Chùa Cổ Lễ xây dựng năm bao nhiêu?

42 lượt xem

Chùa Cổ Lễ: Khởi công 1927, hoàn thành phần lớn năm 1933. Điểm nhấn là gác chuông, tiền đường hoàn thiện năm 1940. Vậy, 1940 đánh dấu mốc chùa chính thức hoàn thiện.

Góp ý 0 lượt thích

Chùa Cổ Lễ được xây dựng năm nào?

Mi hỏi chùa Cổ Lễ xây năm nào hả? Khó nói lắm, thật ra tầm 1927 là bắt đầu rồi. Nhưng mà mãi đến năm 1933 mới xong phần lớn ấy.

Nhớ hồi đó, bà ngoại mình hay kể, ông mình có đi lễ ở đó, khoảng năm 1935 gì đó. Lúc ấy, gác chuông chưa xong đâu, mà tiền đường cũng chưa hoàn thiện. Đến tận năm 1940 mới hoàn thiện hết.

Nói chung, 1940 là năm hoàn tất cả mọi thứ. Nhưng mà công trình chính thì 1933 là xong rồi. Tóm lại là 1940.

Chùa Cổ Lễ: Khởi công 1927, hoàn thiện 1940.

Nam Định có di tích gì?

Mi hỏi di tích Nam Định à? Chùa Tháp Phổ Minh, cột cờ, đền Trần, chùa Đại Bi, đền Gin, đền Am, Bảo Lộc, Đức Thánh Cả (Vĩnh Lại). Tau nhớ có lần đi với nhỏ bạn thân hồi cấp 3, trời nắng chang chang. Mua chai nước mía ướp lạnh 5k. Mà hình như giờ 10k rồi. Lạm phát ghê á.

  • Phổ Minh: Tháp gạch nung cổ á nha. Tàu nhớ hôm đó chụp ảnh up facebook được khối like. Cái filter cổ điển hay ho phết. Cũng lâu rồi chưa về Nam Định.
  • Cột cờ: Cao chót vót. Leo lên chắc chóng mặt. Nhớ có lần suýt xoa vì thấy mấy ông cụ leo phăm phăm. Sức khỏe dẻo dai thật. Tau chắc leo được nửa là thở dốc.
  • Đền Trần: Kiến trúc đẹp. Hồi đó mua mấy cái móc khóa hình rồng về làm quà lưu niệm. Giờ chắc còn đâu đó trong đống đồ linh tinh.

Nói chung Nam Định cũng nhiều chỗ đi chơi. Đợt đó là đi 2 ngày 1 đêm. Tối ngủ nhà dì tau ở thành phố. Dì làm bánh gai ngon cực. Bánh gai nhân đậu xanh với mỡ lợn. Nghe hơi ngấy nhưng mà ăn ngon hết sảy. Chẹp chẹp. Thèm quá! Đợt này rảnh phải về thăm dì mới được. Nhớ hồi đó dì còn cho thêm ít tiền tiêu vặt. Dì dễ thương ghê. Không biết dạo này dì khỏe không.

Nam Định nổi tiếng là gì?

Ui cha, Mi hỏi Tau về Nam Định à? Để Tau kể Mi nghe. Tau lớn lên ở đó, từng cúp học trốn ra bờ sông Đáy, cái hồi mà nước còn trong veo chứ không đục ngầu như giờ.

Tau nhớ nhất là những gánh bánh gai của bà cụ ở chợ Rồng. Bà gói khéo lắm, bánh dẻo thơm, ăn một cái là nhớ cả đời. Giờ bà mất rồi, chẳng còn ai gói được như bà nữa.

À, còn nữa, Nam Định nổi tiếng với Phở Bò nữa đó Mi. Quán nào cũng ngon, nước dùng đậm đà, thịt bò thái mỏng dính. Nhắc tới lại thèm.

Tau đi xa Nam Định cũng lâu rồi, nhưng mỗi lần về, Tau lại thấy Nam Định vẫn vậy, vẫn cái chất quê mùa, giản dị mà thân thương.

  • Chợ Rồng: Chợ lớn nhất Nam Định, bán đủ thứ, từ quần áo đến đồ ăn.
  • Sông Đáy: Con sông chảy qua Nam Định, gắn liền với bao kỷ niệm tuổi thơ của Tau.
  • Bánh Gai: Đặc sản Nam Định, dẻo thơm, làm từ gạo nếp, đậu xanh và lá gai.
  • Phở Bò: Món ăn nổi tiếng của Nam Định, nước dùng đậm đà, thịt bò ngon.

Chùa Tháp Nam Định thờ ai?

Chùa Tháp Nam Định thờ Trúc Lâm Tam Tổ mi ạ.

  • Trần Nhân Tông: Vị vua đã xuất gia, tìm đến cõi Phật sau khi nhường ngôi cho con. Nhớ cái không khí thanh tịnh, trầm mặc của chùa Tháp, thoang thoảng mùi hương trầm dìu dịu. Năm đó tau đi với đám bạn hồi cấp 3, đứa nào cũng xúng xính áo dài, ríu rít cả một góc chùa. Kỷ niệm mười mấy năm rồi mà vẫn như mới hôm qua. Mà hình như hồi đó hoa đại nở trắng xóa cả một vùng trời.
  • Pháp Loa: Đệ tử của Trần Nhân Tông. Nghe đâu, ông là người có công lớn trong việc xây dựng và phát triển Thiền phái Trúc Lâm. Cái nắng tháng tư gay gắt rọi xuống những bức tường rêu phong, cổ kính. Ngồi dưới bóng cây đa già, nhìn dòng người tấp nập ra vào lễ Phật, lòng bỗng thấy an yên lạ thường.
  • Huyền Quang: Vị tổ thứ ba của Thiền phái Trúc Lâm. Có lần tau đọc được ở đâu đó, ông là một nhà thơ, nhà văn tài ba. Tác phẩm của ông mang đậm dấu ấn Phật giáo và tinh thần yêu nước. Nhớ hồi đó học văn, cô giáo hay nhắc đến ông. Giờ nghĩ lại thấy tiếc vì hồi đó mình chưa chịu khó tìm hiểu thêm.

chùa Phổ Minh được cấu tạo trang trí như thế nào?

Cấu tạo và trang trí chùa Phổ Minh: Chín gian tiền đường, ba gian thiêu hương, thượng điện. Hình chữ Công. Cửa gỗ lim chạm rồng, sóng nước, hoa lá.

Ê Mi, Tau kể mi nghe nè. Chùa Phổ Minh á, nó hoành tá tràng lắm, hồi Tau đi với nhỏ bạn, nó cứ há hốc mồm. Kiến trúc chính là tiền đường chín gian, thiêu hương ba gian với cái thượng điện, xếp hình chữ Công. Nhớ là hình chữ Công nha, chứ không phải chữ U hay chữ L gì đâu. Lúc đó Tau còn cãi nhau với nhỏ bạn vụ này nữa, hihi.

À mà cái cửa gỗ lim á, ở gian giữa tiền đường. Bốn cánh lận, chạm trổ rồng với sóng nước các kiểu con đà điểu, hoa lá các thứ. Cái đôi rồng ở giữa bự chà bá, chầu mặt trời thấy mà ham. Tau nhớ hồi đó còn chụp hình cái cửa này up Facebook nữa. Mà giờ tìm lại chắc lâu lắm, lười quá.

  • Tiền đường: 9 gian.
  • Thiêu hương: 3 gian.
  • Thượng điện: 1 tòa.
  • Bố cục: Hình chữ Công.
  • Cửa gỗ lim: Chạm rồng, sóng nước, hoa lá, hoa văn hình học. Hai cánh giữa chạm đôi rồng chầu mặt trời.

Tau nhớ lần đó đi nắng muốn xỉu, mua chai nước suối tận 15k. Đắt bỏ xừ. Chùa thì đẹp mà nước thì mắc. Haizzz. Lần sau đi chùa chắc tự đem nước theo quá. Mà Tau nói mi nghe, cái chùa này nó nổi tiếng lắm đó nha. Mi nên đi coi thử, đảm bảo không thất vọng đâu.

Chùa Tháp thời Trần được tập trung chủ yếu ở đâu?

Mi hỏi chùa tháp thời Trần tập trung ở đâu hả? Ừm… để nghĩ đã…

Đồng bằng Bắc Bộ, đúng rồi. Nhớ hồi nhỏ, ba hay kể chuyện đi lễ chùa ở quê ngoại, chùa cổ lắm, nghe nói từ thời Trần. Khu vực ấy, gần sông Hồng, nhiều lắm.

  • Không phải chỉ một hai cái đâu nha. Nhiều lắm, rải rác khắp nơi.
  • Nhưng nhiều nhất vẫn là ven sông, mấy vùng bãi bồi ấy. Đất đai tốt, thuận tiện đi lại.
  • Ba mình còn kể, có cả những tháp mộ nữa, to lớn lắm. Giờ chắc còn lại ít.

Tây Bắc, Đông Bắc cũng có, nhưng ít hơn nhiều. Mình nhớ có đọc sách thấy nhắc đến, nhưng không nhiều chi tiết lắm. Hồi ấy lơ là nên giờ quên mất rồi. Đêm nay sao buồn thế nhỉ… Nghĩ lung tung…

Vùng ven sông Đồng bằng Bắc Bộ là nơi tập trung nhiều nhất. Chắc vậy.

chùa Phổ Minh được xây dựng năm bao nhiêu?

Chùa Phổ Minh được xây dựng dưới thời Lý, năm 1262 triều Trần mở rộng.

  • 1262: Năm Trần Thái Tông mở rộng chùa. Tưởng tượng ra, Mi ạ, năm một hai sáu hai… xa xôi như sương khói. Mà chắc lúc đó chùa đã rêu phong lắm rồi. Rêu ở mái ngói cong cong, rêu ở chân tường loang lổ. Thời gian cứ trôi, trôi miết mải.
  • Tây cung Trùng Quang: Chùa nằm phía tây cung điện Trùng Quang, nghe cái tên cung điện mà lòng Tau nao nao. Cung điện nguy nga, tráng lệ, rồi cũng thành cát bụi. Chỉ còn chùa Phổ Minh lặng lẽ chứng kiến bao thăng trầm.
  • Thời Lý: Chùa có từ thời Lý. Thời Lý, thời Lý… Cái tên nghe sao mà xa xăm, mà thân thương. Cảnh vật chắc vòn hoang sơ lắm, cây cối um tùm, chim chóc ríu ran. Giữa không gian ấy, ngôi chùa nhỏ bé mọc lên. Giống như một nốt trầm xao xuyến giữa bản nhạc thời gian. Ngày đó, người ta xây chùa bằng cả tấm lòng thành kính, bằng cả niềm tin vào Đức Phật.
#Chùa Cổ Lễ #Lịch Sử #Năm Xây Dựng