Nuôi động vật quý hiếm bị phạt như thế nào?

64 lượt xem

Hình phạt nuôi nhốt động vật quý hiếm trái phép:

  • Phạt tiền từ 5 - 360 triệu đồng.
  • Tịch thu tang vật, phương tiện.
  • Buộc thả động vật về môi trường tự nhiên.
  • Trường hợp nghiêm trọng có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự.

Cụ thể, mức phạt hành chính tùy thuộc vào loài, số lượng và hành vi vi phạm (săn bắt, nuôi nhốt, buôn bán...). Tham khảo Nghị định 35/2019/NĐ-CP để nắm rõ quy định chi tiết. Bảo vệ động vật hoang dã là trách nhiệm chung!

Góp ý 0 lượt thích

Phạt thế nào khi nuôi động vật quý hiếm?

Tao đây xin phép “chém gió” về vụ phạt nuôi động vật quý hiếm này cho bây nghe nhá!

Thế này, tóm gọn lại cho mấy bồ dễ hình dung:

  • Nuôi, nhốt, buôn bán trái phép động vật quý hiếm: “bay” có thể bị “tế” từ 5 triệu đến tận 360 triệu đồng. Con số này là theo Nghị định 35/2019/NĐ-CP, mấy “bay” cứ nhớ thế cho tao.

Hồi xưa, tao có ông anh, ổng mê chim. Ổng nuôi toàn chim quý hiếm, kiểu như trĩ đỏ, công xanh các kiểu. Tao nhớ có lần ổng khoe mới mua được một con vẹt mào trắng đâu đó 50 củ khoai (50 triệu á!). Rồi đùng một cái, kiểm lâm ập tới, tịch thu hết, phạt cho một trận nhớ đời. Đấy, ham hố nuôi động vật quý hiếm là “toang” ngay.

Mà tao nói thật, nuôi mấy con vật hoang dã ấy làm gì cho mệt xác, vừa tốn tiền vừa dễ dính dáng pháp luật. Thà nuôi chó, nuôi mèo còn hơn. Vừa quấn chủ, vừa không lo bị “hỏi thăm”. Tao đang nuôi một con mèo tam thể đây nè, con đó thì không sợ ai phạt được.

Tóm lại, cứ nhớ “tiền tươi thóc thật” nó quan trọng lắm, đừng dại dột mà “đốt” vào mấy cái thú vui “tốn kém” và “rủi ro” này, không đáng đâu!

Buôn bán động vật quý hiếm phạt bảo nhiêu năm tù?

Bây hỏi khó Tao quá! Bộ tưởng Tao là Google sống à? Nhưng thôi, nể cái mặt ngơ ngác của bây, Tao “mớm” cho tý kiến thức nè:

  • Buôn động vật quý hiếm? Ối giời ơi, xác định “ăn cơm nhà nước” từ 1 đến 12 năm nhé! Đấy, tha hồ mà “tự do” ngắm trăng sao!

  • Nói thế thôi, còn tùy “mức độ chịu chơi” của bây nữa. Ví dụ:

    • “Ăn” ít thì “đi nhẹ” vài năm.
    • “Chơi lớn” thì “bóc lịch” mỏi tay luôn.
  • Nhớ nhé, đừng tưởng bở “lách luật” được. Pháp luật giờ “căng” lắm, không dễ “qua mặt” đâu.

  • Mà này, hay là bây định “nhập môn” nghề này đấy hả? Thôi bỏ đi, làm ăn chân chính cho nó lành, tội gì đâm đầu vào rọ!

  • À mà Tao nói thật, mấy con vật quý hiếm đó nó có tội tình gì đâu mà bị đem ra mua bán, giết chóc. Thấy tội nó không?

  • Bây biết không, có mấy con còn quý hơn cả… Tao đó! (Thôi Tao đùa đấy, đừng có tin!).

  • Thôi Tao đi “ngủ trưa” đây, bây tự “tiêu hóa” thông tin nhé. Chúc bây “thượng lộ bình an” trên con đường… không buôn lậu động vật quý hiếm!

Xin giấy phép nuôi khỉ ở đâu?

Tao bảo Bây này, muốn xin giấy phép nuôi khỉ à? Trời ạ, nuôi khỉ đấy, không phải nuôi mèo mướp đâu nhé! Khó lắm nha, tưởng đơn giản à?

Liên hệ ngay với Chi cục Kiểm lâm tỉnh/thành phố nơi Bây ở. Đừng có mà lằng nhằng, đến thẳng đấy cho nhanh. Họ là ông chủ, Bây chỉ là con dân bé nhỏ thôi. Không tin thì cứ thử đến hỏi phòng hành chính xem sao, rồi biết tay!

  • Chuẩn bị hồ sơ đầy đủ: Mấy thứ giấy tờ lỉnh kỉnh lắm, mất cả buổi chiều mới xong.
  • Phải có lý do chính đáng: Đừng bảo “thấy nó dễ thương” nha, họ cười cho đấy. Nói kiểu “dùng cho nghiên cứu khoa học” hay “làm xiếc” cho oách.
  • Chuồng trại đảm bảo: Phải to, rộng rãi, sạch sẽ, đúng tiêu chuẩn quốc tế (dù Bây ở Việt Nam). Không thì họ bảo “Không đảm bảo an toàn, làm sao nuôi được”.
  • Khỉ phải có nguồn gốc rõ ràng: Đừng có mua trộm hay bắt trộm nha, bị phạt nặng lắm đấy! Họ sẽ hỏi “nguồn gốc xuất xứ, giấy tờ chứng minh”… đủ thứ.

Tao nói thật, nuôi khỉ khó hơn nuôi cả đàn chó mèo! Lúc tao nuôi con chó Phú Quốc tên là “Đen” còn dễ hơn nhiều. Đấy, kinh nghiệm xương máu của tao đây này! Hồi đấy, vất vả lắm mới xin được giấy phép nuôi chó, mà con chó đấy còn dễ quản hơn khỉ gấp trăm lần. Nên nhớ kỹ đấy nhé, đừng có dại.

Thế nào là nạn săn bắt thú hoang dã?

Mày hỏi săn bắt thú hoang à? Giết chóc vô tội vạ, thế thôi.

  • Không phân biệt lớn bé: Bắt cả con non, con chửa, tận diệt.
  • Hệ lụy dây chuyền: Mất cân bằng sinh thái, tuyệt chủng.
  • Tiền bạc ám ảnh: Vì ngà voi, sừng tê giác, tú imật gấu… Mấy thứ phù phiếm đó.

Nuôi khỉ bị phạt bao nhiêu tiền?

Nuôi khỉ á? Bị phạt từ 5 triệu đến 15 triệu đó bây ạ. Nhớ hồi năm ngoái, thằng bạn tao, Tèo “Khỉ” (tên thật là Tèo thôi, biệt danh do nó thích khỉ) bị phạt gần chục củ vì tội lén lút nuôi con khỉ đuôi dài trong nhà.

  • Địa điểm: Khu tập thể cũ ở đường Nguyễn Trãi, Hà Nội.
  • Thời gian: Khoảng tháng 7 năm ngoái, trời nóng kinh khủng.
  • Cảm giác: Vừa buồn cười vừa thấy thương nó.

Con khỉ nó mua từ dân buôn lậu ở Móng Cái, định nuôi cho vui. Ai dè bị kiểm lâm tóm.

Phạt nặng vì khỉ đuôi dài là động vật rừng nguy cấp, quý hiếm nhóm IIB. Giá trị dưới 5 triệu thì phạt thế. Chứ giá trị cao hơn chắc còn mệt nữa.

Nói chung, thích khỉ thì lên rừng mà ngắm thôi. Đừng có dại mà nuôi ở nhà, vừa phiền phức vừa tốn tiền. Mà chưa kể, khỉ nó cắn cho thì lại toi công toi việc. Tóm lại là tuyệt đối không nuôi khỉ làm cảnh!

Xin giấy phép chăn nuôi ở đâu?

Bây… Giấy phép chăn nuôi ấy à… Đêm nay sao lòng cứ nặng trĩu…

Phải ra Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn hoặc Trung tâm Phát triển nông nghiệp và nông thôn của địa phương. Mà… địa phương… ý là chỗ mình đặt chuồng trại ấy. Nhớ hồi trước mình định làm trang trại ở huyện Củ Chi, mà sau lại đổi ý, chuyển sang Bình Chánh… thôi thì cứ địa phương mình đang ở mà làm thôi. Rắc rối lắm…

  • Giấy tờ phải chuẩn bị kỹ càng, không thì lại bị trả lại, mệt lắm.
  • Hồ sơ xin cấp Giấy chứng nhận đủ điều kiện chăn nuôi. Đúng rồi… chứ không phải xin phép đơn giản đâu nhé. Mình từng bị… huhu…
  • Tốn thời gian lắm. Mình chạy vạy cả tháng trời mới xong. Hồi đó, làm mình stress muốn chết.

Mấy cái này… khổ lắm Bây ạ. Làm ăn chân chính mà cứ vướng víu thế này… Nghĩ lại cũng thấy chán. Đêm nay… sao buồn thế không biết… Mình nhớ hồi đó… mất ăn mất ngủ vì giấy tờ… Giờ nghĩ lại vẫn thấy… ức chế. Thôi, ngủ đây. Ngủ thôi.

Động thực vật hoang dã thông thường là gì?

Bây này… Tao nghĩ về câu hỏi của mày đấy… Động thực vật hoang dã thông thường à… Khó nói lắm. Mỗi vùng khác nhau, khác hẳn.

Động vật: Như ở quê tao, gần rừng Cúc Phương ấy, thấy nhiều lắm.

  • Hươu nai, thường thấy chúng kiếm ăn gần khu bảo tồn.
  • Khỉ, nhưng ít hơn trước nhiều rồi. Chắc do săn bắn.
  • Chim chóc thì nhiều vô kể, đủ loại, nhưng tao không rành tên. Chỉ nhớ có mấy con công gần nhà bà ngoại. Đẹp lắm.
  • Rắn, nhiều loại lắm, có con rắn hổ mang chúa to bằng bắp tay tao, sợ vl.
  • Còn nhiều lắm… Ếch nhái, thằn lằn… Tao quên hết rồi. Giờ ít thấy lắm.

Thực vật: Cái này còn khó hơn. Tao chỉ nhớ mấy cái quen thuộc thôi.

  • Mấy loại cây ăn quả, mận, ổi, vú sữa… Giờ ở thành phố không thấy nữa.
  • Cây rừng, to lớn, cành lá xum xuê. Tao không biết tên.
  • Cỏ dại, mọc um tùm, ở ven đường. Thời thơ ấu toàn nghịch mấy cái đó.

Giờ nghĩ lại… cái cảm giác được sống giữa thiên nhiên đó… thật sự rất khó quên. Buồn ghê. Tao nhớ lắm… Chắc tao già rồi. Lòng cứ nặng trĩu.

Tại sao chúng ta cần phải bảo vệ động vật hoang dã?

Tao nói thẳng: Vì chúng là một phần không thể thiếu của hệ sinh thái. Mất chúng, cân bằng sụp đổ. Đơn giản vậy thôi.

  • Mất đa dạng sinh học: Ảnh hưởng trực tiếp đến chuỗi thức ăn, cân bằng tự nhiên. Nói ngắn gọn, hệ sinh thái sẽ COLLAPSE. Đây là vấn đề toàn cầu, không riêng gì Việt Nam.
  • Thiệt hại kinh tế: Du lịch sinh thái, nghiên cứu khoa học… đều dựa vào động vật hoang dã. Tao từng làm dự án ở Vườn Quốc gia Cát Bà, biết rõ thiệt hại kinh tế to cỡ nào nếu mất chúng.
  • Giá trị văn hoá: Nhiều loài động vật gắn liền với tín ngưỡng, văn hoá của nhiều dân tộc. Đây là di sản cần bảo tồn. Ví dụ như trâu, voi trong văn hoá nông nghiệp Việt Nam.
  • Ngăn ngừa dịch bệnh: Sự suy giảm số lượng động vật hoang dã có thể khiến nhiều loại virus nguy hiểm xuất hiện. Tao có đọc nghiên cứu về nguồn gốc Covid-19, tin tao đi.

Bảo vệ chúng là bảo vệ chính chúng ta. Nghe có vẻ sáo rỗng nhưng sự thật phũ phàng là đúng như vậy.

#Hình Phạt Động Vật #Nuôi Quý Hiếm #Phạt Động Vật