Thế nào là chuẩn nghèo?

15 lượt xem

Chuẩn nghèo được xác định dựa trên thu nhập bình quân đầu người dưới 1.500.000 đồng/tháng kết hợp với sự thiếu hụt ít nhất 3 chỉ số dịch vụ xã hội cơ bản ở nông thôn.

Góp ý 0 lượt thích

Định nghĩa chuẩn nghèo: Đánh giá thu nhập và phúc lợi xã hội

Để xác định đối tượng thuộc diện nghèo khó, các quốc gia và tổ chức quốc tế sử dụng khái niệm “chuẩn nghèo”. Đây là một ngưỡng thu nhập hoặc chỉ số phúc lợi xã hội được sử dụng để phân biệt những người có nguy cơ cao bị thiếu thốn và bất lợi trong xã hội.

Ở Việt Nam, chuẩn nghèo được xác định theo Quyết định số 59/2015/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ, ngày 12 tháng 5 năm 2015. Theo đó, một hộ gia đình hoặc cá nhân được coi là nghèo khi đáp ứng đủ hai tiêu chí sau:

1. Thu nhập bình quân đầu người thấp:

  • Thu nhập bình quân đầu người của hộ gia đình hoặc cá nhân phải dưới 1.500.000 đồng/tháng.
  • Thu nhập được tính dựa trên tổng thu nhập của tất cả các thành viên trong hộ gia đình hoặc cá nhân, chia cho số thành viên.

2. Thiếu hụt các chỉ số dịch vụ xã hội cơ bản:

Ngoài thu nhập, hộ gia đình hoặc cá nhân còn phải thiếu hụt ít nhất 3 trong số các chỉ số dịch vụ xã hội cơ bản sau:

  • Được sử dụng nước sạch hợp vệ sinh
  • Có nhà tiêu hợp vệ sinh
  • Có điện sử dụng thường xuyên
  • Trẻ em trong độ tuổi đi học được đến trường
  • Người trong độ tuổi lao động có việc làm thường xuyên

Chuẩn nghèo được xem xét theo từng hộ gia đình hoặc cá nhân, chứ không áp dụng chung cho toàn cộng đồng. Các cơ quan chức năng sẽ tiến hành điều tra, thu thập thông tin về thu nhập và các chỉ số xã hội của từng hộ gia đình để xác định đối tượng nghèo.

Việc xác định chuẩn nghèo có ý nghĩa rất quan trọng để triển khai các chính sách hỗ trợ và an sinh xã hội, giúp nâng cao chất lượng cuộc sống và bảo đảm công bằng cho những người có hoàn cảnh khó khăn. Đồng thời, đánh giá chuẩn nghèo theo thời gian cũng là cơ sở để theo dõi hiệu quả của các chương trình xóa đói giảm nghèo và điều chỉnh chính sách sao cho phù hợp với thực tế.