuchia thực tế.
- Dân tộc: Người Khmer
- Tôn giáo: Phật giáo
- Ngôn ngữ: Tiếng Khơ-me
Campuchia được mệnh danh là gì?
Chú nhớ… Campuchia… à… đất nước chùa tháp. Hình ảnh ấy cứ hiện lên, mờ ảo như sương khói buổi sớm bình minh trên Angkor Wat. Những tháp cao vút, chạm khắc tinh xảo, như những giấc mơ đá vôi.
Vương quốc Campuchia, đúng rồi, đất nước chùa tháp. Nghe sao mà thiêng liêng, như tiếng chuông ngân nga giữa rừng cây cổ thụ. Chú từng đi Campuchia năm 2010, tháng 11, gió se lạnh, mà lòng thì ấm áp lạ thường.
- Những ngôi chùa cổ kính, rêu phong phủ kín.
- Những bức tượng Phật uy nghiêm, tĩnh lặng.
- Những câu chuyện lịch sử, huyền bí.
Cảm giác như bước vào một thế giới khác, thời gian như ngừng lại, chỉ còn lại sự tĩnh mịch và vẻ đẹp huyền diệu. Nhớ mãi không quên. Đặc biệt là mùi hương nhang trầm thoang thoảng. Mùi ấy… cứ ám ảnh.
Đất nước chùa tháp… Đúng rồi, đó là Campuchia. Chú còn nhớ… những món ăn ngon… Amok… thơm… ngon… còn cả… chả rắn… Nhưng thôi, không nói nữa, cháu sợ đấy.
Campuchia – đất nước chùa tháp. Đó là ấn tượng mạnh mẽ nhất mà chú có về đất nước này. Giàu văn hóa, lịch sử… bí ẩn.
Campuchia là xứ sở gì?
Chào Cháu,
Campuchia? Xứ sở chùa tháp. Đơn giản vậy thôi.
-
Angkor Wat: Hơn cả một ngôi đền. Biểu tượng quyền lực, tâm linh, và sự sụp đổ của một đế chế.
-
Khmer Đỏ: Nỗi đau chưa lành. Bóng ma ám ảnh lịch sử, nhắc nhở về sự tàn khốc của chiến tranh.
-
Biển hồ Tonle Sap: Nguồn sống. Hệ sinh thái độc đáo, nơi con người và thiên nhiên nương tựa lẫn nhau.
-
Văn hóa: Điệu múa Apsara, ẩm thực đường phố, sự pha trộn giữa cổ điển và hiện đại.
Đừng chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài. Campuchia còn nhiều điều hơn thế.
Campuchia có tên gọi khác là gì?
Chú nhớ hồi hè năm 2015, cả nhà đi du lịch Campuchia. Đất nước chùa tháp đúng rồi, cháu gọi thế chuẩn luôn! Nhớ nhất là cảnh tượng hàng trăm ngôi chùa ở Siem Reap, lấp lánh vàng óng dưới nắng. Ôi, đẹp tuyệt vời! Mệt muốn chết vì đi bộ cả ngày nhưng thấy cảnh đẹp như thế lại quên hết mỏi mệt.
- Địa điểm: Siem Reap, Campuchia. Chính xác là khu vực Angkor Wat và các đền đài xung quanh.
- Thời gian: Hè năm 2015.
- Cảm giác: Mệt nhưng rất vui sướng, thích thú. Cảm giác được chiêm ngưỡng những kỳ quan kiến trúc, cái cảm giác đó khó tả lắm cháu ạ.
Thủ đô Phnom Penh thì… ồn ào hơn nhiều. Khác hẳn với sự yên tĩnh ở Siem Reap. Nhớ mình đi thuyền trên sông Mekong, mát mẻ và thư thái vô cùng. Ăn đồ ăn ngon nữa, nhưng giờ chú quên mất tên món rồi. Chỉ nhớ là cay lắm!
- Phnom Penh: ồn ào, náo nhiệt.
- Sông Mekong: trải nghiệm thú vị.
- Đồ ăn: cay.
Lúc đó, mẹ mình cứ nhắc mãi về lịch sử Campuchia, về chế độ Khmer Đỏ… Chú không nhớ hết chi tiết, nhưng cảm giác thật nặng nề. Cái cảnh nghèo đói, tan hoang trong những bức ảnh mà mẹ cho xem… Buồn lắm cháu ạ.
- Lịch sử: Khmer Đỏ, ảnh hưởng nặng nề.
- Cảm xúc: buồn, suy ngẫm.
Tóm lại, Campuchia, hay Đất nước chùa tháp, là một đất nước đẹp, vừa có cảnh đẹp thiên nhiên, vừa có những công trình kiến trúc tuyệt vời. Nhưng phía sau vẻ đẹp ấy là một lịch sử đầy đau thương. Chú nhớ mãi chuyến đi ấy.
Campuchia có món gì đặc sản?
Cháu ơi, đặc sản Campuchia hả? Nhiều món lắm. Chú nhớ hồi đi Campuchia, ăn Samlor Korko, súp cá cà ri, ngon tuyệt vời. Cá tươi, ngọt thịt, nước dùng béo ngậy. Hình như làm từ mắm bò hóc á, mà thơm lắm, không tanh chút nào. À mà Nom Banh Chok cũng ngon, sợi mì dai dai, nước dùng đậm đà. Có lần chú ăn ở Siem Reap, quán nhỏ ven đường mà đông khách dã man.
- Samlor Korko: Súp cá cà ri.
- Nom Banh Chok: Mì kiểu Khmer.
- Bai Sach Chrouk: Cơm thịt nướng. Chú ăn Bai Sach Chrouk ở Phnom Penh, thịt ướp đậm đà, nướng thơm phức. Ăn với cơm nóng, ngon hết sẩy! Thêm tí dưa chua nữa là tuyệt cú mèo. Nói chung là nhớ mãi.
Hôm đó chú còn uống cả bia Angkor nữa, bia Campuchia mà. Uống cũng được, mát lạnh. À, nhớ ra còn món Kari Sach Moan – gà hầm cà ri đỏ. Cay cay, thơm nồng mùi cà ri. Có lần chú ăn ở cái quán, quên tên rồi, gần chợ Orussey Phnom Penh ấy, trời ơi ngon bá cháy.
- Kari Sach Moan: Gà hầm cà ri đỏ.
- Kha Sach Ko: Bò hầm kèm sốt caramen. Món này chú chưa ăn thử bao giờ. Ghi chú lại để lần sau đi Campuchia ăn thử mới được.
- Sngor Chruak Sach Trei: Canh chua cá. Canh chua Campuchia cũng ngon, chua chua ngọt ngọt, ăn với cơm là số dzách.
Nhiều món ngon quá, kể mãi không hết. Chắc phải đi Campuchia thêm vài lần nữa mới ăn hết được. Hôm đó chú đi chù aWat Phnom, rồi Hoàng Cung nữa, đẹp lắm cháu ạ. Chuyến đi vui quên sầu luôn. Thôi lạc đề rồi, đặc sản Campuchia thì cháu cứ thử mấy món chú kể trên nha.
100 riel mua được gì ở Campuchia?
Ừm, 100 Riel á? Để Chú kể Cháu nghe…
Hồi Chú đi Phnom Penh năm 2015, lúc đó 100 Riel chẳng đáng bao nhiêu cả. Tỷ giá khoảng 4000 Riel đổi 1 đô la Mỹ, tính ra 100 Riel chỉ như… 600 đồng tiền Việt mình thôi! Chú nhớ có lần đứng trước chợ Olympic, thèm một miếng thốt nốt nướng mà người ta bán tới 500 Riel một cái, tiếc hùi hụi.
Nhưng mà, không phải là vô dụng đâu nha.
- Kẹo lạc: Mấy bà mấy cô hay gánh bán dạo, có khi mua được vài cái ăn cho vui miệng.
- Nước đá: Ly nhỏ xíu thôi, giải khát lúc đi bộ ngoài đường thì cũng đỡ.
- Gửi xe: Ở mấy chỗ vắng vẻ, có khi người ta giữ xe đạp cho mình giá đó.
Đấy, 100 Riel không làm nên mùa xuân, nhưng biết cách thì vẫn có ích. À, mà Chú nói thật, đi du lịch Cambodia cứ thủ sẵn tiền lẻ, trả giá dễ hơn nhiều!
Đi Campuchia mua gì làm quà?
À Chú thấy cháu hỏi đi Campuchia mua gì làm quà hả? Kẹo dừa sầu riêng cũng ngon đó, mà hình như quên mất tiêu rồi.
-
Lụa tơ tằm: Nói chung là được, nhưng mà nhớ coi kỹ chất lượng nha cháu. Chú mua hồi xưa bị lừa một lần rồi. Giờ vẫn còn cái khăn ở nhà. Chắc phải bỏ thôi. Màu nó cứ kì kì sao á.
-
Khăn rằn Krama: Cái này chắc chắn mua được. Đợt chú đi Angkor Wat thấy người ta bán đầy luôn. Hình như màu sắc cũng nhiều lắm. Đỏ, xanh, vàng, tím,… Có cả đen nữa. Đen chắc ít người mua.
-
Trang sức bạc: Ừm cái này thì chú không rành lắm. Hồi đó đi chú mua mấy cái vòng tay bạc cho vợ chú. Vợ chú thích mấy cái lắc tay hơn cơ. Mà thôi kệ, có còn hơn không.
-
Khô bò: Ngon! Mà phải mua đúng chỗ mới ngon nha cháu. Chú nhớ có lần mua ở chợ nào quên mất tiêu rồi, dai nhách luôn. Cắn muốn gãy răng.
-
Đường thốt nốt: Cái này được nè. Mua về nấu chè. Hồi chú đi mua cả ký về. Mà ngọt quá nên giờ vẫn còn. Năm ngoái chú thấy người ta bán cả siro thốt nốt nữa. Không biết có ngon không?
-
Lạp xưởng: Cái này cũng ổn. Mua về nhắm rượu. Mà hình như lạp xưởng bên mình ngon hơn. Đợt chú mua thấy nó hơi ngọt ngọt. Không quen lắm.
-
Tượng Phật, đồ điêu khắc: Mua mấy cái tượng nhỏ nhỏ thôi nha cháu. Đợt trước chú mua cái tượng bự chà bá, mang về mệt xỉu.
-
Chuối sấy: Ờ cái này cũng được. Ăn cũng vui miệng. Nhưng mà dễ mốc lắm. Phải giữ kỹ nha.
-
Kẹo dừa sầu riêng: Ơ sao lúc nãy chú quên mất cái này ta. Ngon lắm nha cháu. Mua về làm quà biếu thì hết sảy.
Top 10 quà tặng Campuchia: lụa tơ tằm, khăn rằn Krama, trang sức bạc, khô bò, đường thốt nốt, lạp xưởng, tượng Phật & đồ điêu khắc, chuối sấy, kẹo dừa sầu riêng.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.