Bị những bệnh gì thì không phải đi nghĩa vụ?
Những người mắc các bệnh lý sau đây không phải nhập ngũ:
- Tâm thần
- Động kinh
- Parkinson
- Mù một mắt
- Điếc
- Di chứng lao xương khớp
- Di chứng phong
- Bệnh lý ác tính (ung thư, bệnh máu ác tính)
- Nhiễm HIV
- Khuyết tật đặc biệt nặng hoặc nặng
“Tiếng Chuông Gọi Lính” và Những Trường Hợp “Miễn Trừ” Sức Khỏe: Một Góc Nhìn Khác
Mỗi năm, tiếng chuông báo nhập ngũ lại vang lên, khơi gợi lòng yêu nước và tinh thần bảo vệ Tổ quốc trong mỗi thanh niên Việt Nam. Tuy nhiên, không phải ai cũng đủ điều kiện sức khỏe để khoác lên mình bộ quân phục. Vậy, cụ thể những bệnh lý nào sẽ là “cánh cửa” để người trẻ không phải thực hiện nghĩa vụ quân sự thiêng liêng?
Danh sách những bệnh được liệt kê – tâm thần, động kinh, Parkinson, mù một mắt, điếc, di chứng lao xương khớp, di chứng phong, bệnh lý ác tính, nhiễm HIV, khuyết tật đặc biệt nặng hoặc nặng – thường được xem là những “tấm vé” miễn trừ. Nhưng đằng sau mỗi cái tên, là cả một câu chuyện dài về những khó khăn, thách thức mà người bệnh phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.
Thay vì chỉ nhìn nhận đây là danh sách “né” nghĩa vụ, chúng ta nên thấu hiểu sâu sắc hơn về tác động của những bệnh lý này. Một người mắc bệnh tâm thần, dù ở thể nhẹ hay nặng, đều cần được chăm sóc và điều trị chuyên biệt. Việc tham gia quân ngũ với cường độ cao và môi trường kỷ luật nghiêm ngặt có thể khiến bệnh tình trở nên trầm trọng hơn. Tương tự, những cơn động kinh bất ngờ có thể gây nguy hiểm cho bản thân và đồng đội. Parkinson, mù, điếc, hay những di chứng của bệnh phong, lao xương khớp, không chỉ ảnh hưởng đến khả năng vận động, giao tiếp mà còn gây ra những rào cản lớn trong quá trình huấn luyện và thực hiện nhiệm vụ.
Bệnh lý ác tính và nhiễm HIV là những “bản án” nặng nề, đòi hỏi sự quan tâm đặc biệt về y tế và tinh thần. Việc tham gia quân ngũ, với những yêu cầu khắt khe về sức khỏe và thể lực, có thể ảnh hưởng tiêu cực đến quá trình điều trị và phục hồi của người bệnh. Những người khuyết tật đặc biệt nặng hoặc nặng cũng cần được tạo điều kiện để hòa nhập cộng đồng và phát huy khả năng của mình, thay vì phải đối mặt với những thách thức quá lớn trong môi trường quân đội.
Nói như vậy không có nghĩa là phủ nhận tinh thần cống hiến của những người trẻ có bệnh nền. Ngược lại, điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc khám tuyển sức khỏe kỹ lưỡng, trung thực và khách quan. Mục đích cuối cùng là đảm bảo quân đội có được những chiến sĩ khỏe mạnh, đủ năng lực để hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời bảo vệ quyền lợi và sức khỏe của mỗi công dân.
Thay vì coi đây là những “lỗ hổng” để trốn tránh nghĩa vụ, hãy nhìn nhận những trường hợp “miễn trừ” sức khỏe này như một cơ hội để xã hội thể hiện sự nhân văn và trách nhiệm của mình. Hãy tạo điều kiện cho những người bệnh được chăm sóc, điều trị tốt nhất, để họ có thể đóng góp cho xã hội theo những cách khác, phù hợp với khả năng và sức khỏe của mình.
Cuối cùng, tiếng chuông gọi lính không chỉ là lời hiệu triệu, mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi người với Tổ quốc. Dù không trực tiếp cầm súng, mỗi chúng ta đều có thể góp phần xây dựng và bảo vệ đất nước bằng những hành động thiết thực và ý nghĩa.
#Bệnh Nặng#Không Nghĩa Vụ#Miễn DịchGóp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.